Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Ác Quỷ Bên Em

Ác Quỷ Bên Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323235

Bình chọn: 8.00/10/323 lượt.

iệu đi.” Cô giáo tươi cười.

-”Mình là Vương Tử. Mọi người cứ gọi mình là Avi. Sau này mong mọi

người giúp đỡ nhiều.” Cậu chàng có khuôn mặt ấm như ánh mặt trời lên

tiếng, kèm theo một nụ cười làm cho tất cả các bạn học sinh nữ ngây

ngất.

-”Ken.” Cậu chàng còn lại chỉ lạnh lùng nói một câu. Thế nhưng ánh

mắt lạnh băng dường như thu hút không kém. Nữ sinh nín thở, hồi hộp. Nam sinh dù ghen tức thấy rõ nhưng không ai nói gì.

-”Được rồi. Chỗ ngồi của 2 em tự chọn nhé. Cô còn có tiết ở lớp khác. Lớp nhanh chóng ổn định để học nhé.” Cô giáo phá tan bầu không khí ngộp thở rồi nhanh chóng bước ra ngoài. Ken chẳng nói chẳng rằng, từ từ đi

xuống cuối lớp, ngồi phịch xuống…cạnh Vy Vy. Một bàn có thể có 4 học

sinh ngồi. Bàn của vy Vy bây giờ mới chỉ có 2 người. Thêm Ken là 3. Avi

mỉm cười. Cậu nhóc không suy nghĩ nhiều, đi xuống bàn của Vy Vy với My

My, nói với My My ngồi cạnh Vy Vy đang há hộc miệng.

-”Bạn ngồi ngoài, nhường chỗ cho tôi ngồi trong được chứ?”

Tất nhiên, My My cứng đơ đứng lên nhường chỗ. Quả thật quá dễ bị dẫn

dụ. Thế là, thứ tự bàn của Vy Vy, trong cùng là Ken, tiếp đến là Vy Vy,

Avi rồi My My.

Mặc cho sự thay đổi, theo Vy Vy, là Không-đáng-bận-tâm này, Vy Vy im lặng, lôi sách vở từ trong chiếc cặp xinh xinh ra.

-”Này.” My My khều tay Vy vy lúc đi bộ về nhà. Trưa nay con bé bảo sẽ sang nhà Vy Vy ăn cơm.

-”Sao?” Vy Vy, lúc đó đang nghiền ngẫm cuốn tiểu thuyết bằng tiếng anh, lên giọng nhạt nhẽo đáp lại.

-”Bọn mình rất rất có phúc đấy.”

-”Phúc gì cơ?”

-”Được ngồi cạnh hai hotboy chẳng phúc là gì.”

-”Đó là cậu thôi.” My My nhún vai, nhạt giọng. Cô chẳng quan tâm

hotboy hót rác gì hết. Hot cũng chẳng phải của mình. My My biết tính bạn nên cũng im lặng, mắt mơ màng về cõi xa xăm mà ai cũng biết là ở đâu

đấy.

-”Bác Lan iu vấu của cháu ới ời……….” cửa vừa tự động mở ra, My My đã

hét lên ông ổng. Lại chiêu nịnh nọt cũ. Vy Vy chẳng lạ lẫm gì. Mẹ cô thì mãi không chán mấy câu mật ong của My My, vừa nghe tiếng con bé đã ló

cổ ra ngoài, cười tươi rói.

-”My My hả? Vào đây cháu, bác sắp nấu xong rồi.”

-”Woa……..” My My kêu lên phấn khích, chạy tuốt vào trong nhà. “Bác ơi để cháu nếm cho.”

Vy Vy bật cười trước cái cảnh nịnh đầm của My My. Cô chào mẹ rồi lên

phòng, mắt vẫn không rời cuốn tiểu thuyết. Bước vào phòng, Vy Vy tống

ngay cái cặp lên giường, đang định đổ người xuống chiếc giường êm mềm

quen thuộc thì chân của cô dẫm lên một vật lạnh lạnh. Mắt Vy Vy rời khỏi trang tiểu thuyết, dời xuống dưới chân.

Một chiếc nhẫn màu đen láy nằm dưới chân cô. Chiếc nhẫn rất đẹp, rất

tinh xảo. Không biết của ai thế nhỉ? Vy Vy im lặng, thắc mắc. Cô định

lên tiếng hỏi mẹ, nhưng rồi lại suy nghĩ gì đó, lắc đầu, rồi cũng nhặt

chiếc nhẫn lên cho vào ngăn tủ.

……………………

Ken uể oải ngáp dài trên chiếc ghế màu đen. Căn phòng rộng thênh

nhưng chỉ độc một màu đen nhưng lại chỉ có độc một chiếc đèn treo lung

linh. Căn phòng khá tối, đúng gu của ác quỷ. Ken duỗi dài đôi chân,

thoải mái thật. Đang định nhắm mắt đánh một giấc thì bụp một tiếng, một

dáng người nhỏ bé hiện ra làm Ken nhíu mày.

-”Lần trước đã bảo đừng làm phiền lúc ta đang nghỉ kia mà.”

-”Dạ…Dạ…” Tên nhóc kia lắp bắp. Mặt tái mét, 2 chiếc răng nanh con con ẩn hiện như sợ hãi.

-”Có gì thì nói đi.”

-”Thưa hoàng tử…”

-”Đừng gọi hoàng tử.”

-”Dạ. Thưa thiếu gia. Thần vừa phát hiện ra một linh hồn lang thang.”

-”Thì sao?”

-”Thiếu gia.” Tên kia hoảng hốt. “Cậu

quên nhiệm vụ thực tập rồi sao?”

-”Ta có bị thiểu năng đâu mà động chút là quên”

-”Vậy…Vậy cậu sẽ bắt nó lại chứ ạ? Chỉ khi có đủ 100 linh hồn thì cậu mới có thể thành Quỷ Vương.”

-”Nhưng ta chẳng ham hố gì hết.”

-”Thiếu gia!” Câu nói của Ken dường như quá sức chịu đựng của tiểu yêu Kun. Cậu ta hét lên làm Ken hơi nhăn mặt

-”Ta đi là được chứ gì? Thật lắm chuyện.” Ken làu bàu rồi cũng đứng

dậy. Tên Kun này chẳng bao giờ cho cậu nghỉ ngơi. Mệt mỏi thật. Ken với

tay lấy chiếc mặt nạ màu đen đeo vào, ngay lập tức, một tấm áo choàng

cũng màu đen quàng lấy Ken. Nhưng Ken bỗng thấy, có gì đó không ổn. Cậu

giật mình, nhìn xuống ngón tay áp út. Chiếc nhẫn biến mất rồi.

……………………..

-”Ăn nhiều vào My My.” Mẹ Vy Vy tươi cười gắp thức ăn cho My My. Vy Vy làm vẻ mặt giận dỗi.

-”Mẹ. Con là con hàng xóm hả?”

Mẹ Vy Vy bật cười.

-”Con bố mày đấy chứ. Ngày nào mẹ chẳng gắp cho con ăn. Hôm nay My My tới, phải đối xử như khách quý chứ.”

My My nghe thấy cười tít mắt. Đang bận nhồm nhoàm nên cô bé chỉ đưa

một ngón tay tỏ ý đồng tình với mẹ Vy Vy như trêu tức Vy Vy. Nhìn bạn

như thế Vy Vy cũng bật cười.

Ăn xong, mẹ Vy Vy đưa thức ăn vào công ty cho bố cô. Còn My My thì

lên phòng Vy vy quậy tưng bừng. cô bé nhảy nhót lung tung trên chiếc

gường than yêu của Vy Vy làm cho Vy vy cũng phải rên rỉ thay cho chiếc

giường. thế này thì chẳng mấy chốc có giường mới mất.

Sáng hôm sau tới lớp, Vy Vy với My My đã nhìn thấy một cảnh tượng khá hay ho. Avi chưa đến lớp. mấy cô bé đang đứng vây lấy Ken, rối rít.

-”Anh Ken. Anh ăn sang chưa? Em có cơm hộp đây này.”

-”Anh Ken. Anh đẹp trai thật đấy.