XtGem Forum catalog
Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là "chân Mệnh Thiên Tử"

Ai Bảo Chỉ Hoàng Tử Mới Là "chân Mệnh Thiên Tử"

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326950

Bình chọn: 8.00/10/695 lượt.

niệm trong đầu,,, Quá điên cuồng, ta nghĩ đem nàng giữ ở bên

người, muốn cùng nàng sống cuộc sống người thường, không giao thiệp với

giang hồ, không hề để ý tới quốc sự phân tranh,"

Làm thiên địa hội tổng đà chủ, Vu Khiếu Tuyền là hy vọng của mọi

người, tạo thành 1 gánh nặng không thể gỡ xuống, hắn cũng tự nhiên đem

này gánh nặng coi là nhiệm vụ của mình, trong thiên địa hội vốn là nam

nhiều nữ ít, cho nên qua nhiều năm như vậy, hắn đã không có chính mình,

đã không có khoái hoạt, càng không nghĩ tới tình yêu nam nữ, hết thảy

đều vì thiên địa hội, hết thảy đều vì phản thanh phục, hắn cũng là

người, là người liền hy vọng chính mình có thể hưởng thụ một chút nam

canh nữ chức thiên luân chi nhạc(cuộc sống khoái hoạt của nam nữ trời đã định), tâm di xuất hiện, kích hoạt tâm đã chết của Vu Khiếu Tuyền, hắn

cảm thụ được sức sống trên người nàng, cái loại sức sống làm cho hắn

khoái hoạt, cũng là tình cảm mà hắn lo lắng, nhất là đã biết than phận

thật của nàng, đã biết nàng là vị hôn thê của Nạp Lan đức duật, hắn càng thêm không biết nên như thế nào,

hai ngày này, hắn cùng tâm di sớm chiều ở chung, tuy rằng tâm di

thỉnh thoảng nghịch ngợm gây sự, hắn xem nàng nghịch ngợm là đáng yêu,

nàng gây sự là hoạt bát, hắn thích nghe nàng ở trong sơn trang hô to gọi nhỏ, thích nhìn đến nàng chạy đông chạy tây, này coi như là ở trong

thất vọng tìm một chút an ủi đi!

trong lời nói của Vu Khiếu Tuyền làm lữ tứ nương kinh ngạc," Mới hai

ngày, nàng đã ảnh hưởng đến tư tưởng của ngươi, cuộc sống của ngươi, nếu thời gian lâu một chút ngươi chẳng phải vì nàng thay đổi hoàn toàn?" Tứ nương không biết Vu Khiếu Tuyền phía trước đã sớm thích tâm di,

" Thích một người cùng thời gian dài ngắn không có vấn đề gì, yêu một người, hoặc là nói yêu nàng, rất đau, cũng thực ngọt,"

Lã tứ nương ngẩn người, đột nhiên nghĩ tới chính mình, chính mình

tuổi cũng không nhỏ, lại không ai có thể làm chính mình động tâm, nàng

lắc lắc đầu, nói:" Vu đại ca, như vậy được không được, chúng ta đem nàng giấu đi, đến lúc đó ta hóa trang thành nàng đi đổi Lâm đại ca,"

Vu Khiếu Tuyền lập tức phản đối:" Không được, rất nguy hiểm, Nạp Lan

đức duật nhất định sẽ đến, nếu bị nhìn thấu, chẳng những đổi không được

tây hào, còn làm lien lụy ngươi,"

" Nàng là cách cách, Nạp Lan đức duật cùng nàng tiếp xúc ít, không dễ dàng bị nhìn thấu như vậy, nếu muốn lưu lại nàng, chỉ có biện pháp

này," Lã tứ nương phán đoán không ra, cũng khó trách, nàng như thế nào

sẽ biết chuyện tâm di cùng Nạp Lan đức duật đâu!

" Vẫn là không ổn!" Vu Khiếu Tuyền đã cảm thấy mệt chết đi, ngẩng đầu nhìn sắc trời, nói:" Ngày mai tái thương lượng, đã khuya, trở về ngủ

đi, ta cũng mệt rồi,"

Buổi tối nhanh chóng trôi qua, hôm nay là ngày cuối cùng Tâm Di ở lại sơn trang, cũng không biết cô có để cho người của Thiên Địa Hội an toàn vượt qua không, đấy đấy, có người lại xui xẻo nữa rồi.

Tần Phong và bọn người Thiên Địa Hội mãi vừa đi vừa nói cười, không

để ý phía trước có một sợi dây rất nhỏ. Tần Phong đi đầu, mà lại đi rất

nhanh, bị vấp trước nhất, người phía sau không dừng lại kịp, đám người

phía sau nối tiếp nhau ngã đè lên người Tần Phong. Một đám la lên cùng

một lúc, Tần Phong nằm dưới cùng nhất, là người bị đè thê thảm nhất.

Vu Tiếu Tuyền, Lã Tứ Nương nghe thấy vội chạy tới, những người khác

hầu như đều đã bò dậy, chỉ có Tần Phong vẫn chưa, nên vội đỡ anh ta dậy, "Tần Hương chủ, chuyện gì vậy, đang đi yên lành sao lại vấp ngã chứ?"

Lã Tứ Nương chọc quê.

Tần Phong cũng cảm thấy đã vấp phải vật gì, bèn tìm kỹ dưới đất, nhìn thấy sợi dây dưới đất, bực tức nói, "Là ai cột sợi dây ở đây hả?"

Mọi người nhìn xung quanh.

Tần Phong vừa ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy trên mái hiên có hai cái

chân lắc lư. Anh ta chạy vào trong vườn ngẩng đầu lên nhìn, liền hét

lên: "Tôi biết ngay là trò của cô mà."

Tâm Di cười toe toét nói: "Tần Hương chủ, xiếc chồng người có vui không?"

"Đừng chơi nữa, mau xuống đi." Lã Tứ Nương gọi.

"Cô tìm cái thang đem tới đây."

"Cô làm sao leo được lên đó?" Lã Tứ Nương thắc mắc hỏi.

"Từ hòn non bộ leo qua cây, rồi từ cây trèo qua mái nhà, nhưng tôi

không xuống được, cô lên mang tôi xuống đi!" Tâm Di nói với Lã Tứ Nương.

Lã Tứ Nương nói: "Tôi không có bản lĩnh này! Bảo Đà chủ mang cô

xuống." Thực ra Lã Tứ Nương có thể làm được, cô muốn để cơ hội này cho

Vu Tiếu Tuyền.

Vu Tiếu Tuyền vừa tức cười vừa vui, than thầm một tiếng, xoay người lên nóc nhà, nói: "Để tôi mang cô xuống."

"Nam nữ thụ thụ bất thân." Vu Tiếu Tuyền muốn mang Tâm Di xuống, tất nhiên là hai người phải ôm nhau, Tâm Di không chịu.

Vu Tiếu Tuyền cũng không miễn cưỡng, nhún người nhảy xuống, nói: "Ai đi tìm cái thang đi?"

Có người lên tiếng đi, không lâu sau, thang được mang đến. Tâm Di lần theo thang leo xuống, không cẩn thận trượt chân, cả người và thang cùng ngã về phía sau, Vu Tiếu Tuyền liền chạy đến, không dám dùng tay đỡ cô

ấy, chỉ có thể lấy lưng làm đệm lót, Tâm Di té xuống đất ngã đè lên anh

ta.

"Ủa, sao không đau tí nào cả!" Tâm Di vẫn còn thắc mắc nữa chứ!

Vu