
nh
ôm Trương Nhất Manh mà ngủ thiếp đi, lồng ngực lên xuống đều đều, hơi
thở nhẹ nhàng, đều đặn.
***
Hôm sau, khi tỉnh dậy đã là giữa trưa, Trương Ninh Giản dậy sớm hơn
Trương Nhất Manh, thấy “mẹ” vẫn còn đang ngủ, lại thêm không có chuyện
gì làm, định lấy tay bóp mũi của cô để kêu cô tỉnh lại, nhưng lại thấy
không nỡ. Bỗng nhiên nhớ đến dáng vẻ tức đỏ mặt của “mẹ” ngày hôm qua,
anh quyết đoán đưa tay ra, bóp chặt lại …
Trương Nhất Manh đột nhiên tỉnh lại, giống như một con cú mèo hoảng
sợ nhìn xung quanh phòng, sau đó lại nhìn Trương Ninh Giản ngồi chồm hổm trước mặt, tức giận đến nỗi mặt đỏ lên, nói: “Trương Ninh Giản! Đứa con như anh đúng là biết đùa thật đấy!”
Trương Ninh Giản vô tội mở to hai mắt, dáo dác nhìn, ôm lấy Trương Nhất Manh: “Mẹ dậy rồi!”
Trương Nhất Manh: “…”
Cô vừa thức dậy đã bị chọc tức thế này thì chắc chắn cả ngày hôm nay sẽ chẳng yên thân đâu, nghĩ đến đúng là thấy đau lòng …
Trương Nhất Manh thấy mình vẫn còn mặc bộ đồ y tá của ngày hôm qua,
cô cảm giác mình nên về nhà một chuyến, lấy đồ đạc qua hết, bỗng nhiên
có người gõ cửa, giọng của dì Thu vang lên: “Tam thiếu gia, cô Trương,
hai người đã dậy chưa?”
“A … dạ rồi.” Trương Nhất Manh lấy tay chỉnh lại đầu tóc, chạy đến mở cửa, vừa mở cửa thì ngây người ra, bởi vì đằng sau dì Thu có thêm vài
người hầu, cầm lấy vài cái vali cỡ lớn đi vào.
Dì Thu nói: “Cô Trương, đây là những thứ trong nhà của cô, chúng tôi đã đem tất cả đến.”
Trương Nhất Manh: “… Cảm ơn, cảm ơn.”
Trương Nhất Manh cảm thấy như phát điên, trời ạ, sao mấy người có thể biết được nhà của tôi ở đâu, còn lấy được chìa khóa của nhà tôi ở đâu?
Rốt cuộc xã hội này còn pháp luật không vậy?!
Nàng cảm thấy rằng, người thân của cô hiện không an toàn, cực kỳ không an toàn …
Dì Thu cười một tiếng: “Không có gì. Vật dụng cá nhân của cô, chúng
tôi đã thay hoàn toàn bằng cái mới để trong nhà vệ, cô có thể sử dụng tự nhiên.”
“Vâng …” Trương Nhất Manh bất đắc dĩ nhìn người hầu đem hành lý của
mình vào, sau đó thì đi vào nhà vệ sinh, mà Trương Ninh Giản … Cũng đi
vào cùng với cô.
Trương Nhất Manh sức cùng lực kiệt nói với anh: “Anh đi theo tôi làm gì hả? Mau đi ra ngoài.”
Trương Ninh Giản vô tội nói: “Con giúp mẹ đánh răng rửa mặt thôi mà!”
Trương Nhất Manh: “… Bây giờ anh muốn thế nào đây? Táy máy tay chân phải không? Giúp cái gì mà giúp chứ? …
Trương Ninh Giản chẳng nói, chỉ chớp chớp đôi mắt nhìn cô.
Trương Nhất Manh: “… Được rồi, anh đợi một chút, tôi vào nhà vệ sinh, đi vệ sinh đó, biết chưa? Là đi tiểu, đi tiểu đó, được chưa? …”
Trương Ninh Giản ngoan ngoãn ở lại bên ngoài.
Trương Ninh Giản cảm thấy phòng vệ sinh này còn lớn hơn cả phòng cũ
của cô, thật ra cũng chẳng hề gì, nhưng làm cho người ta đau khổ là, nhà vệ sinh này được trang hoàng rất đơn giản, phần gạch men sứ có thể soi
làm gương, thiết kế cũng hợp lý lắm, đồ đạc cũng được sắp xếp gọn gàng … Nhà vệ sinh của người ta sao còn sạch sẽ hơn nhà cô như thế này, cảm
giác thật … Hu hu.
Đi vệ sinh xong, Trương Nhất Manh phát hiện một bức màn trên vách
tường của nhà vệ sinh, là một cửa sổ, bên ngoài có một vườn hoa rất đẹp, Trương Nhất Manh mở cửa sổ ra, làn gió man mát đưa hương thơm của hoa
cỏ lúc sáng sớm vào trong, cảm thấy thật thoải mái, cô mở cửa nhà vệ
sinh ra, cho Trương Ninh Giản đi vào.
Đầu tiên, cô súc miệng giúp Trương Ninh Giản, sau đó nặn kem đánh
răng ra giùm anh ta, nhưng đến khi cô đánh răng rồi, Trương Ninh Giản
bên cạnh vẫn còn đứng sững sờ, không chút nhúc nhích.
“Đánh răng đi chứ.” Trương Nhất Manh cau mày nhìn, trong miệng tuy có kem đánh răng nhưng vẫn ráng nói, “Làm giống tôi nè.”
Cô nhe răng ra, đánh cho Trương Ninh Giản xem … Về việc dáng vẻ hiện
giờ có dữ tợn hay khó coi hay không thì … ừm … không nằm trong phạm vi
suy nghĩ của cô bây giờ.
Trương Ninh Giản yên lặng nhìn cô, một hồi lâu sau không nhịn được nữa bật cười.
Trương Nhất Manh: “…”
Trương Ninh Giản: “Nhìn mẹ đúng là vừa ngốc vừa đáng sợ, ha ha ha ha…”
“Đứa con bất hiếu này …” Đỉnh đầu Trương Nhất Manh bốc khói giận dữ,
tay phải cầm bàn chải đánh răng của mình, tay cái giật lấy bàn chải của
Trương Ninh Giản, nhúng vào nước rồi nhắm thẳng vào miệng anh. I
Trương Ninh Giản không phản kháng, biết điều mở miệng ra để cô đánh răng giúp anh.
Trương Ninh Giản rất cao, cao hơn Trương Nhất Manh nhiều, thấy Trương Nhất Manh đang cố gắng vươn tay lên, anh cố ý ngồi xuống bồn cầu bên
cạnh. ,
Vậy là, tay trái Trương Nhất Manh đánh răng cho mình, tay phải đánh
răng cho Trương Ninh Giản, hai người nhìn nhau, Trương Ninh Giản vui vẻ
toét miệng cười, Trương Nhất Manh thì đen mặt, cô trả lại bàn chải đánh
răng cho anh, sau đó súc miệng lần nữa, quay đầu nhìn Trương Ninh Giản,
anh đang cẩn thận, từ từ bắt chước động tác đánh răng của Trương Nhất
Manh ban nãy.
Lúc này đến phiên Trương Nhất Manh cảm thấy vui vẻ, cô cười rồi dạy
Trương Ninh Giản cách súc miệng sao cho sạch kem, cuối cùng lấy khăn
lông lau mặt giùm anh.
Khi rửa mặt, tay Trương Nhất Manh vô tình chạm vào mặt của Trương
Ninh Giản, làn