Old school Swatch Watches
Ác Ma

Ác Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322415

Bình chọn: 7.00/10/241 lượt.

cô ấy có thể vui vẻ mà chúc phúc hắn.

Bởi vì cô ấy là em gái của An Viện.

An Viện cùng một chỗ với hắn đã sáu năm.

Hắn dùng một loại phương thức khác bồi nàng sáu năm — An Viện từng nói

qua nàng rất thích Đài Loan, tương lai nếu có cơ hội sẽ mở công ty áo

cưới ở Đài Loan vì thế hắn quyết định thay nàng hoàn thành giấc mộng.

Hắn không phủ nhận khi An Viện vừa qua

đời hắn luôn khổ sở tự trách mình, nếu lúc ấy hắn lái xe cẩn thận một

chút hoặc là hắn không hôn mê, có lẽ An Viện sẽ không phải chết…… Tôn

Hạo Trạch mi tâm (lông mày) nhíu chặt nhớ lại chuyện năm đó, chuyện đã

qua nhiều năm như vậy hắn vẫn không thể bình tĩnh đối mặt. Cũng vì áy

náy mà hắn đối đãi với Tư Viện như em gái mình, muốn thay An Viện yêu

thương nàng, nàng vốn có người chị gái yêu nàng như vậy mà hắn…

Không biết có phải do thời gian hay

không, vô hình trung hắn đối với việc tưởng niệm An Viện có sự chuyển

hóa như là tưởng niệm thân nhân. Kỳ thật việc này hắn đã nhân ra hai năm trước đây.

Hắn thay An Viện hoàn thành giấc mộng của nàng, sau đó hắn sẽ về Mỹ tiếp quản gia nghiệp hết thảy đều nằm trong

kế hoạch của hắn.

Duy nhất không có trong kế hoạch chính là Tiểu Oánh.

Từ khi gặp cô gái này trái tim hắn đã có

một chủ nhân mới, chấp nhận mở thêm một lần nữa. Tuy rằng hắn một lần

muốn đẩy nàng ra, cũng cho rằng mình không có khả năng thích nàng, thậm

chí bởi vì không muốn làm rõ tâm ý mà nói với nàng nhiều lời quá đáng.

May mắn khi quay đầu lại, cô gái nhỏ kia vẫn dịu dàng cười với hắn.

Nội tâm hắn thực sự cao hứng. Ngày đó cầu hôn nàng không phải là nói đùa mà hắn thập phần nghiêm túc.

Hắn quyết định ngày mai tìm thời điểm

thích hợp đem chuyện của hắn nói rõ ràng với nàng, thỉnh nàng cùng sang

Mỹ. Hy vọng khi hắn nói ra thân phận thật thì đừng dọa nàng chạy mới

tốt.

Dinh Dong!

Tiếng chuông cửa đánh gãy suy nghĩ Tôn

Hạo Trạch. Đã trễ thế này sẽ là ai đây? Hơn nữa quản lý dưới lầu sao

không thong báo cho hắn có khách, hệ thống bảo an của tòa nhà phi thường nghiêm mật, trừ phi là…… Chỉ có một người hắn nói qua không cần thông

báo.

Hắn mở cửa ra, quả nhiên thấy Đường Tiểu Oánh đối hắn cười ngọt ngào.

“Cái kia…… Em nghĩ hay là qua đây xem anh, lúc nãy trên điện thoại âm thanh của anh có vẻ cần có người……”

Lời nàng còn chưa nói xong liền bị người

đàn ông đang khẽ cười, vẻ mặt cảm động một phen kéo vào trong nhà, thân

thể nàng bị đè dán chặt trên cửa, sau đó là những nụ hôn dồn dập.

Kỳ thật nàng là vì lo lắng hắn mới đến.

Mẫn Tư Viện là em gái của người yêu đã

qua đời. Gặp cô ấy làm tâm tình hắn hẳn là không dễ chịu gì, nàng muốn

cùng hắn chia sẻ những khó chịu này.

Những nụ hôn nồng nhiệt dễ dàng khởi động dục vọng trong cơ thể. Bàn tay to hướng hai chân dưới váy bắt đầu xoa nắn……

Hắn không phải là muốn làm trong này chứ? Giây tiếp theo nàng bị bế xốc lên, ngượng ngùng hỏi:“Không vào phòng sao?”

“Quá xa.”

Đúng vậy, nàng cũng biết là xa. Từ phòng

khách đến phòng hắn phải đến mười bước, lại đang đứng ở cửa, chính là…… Ở trong này không phải rất kỳ quái sao?

“Rất khó chịu sao?”

Bây giờ mới hỏi không phải quá muộn sao?

Đường Tiểu Oánh nhìn hắn vẻ mặt khát vọng, đáy mắt hiện ôn nhu sợ làm

nàng bị thương, lòng nàng nhịn không được mềm nhũn, tùy mặc hắn bài bố.

Nàng chủ động hôn môi hắn. Hai người nhìn nhau, trong mắt đối phương là hình ảnh chính mình. Đôi môi lại một lần

nữa gắt gao kết hợp, căn phòng tràn ngập nhu tình.

Nàng không biết an ủi hắn như thế nào,

cũng không vĩ đại như An Viện, nhưng mà chỉ cần hắn cần nàng, nàng sẽ

luôn bồi bên người hắn.

Nàng cũng không muốn hắn quên đi An Viện, bởi vì An Viện vì hắn mà trả giá bằng cả sinh mệnh, bất quá trong thâm

tâm nàng vẫn tồn tại một loại ích kỷ, nàng hy vọng bây giờ trong lòng

hắn nàng chiếm vị trí thứ nhất.

Khi biết An Viện vì hắn trả giá, có lẽ

ngược lại làm nàng cảm thấy bất an sợ hãi bởi vì nàng cái gì cũng không

làm, chân tay luôn yếu đuối. Vậy hắn sẽ thích nàng bao lâu đây?

Nếu trong long hắn nàng là số một thì nàng có thể ở bên hắn lâu một chút.

Nàng thật sự rất yêu người đàn ông này, hy vọng vĩnh viễn không phải chia lìa.

Buổi sáng hôm sau Tôn Hạo Trạch lái xe

chở Đường Tiểu Oánh đến công ty. Hắn dừng lại ở cửa không xuống xe vì

hắn muốn đến hội trường bên kia xem một chút.

Đây là dự án cuối cùng của hắn ở Đài

Loan, hoàn thành xong hắn chỉ có thể ở Đài Loan vài ngày, đem chức vụ ủy quyền cho người khác. Đương nhiên phải nói rõ ràng với Tiểu Oánh trước.

Trước khi rời Đài Loan, hắn phải lên kế

hoạch cho tương lai mới có thể yên tâm về Mỹ, đem chuyện vị hôn thê xử

lý tốt rồi mới trở về tiếp nàng. Đoạn tình cảm này không nằm trong dự

kiến ban đầu của hắn bởi vậy sự tình có chút dồn dập, bất quá hắn nắm

được chín phần.

Tôn Hạo Trạch hôn hai má nàng: “Chiều anh mới về công ty, còn nữa, tối nay anh có chuyện muốn nói với em.”

“Chuyện gì vậy?” Vẻ mặt của hắn thoạt nhìn rất nghiêm túc.

“Buổi tối em sẽ biết.” Hắn nhéo nhéo hai má hồng của nàng.

“Vậy anh nói một chút thôi được không.” Nàng thật sự rất tò mò a.

Hắn cúi người,