Snack's 1967
Ấm Áp Nhất Là Lúc Tuyết Rơi

Ấm Áp Nhất Là Lúc Tuyết Rơi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322021

Bình chọn: 9.00/10/202 lượt.

lông mi của Hành Vân rũ xuống, ánh mắt ướt át.

"Sao mắt của cậu cũng đỏ ngầu vậy?" Cô chần chờ níu lấy ống tay áo của Hành Vân.

"Khóc vì cao bạc hà tớ vừa sức cho cậu bị cậu chét hết lên ga giường rồi."

"Xin lỗi." Cô cúi đầu nhìn ga giường, chăn, mền rối nùi, chán nản nói: "Cậu xem, cuối cùng thì tớ vẫn khiến mọi thứ trở nên loạn xạ xì ngầu."

Mái tóc rũ xuống che khuất gương mặt của cô, tuy Hành Vân không nhìn rõ được nét mặt của cô nhưng biết rõ đó chỉ có thể là nét mặt cô đơn.

Cũng giống như mình.

Năm cũ sắp qua đi và sẽ không bao giờ trở lại được.

Ôn Noãn ngồi bên cửa sổ, trên gối để một quyển tiểu thuyết và đút bàn tay sợ lạnh của mình vào trong túi. Trước bàn Hứa Gia là một quyển vở ghi chép bài học tài chính quốc tế cùng chiếc đài radio đang lải nhải các tin dự báo khí hậu, cứ mỗi năm phút thì lại lớn tiếng réo lên.

"Sao lại có nhiều tin dự báo thời tiết như vậy nhỉ."

--------- Chỉ số ô nhiễm trong thành phố hôm nay là 50, chất lượng không khí đạt mức 1, không khí loại ưu. Tiếp theo sau đây là tin tức dự báo thời tiết: nhiệt độ trong đêm 17 đến sáng 18 đã tăng cao, chỉ số thích hợp với cơ thể con người đạt mức 4, buổi trưa ấm áp -

Mỗi lần đến mùa đông thì tay chân của cô lạnh buốc, Trương Dực Chẩn thường ghẹo rằng tên của cô hết tác dụng rồi, tên là Ôn Noãn nhưng nhiệt độ cơ thể lại thấp hơn ai hết. Sau đó sẽ dùng tay của mình sưởi ấm cho cô, cùng nắm tay nhau đi dạo như vậy giống như có thể đi đến tận chân trời góc bể. Nắm chặt cánh tay dịu dàng nhưng mạnh mẽ của anh, giống như mọi thứ trên thế gian này đều trọn vèn hạnh phúc. Cô nghĩ, nếu như có thể mãi mãi nắm chặt đôi tay đó thì tốt biết mấy.

--------- tin dự báo tia phóng xạ cực tím: sáng mai thành phố sẽ có nhiều mây, khí quyển trong lành, chỉ số tia tử ngoại lớn nhất là mức 1, cường độ phóng xạ kém, không có ảnh hưởng nhiều với cơ thể con người, không cần dùng biện pháp phòng hộ --------

"Ôn Noãn, cậu đút tay vào túi quần như vậy thì sao lật sách được?" Không biết khi nào Hứa Gia đã đại công cáo thành với quyển vở ghi chép của mình mà đi tới gần cửa sổ hít thở bầu không khí mới mẻ.

"Gió thổi lật trang nào thì đọc trang đó."

"Trời lạnh như vậy mà còn hóng gió, tớ thấy cậu điên rồi." Cô khép cửa sổ lại, "Coi chừng vì tình cảm gió, vì tình cảm lạnh."

"Nói lung tung gì vậy, bộ tớ là người nhấc lên được không bỏ xuống được hay sao?"

"Dĩ nhiên không phải --- mới lạ."

- Tin dự báo cho người muốn dạo chơi ngoài thành: sáng 18 gió nam cấp 4 - cấp 5, nhiệt độ tương đối cao, khí tượng ngoại thành đạt mức 3, điều kiện khí hậu thích hợp để ra ngoại thành dạo chơi. -

"Đài radio này phiền quá, sao mỗi ngày đều phát mấy thứ nhàm chán như thế?" Ôn Noãn buồn bực.

"Gần đây đều phát mấy tin như thế, đã hơn mấy tháng rồi, tại sao hôm nay đột nhiên thấy phiền?" Hứa Gia hất cằm.

- Tin tức dự báo cho người luyện công buổi sáng: sáng 18 nhiều mây, gió nam cấp 3 - cấp 4, nhiệt độ chênh lệch khoảng 3℃, thích hợp luyện công ngoài trời -

Ôn Noãn không nói nữa, lần đầu tiên cô nghe tin tức dự bao cặn kẽ của đài cô còn nghe lời ra ngoài thành đi chơi để kết bạn nhưng nghĩ mãi cũng không hiểu vì sao thời tiết lại ảnh hưởng tới việc kết bạn.

Sau này cô hỏi Trương Dực Chẩn khiến anh ngây người ra, qua hôm sau ăn sáng khi nhớ lại còn cười lớn.

Mùa đông năm nay có lẽ rất đẹp.

Mùa đông năm trước cô làm gì? Vui mừng vì lần đầu tiên nhìn thấy tuyết? Hay chỉ hận muốn ôm phòng ngủ ấm áp ở nhà về trường sau kỳ nghỉ đông? Có lẽ cô đã mua một gói bắp rang vị tảo, vừa đút cho hải âu vừa ăn?

Giờ này năm trước, cô chưa biết ưu thương là gì.

Nhưng tại sao cô lại cảm ơn thượng đế vì mua đông năm nay không như năm trước.

Cửa phòng bị đẩy mở, một cô gái chui đầu vào, nói vội: "Muốn mua đồ không, ở chỗ em có thiệp giáng sinh, giấy viết thư Hàn Quốc, còn có đủ loại móc điện thoại, cả đồng hồ tình nhân nữa ~~

Như Anh không nhịn nổi mà nói: "Không cần, chúng mình không cần gì cả." Hừ, đến chào hàng phòng trọ theo học marketing bọn họ quả thật đang múa rìu qua mắt thợ mà.

"Ai nói, tớ muốn." Ôn Noãn không có bất cứ động tác trả giá nào mà gọn lẹ rút tiền trong bóp ra đưa cho cô bé đó sau đó lấy một hộp đồng hồ.

Cô bé kia hoàn thành xong vụ làm ăn đầu tiên trong ngày, vui vẻ rơi khỏi.

"Cậu muốn tặng cho Trương Dực Chẩn?" Như Anh há to mồm.

"Ai nói, tớ mua để đeo." Cô mở lớp gói quà ra, "Cậu một cái, tớ một cái."

"Ha ha, tuy tớ chưa có bạn trai nhưng tớ không có ý định trở thành người đồng tính luyến ái." Hai nữ sinh dùng đồ tình nhân thì khi ra ngoài còn thể thống gì nữa, mà đó còn là đồ tình nhân giá rẻ mạt nữa!

"Cậu tự mình đưa cho ai đó đi, mùa đông là thời điểm sưởi ấm cho nhau, đừng nên chiến tranh lạnh."

"Cậu không hiểu."

"Sao tớ không hiểu, tuy tớ chưa từng yêu đương nhưng chưa dù chưa thấy heo chạy nhưng tốt xấu gì thì tớ cũng ăn qua thịt heo ." Như Anh rất có ý kiến với sự nghi ngờ của cô: "Kẻ trong cuộc thì mê mang còn người ngoài cuộc thì tỉnh táo!"

Ôn Noãn cười nịnh với cô.

"Thật mà." Cô cầm một quyển sách không biết thuộc thể loại gì rồi leo lên nằ