
ng, cô dũng cảm, cô là tiểu
quái thú vô địch. Đúng, cô lý trí, cô máu lạnh, cô tự nhận trong tình
yêu cô có thể tiến thoái hợp lý. Nhưng một vết thương đau đớn đến cùng
cực như thế, để cho một cô gái mới hơn hai mươi tuổi như cô gánh chịu,
quả thật là quá nặng nề. Cho dù Lê Cận Thần đã từng là một giấc mơ đẹp
đẽ của cô. Cô đã từng thực sự thích anh.
"Ai đó?" Diệp Mộc dụi dụi mắt, nghe điện thoại, hắng giọng lên tiếng hỏi.
Dung Nham ngừng lại một lúc: "Là anh", anh dịu dàng trả lời.
Diệp Mộc "ồ" một tiếng: "Mấy giờ rồi vậy?"
"Bảy rưỡi."
"Em vẫn còn chưa ăn trưa mà, sao nhanh thế mà đã bảy rưỡi rồi!" Diệp
Mộc như người trên mây. "Bây giờ anh đang ở đâu vậy? Em đói rồi."
Phía bên Dung Nham hình như có chút ồn ào, một giọng nữ trong máy
tính đang lặp đi lặp lại nội dung gì đó. Giọng nói ấm áp của anh át đi
sự ồn ào kia, truyền đến trái tim Diệp Mộc: "Em thay quần áo rồi xuống
lầu đi, khoảng một tiếng nữa anh sẽ đến đút cơm cho em."
Lê Cận Thần coi như đã hoàn toàn bước ra khỏi cuộc đời của
Diệp Mộc. Quả nhiên, như Lê Cận Thần đã dự đoán, Lê Khanh Thần luôn âm
thầm điều khiển Diệp Mộc, bắt cô phải quy thuận. Diệp Mộc tự biết mình
không thể hầu hạ nổi dạng đại tiểu thư như thế này, huống hồ còn có Dung Nham lúc nào cũng như một quả bom hẹn giờ ở giữa, cô rõ ràng không dám
tiến đến gần Lê Khanh Thần.
Vấn tình đã lên sóng được một thời gian, đạt được thành công lớn.
Theo đó, ca khúc mở đầu và kết thúc phim do Trương Lâm hát chung với
Mars của công ty Giải trí Thiên Hà và Trần Nguyên của C&C cũng nổi
như cồn, ai nấy đều biết đến. Cũng nhờ có Vấn tình, Vương Hề Lâm liên
tiếp nhận được các lời mời quay quảng cáo và người mẫu từ các công ty
lớn.
Hai cô gái trở nên nổi tiếng khiến thanh danh của Diệp Mộc ngày càng
được khẳng định, C&C bắt đầu nể trọng cô, cùng với việc bản kế hoạch năm tiếp theo, lại có thêm một người nữa được sắp xếp vào nhóm của Diệp Mộc, đó là ca sĩ hát chính trong nhóm Mộc Tử thuộc quyền quản lý của
công ty Giải trí Thiên Hà vừa tách ra, cũng đã từng nổi tiếng, nhưng
không thể vượt qua cái bóng của Mars, không thể vượt lên nên đã rời đi.
C&C dùng một mức giá thấp nhất ký hợp đồng với anh, sau đó được
Sunny bố trí vào tay Diệp Mộc theo hình thức mua một tặng một. Lúc này
đang là lúc đi lên trong sự nghiệp nên tất nhiên cô không từ chối.
Sự nghiệp tiến triển rất tốt đẹp, nhưng Diệp Mộc vẫn thấy như thiếu
một cái gì đó. Nghĩ đi nghĩ lại... anh chàng Dung Nham kể từ sau lần đến đưa đồ ăn tối cho cô, mấy ngày nay chẳng thấy mặt mũi đâu, bỏ lại mối
quan hệ chẳng rõ ràng giữa hai người, chẳng biết đi vui vẻ ở chỗ nào
nữa. Anh thực ra chỉ trêu đùa cô thôi sao? Nếu bây giờ cô nghiêm túc nói ra những cảm xúc cô dành cho anh bây giờ và cả trước kia nữa, anh sẽ
vuốt tóc cô, cười rũ rượi rồi nói: "Anh chỉ đùa em thôi mà tiểu quái
thú, anh lúc nào cũng coi em là em gái anh..." Thế thì quả là bi đát...
"Diệp Mộc!" Ô Long Trà chạy tới, thở không ra hơi. "Chị mau ra hậu
trường, có người đến gây chuyện, sắp đánh nhau đến nơi!" Diệp Mộc giật
mình, vội vã đi theo Ô Long Trà, qua phòng hội nghị lớn đang bài trí,
bước vào hậu trường. Chiến sự giao tranh không ác liệt như Diệp Mộc
nghĩ, ngoại trừ các nhân vật chính của tối nay là Trương Lâm, Trần
Nguyên và Mars, chỉ có một vài nhân viên. Một tên béo lùn mặt mày hầm hố đang đứng ở cửa, Trần Nguyên đang che chở cho Trương Lâm, đứng trước
mặt tên kia.
"Có chuyện gì thế này?" Diệp Mộc đóng cửa lại, hỏi. Tên béo lùn kia
quay đầu sang nhìn Diệp Mộc, Diệp Mộc từ tốn giới thiệu bản thân: "Tôi
là Diệp Mộc, người quản lý tại C&C, cho hỏi anh có việc gì? Đây là
hậu trường, không phải nhân viên thì miễn vào."
Tên béo lùn bật cười, càng tỏ rõ vẻ hầm hố: "Vị này là người quản lý
của Trương Lâm tiểu thư?" Diệp Mộc gật đầu, bước đến bên cạnh Trần
Nguyên đang che cho Trương Lâm, nhỏ giọng hỏi: "Chuyện gì thế này?"
Trương Lâm nhìn về phía tên béo lùn, ghé sát vào tai Diệp Mộc, nhỏ giọng kể lại mọi chuyện cho cô. Diệp Mộc sầm mặt, bước ra rồi thẳng thắn từ
chối tên béo lùn kia: "Trương Lâm không nhận vụ này. Tôi là người quản
lý của cô ấy, quyết định của cô ấy bắt buộc phải thông qua tôi, tôi có
thể nói cho anh một cách rõ ràng rằng: Không đồng ý."
Tên béo lùn cười khẩy, bước lên vài bước, Trần Nguyên cao lớn xông
lên tung một cú đấm, vẻ mặt lạnh lùng, điển trai vốn có của anh, cộng
thêm việc quen diễn phim thần tượng, từng cử chỉ, động tác đều mạnh mẽ
như nam diễn viên chính.
Đứng bên tên béo lùn là hai tên có vẻ như trợ thủ, lúc này nhìn thấy
tên béo lùn bị đánh, lập tức lao lên, lộ rõ bản chất bạo lực. Mars chỉ
đứng một bên quan sát, lúc này nhếch mép cười, thân thủ nhanh nhẹn, khỏe mạnh như báo, xông lên một chọi anh, chỉ vài chiêu đã nhẹ nhàng đốn ngã cả hai tên. Diệp Mộc và vài nhân viên đã được chứng kiến một màn phim
thần tượng quay cận cảnh như vậy, mắt chữ A mồm chữ O, không nói nên
lời.
Trần Nguyên và Mars đều rất cao lớn, do quay phim đã nhiều năm và
thường xuyên tập thể hình nên thể lực tốt hơn người thường