Ác Nam Hấp Dẫn

Ác Nam Hấp Dẫn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322044

Bình chọn: 8.5.00/10/204 lượt.

ông có khả năng bắt được cô , nhất định là áo giác. Nhưng tại sao phía sao tiếng bước chân càng ngày càng gần?

” Cô còn chạy!.” Nhiếp Tĩnh Viễn tức giận đem Giang Liên Ân gục trên mặt đất.

Theo bản năng cô thét chói tai một tiếng , cả người ngã trên cỏ . Nhưng lại không có cảm giác đau , bởi vì hắn đem cả người cô ôm vào trong lòng ngực , lăn trên cỏ hai vòng , xoay người đem nàng đặt ở dưới thân.

” Cô đúng là người đàn bà đáng giận!” Hắn nhìn cô hét lớn một tiếng.

Hai người trừng mắt nhìn nhau , hô hấp dồn dập , trong ngực cũng phập phồng. Cô biết muốn nói gì nhưng lại không nói được lên lời , chỉ có thể nhìn hắn bằng khuôn mặt phẫn nộ , trong lòng có tia xúc động muốn khóc.

Hắn tìm đến cô , thật sự tìm đến cô ….

” Em đúng là thật đáng giận !”. Nhiếp Tĩnh Viễn nổi giận gầm một tiếng rồi sau đó cúi đầu , thô bạo hôn miệng nàng.

Một lúc lâu sau , hai người mới từ kịch liệt cao trào bình phục trở lại , Giang Liên Ân không thể tin được bản thân mình lại cùng Nhiếp Tĩnh Viễn hoan ái trên đồng cỏ.

May mắn thay , giữa sườn núi chỉ có hai người bọn họ. Nếu không cô thật sự không dám ra ngoài gặp người khác . Ở cùng một chỗ với hắn , luôn luôn như vậy , cô thật sự không hiểu nổi nữa. ” Bảo bối.” Hắn hôn môi nàng :” ông trời , cảm giác này thật tốt.”

Hắn vuốt ve hai vú mềm mại của cô , cảm giác này thật thích ! Chỉ có ở cùng một chỗ với cô , hắn mới có thể thoả mãn như vậy.

” Anh …. tại sao lại đến đây ?”. Cô không biết nên hỏi từ đâu , cho nên lời nói có phần đứt quãng.

Nhắc tới chuyện này , hắn nổi giận. ” Tại sao em lại từ chức?”. Hắn trừng mắt nhìn nàng :” Tại sao em lại làm như vậy?”.

” Anh có cần phải rống lên như vậy không?” Nàng vuốt ve ngực hắn , không rõ tại sao lúc hoan ái hắn luôn luôn dịu dàng , còn lúc bình thường hắn lại bá đạo không coi ai ra gì.

” Em thật sự muốn chọc giận anh.” Hắn hạ giọng nói.

” Là anh làm cho em tức giận , anh nói em là chán ghét em , muốn tìm người đẹp khác , em chỉ còn cách tạm biệt anh.”. Nhắc tới chuyện này , tâm tình của cô bắt đầu xấu .” Anh đứng lên ! Em không muốn nói chuyện với anh.”

“Đừng mơ!” Hắn vẫn đang đè nặng cô :” Anh nói chán ghét ẹm khi nài? Là em chọc giận anh trước , anh mới tức giận nói . Hơn nữa anh nói không phải câu này.”

” Anh nói anh cũng không phải nên em không thể , những lời này còn chưa đủ sáng tỏ sao?”

Cô đẩy hắn :” Tránh xa.” Nghĩ đến lời nói lúc mình tức giận , hắn bắt đầu lúng túng :” Đó là bởi vì em chọc giận anh trước.”

“Em chọc giận anh ? Lời anh nói thật là …”

“Được rồi.” Hắn hôn miệng của cô” Anh không cần ầm ĩ với em.” Cô tức giận đấm hắn , nhưng không kháng cự được nụ hôn của hắn , thấy cô dao động , hắn mới mở miệng nói :” Ngày đó anh không đúng , anh sai.” Cô kinh ngạc nhìn hắn , không nghĩ tới hắn lại nói như vậy.

” Trên đường tới đây , cha đã mắng anh thậm tệ , dù sao chuyện này là do anh không đúng trước.”

Trên đường tới chỗ này , Nhiễp Khoan Hồng có mắng nhưng , Nhiếp Tĩnh Viễn treo điện thoại nên cũng như không.

Cô kinh ngạc :” Chủ tịch chửi , tại sao?”. Chuyện này có quan hệ gì đến ông ấy?

“Ông ấy là cáo già.” Hắn tức giận nói một câu :” Chính ông ấy nói cho anh biết là em từ chức.”

” Tại sao ông ấy biết.” Nàng nghi hoặc.

“Đương nhiên trong công ty có người tâm phúc.” Hắn xoay người đem ôm cô vào lòng .

” Thế nhưng ông ấy không chịu nói cho anh biết là ai nói.”

” Thế tại sao lại báo cáo chuyện của em cho chủ tịch biết?”. Tuy rằng cô biết chủ tịch có thích cô , nhưng nông nổi thế này có phải rất thái quá không?

” Em có biết vì sao lại cho em làm thư kí của anh không?”

Hắn vuốt ve lưng bóng loáng của cô , một mặt đem lưng cô đè lên đống cỏ đại. ” Em nghĩ ông ấy làm thế là vì anh khó khăn.”

Phu tử bọn họ giống nhau là quyết đoán . Lúc đấy Nhiếp Tĩnh Viễn không nghĩ cô là thư kí của hắn , chỉ tịch liền đưa cô ở lại bên người hắn , cô không nghĩ nhiều lắm , chỉ đơn thuần hai người bọn họ muốn tranh hơn thua. Dù sao Nhiếp Tĩnh Viễn không cần , chủ tịch càng muốn thế , hai người bọn họ giống như đứa trẻ , lớn nhỏ đều hiếu thắng. “Ông ấy không phải vì anh khó khăn , ít nhất không phải mục đích này.”

Lúc ấy hắn nghĩ cha muốn chọc giận hắn :” Ông ấy chủ yếu muốn gán ghép cho chúng ta.”

Cằm của cô thiếu chút nữa rơi xuống :” Sao …. Như thế nào có thể?” ” Tại sao lại không thể?” ” Chỉ tịch không phải thích Tạ Chi Nghiên hay sao , nghĩ muốn ghép anh với hai người hay sao?”

Hắn trợn mi nhìn cô :” Ai nói?”

Cô nhất thời chột dạ :” Không …. “

“Đây là chuyện của mấy trăm năm trước , anh cùng Chi Nghiên là bạn bè , anh với cô ấy không có tình cảm , cô ấy có thai với người khác.”

” Thật không?”. Cô vẫn có lòng hoài nghi. Hắn quan sát đến biểu tình của cô :” Em để ý ?”

” Ai để ý !” Cô trực giác trả lời. Hắn lại nở nụ cười :” Em ghen sao?”

” Chảnh chọe.” Cô xấu hổ đỏ mặt.

Hắn cười :” Sớm biết em để ý anh , anh đã không ăn dấm chua?”

” Dấm chua cái gì?”

” Chính là Tào huynh đệ đó.” Hắn nói.

Cô trầm mặc . ” Chúng ta cãi nhau không phải bởi vì bọn họ sao?”

“Em…”

” Hãy n


Duck hunt