
điều này khó xảy ra, nhưng
là các nàng tán gẫu cũng thực hợp. Đây là lý do vì sao sau khi các nàng
tốt nghiệp đại học còn có thể cùng chung nhau thuê phòng.
“Cậu yên tâm, anh ấy không phải người xấu(TN: đúng là yêu vào người
tình hóa Tây Thi, yêu là mù quáng, chỉ có con gái chúng mình là chịu
thiệt thôi . ), có cơ hội mình sẽ giới thiệu anh ấy với cậu.” Hà Hương Dục chuốt
lông mi, tô son môi, cười ngọt ngào, nàng cũng biết Tiểu Oánh là lo lắng cho nàng.
“Nhưng là……”
Hà Hương Dục hai phút thể hiện kỹ thuật hóa trang cao siêu.“Tốt lắm, mình đi đây, gặp lại sau.”
Nàng cũng chỉ đem suy nghĩ giữ trong đầu, ngày sau sẽ tìm cơ hội nói.“Ân, cậu cũng cẩn thận một chút.”
“Ừ.”
Đường Tiểu Oánh đi đến khung cửa sổ, thấy trước cửa là chiếc xe thể
thao màu đỏ, nàng biết đó là xe của bạn trai Hương Dục . Sau đó Hương
Dục tiến vào xe , xe lập tức gào rú phóng đi.
Hai bạn trai trước của Hương Dục nàng đều gặp qua, duy nhất bạn trai
bây giờ, nàng chẳng những không chưa gặp đối phương, thậm chí nàng hỏi
tên, Hương Dục cũng không chịu lộ ra, cảm giác thật thần bí nha
Lần trước Hương Dục còn nói nàng tùy lúc sẽ kết hôn, dọa nàng nhảy
dựng, các nàng năm trước vừa mới tốt nghiệp đại học, như vậy có sớm quá
không? Bất quá Hương Dục thích đối phương là được.
Chẳng lẽ Hương Dục định kết hôn chớp nhoáng?
“Hoàng thư ký, là tôi, tìm tất cả tư liệu về dự án khách sạn Garth
dựng lên án.” Ngồi trong văn phòng, Tôn Hạo Trạch gọi điện thoại quốc
tế.
“Vâng, đại thiếu gia.”
“Còn nữa, hoạt động của nhân viên toàn bộ tạm dừng, chờ tôi trở về xử lý sau.”
“Vâng.”
“Có việc tôi sẽ liên lạc sau.”
Tôn Hạo Trạch cúp điện thoại, lại lần nữa tập trung công tác. Gần đây hắn thật sự bề bộn nhiều việc, trừ bỏ công việc ở Đài Loan, còn có công ty bên Mỹ, bất quá công việc bên Đài Loan đã sắp xong, về sau cơ hội về Đài Loan không nhiều lắm.
‘Cộc..Cộc..’
Nghe được tiếng đập cửa, hắn nhìn cửa văn phòng mở rộng, lập tức lại
cúi đầu tiếp tục bận rộn, hắn lạnh lùng khiến cho người đứng ở cửa bất
mãn.
“Uy, Tôn tổng tài, làm chi không để ý tới ta, ngươi như vậy làm tổn thương tâm hồn nam nhi trong sang của ta a.” (TN: kinh =.=) Thân là
tổng giám đốc công ty, Tề Diệc Vĩ vừa nói vừa bước vào văn phòng.
Sáu năm trước, hai người bọn họ cùng nhau hùn vốn thành lập công ty
cố vấn áo cưới quốc tế Điển Á, một người quản lý công ty, một người phụ
trách thiết kế, vài năm trở lại đã chiếm một mảnh giang sơn áo cưới ở
Đài Loan.
Tuy nhiên với cá tính Tôn Hạo Trạch tùy hứng ăn mặc, áo sơ mi, quần
bò đi làm, đối lập với Tề Diệc Vĩ luôn một thân tây trang, tuấn dật nhã
nhặn, phong độ.
“Ngây thơ ? Không phải đang ám muội ở quán bar sao, sao lại đến công ty?”
“Ta lại đây lấy vài thứ. Ngươi nha, làm như ta hoa tâm lắm, ta nói
cho ngươi, ngẫu nhiên đi quán bar, uống ít rượu là cuộc sống bình thường cua nam nhân a.”
“Tốc độ thay bạn gái nhanh đến mức làm cho người ta không một lần nhớ rõ diện mạo mạo bạn gái hiện tại như thế nào, cái này gọi là bình
thường?”
“Nói như vậy hơi quá đáng a.” Tề Diệc Vĩ vừa mắng lập tức nở nụ cười
.“Thật là, làm chi động tí là mắng chửi người, rõ ràng ta cũng rất bình
thường, là người nào đó không bình thường……” Thấy bạn tốt cúi đầu làm
việc, bộ dáng không muốn lãng phí thời gian cùng hắn nói chuyện, hắn thế này mới thu hồi khuôn mặt tươi cười.
“Nghe nó tuần sau là đi ôn tuyền chi lữ, ngươi không đi có phải hay
không?” Cao thư ký hôm nay thống kê nhân số, ngoài việc muốn thỉnh tiểu ba sĩ ngoại (TN: thứ lỗi ta ko hiểu chỗ này lắm nên để nguyên nha), còn muốn vì mọi người mua bảo hiểm.
“Ta luôn luôn không đi, cũng không phải chỉ có lần này.” Tề Diệc Vĩ
thường chiêu đãi nhân viên đi du lịch. Theo như hắn nói, công việc đương nhiên phải làm, nhưng là phải nghỉ ngơi thích hợp, hưởng thụ nhân
sinh.“Hơn nữa, có người biết rõ ta sắp trở về Mĩ, còn liều mình tiếp một đống đơn đặt hàng, ta đi sao được.”
“Chính là biết ngươi phải đi, cho nên mới liều mình tiếp thôi.” Tề
Diệc Vĩ nói thầm. Không có biện pháp, mọi người đều thích Hạo Trạch
thiết kế, con gà vàng như hắn sắp chạy mất, đương nhiên hy vọng tranh
thủ cơ hội.
“Ta xem ngươi lần này nên đi cùng đoàn, coi như làm là tiệc đưa
tiễn.” theo cá tính Hạo Trạch,đảm bảo không cho ai biết hắn phải về nước Mỹ, nếu không mọi người chắc khóc thành một đoàn đưa tiễn, khẳng định
sẽ bị hắn làm thịt.
Tôn Hạo Trạch dừng chút,“Vẫn là không cần.”
“Hạo Trạch, ngươi thật xác định tháng sau sẽ hồi nước Mỹ?”
“Đây là kỳ hạn đã sớm định ra, không phải sao?”
“Không phải, ta nghĩ hay là ngươi làm xong hôn lễ cho nữ nhi của văn lai phú hào rồi hãy trở về?”
Con gái của văn lai phú hào hai tháng sau sẽ xuất giá, tìm tới Tôn
Hạo Trạch thay nàng thiết kế hôn lễ. Địa điểm là nhà gái, diện tích
chiếm ngàn bình trang viên, hôn lễ bố trí dự toán xa hoa không tưởng,
hắn được trả thù lao một trăm vạn Mĩ kim(USD ý), bất quá sinh ý này đã
bị hắn cự tuyệt.
Ô ~~ một trăm vạn Mĩ kim nha, càng động lòng người càng đau long mà.
Tiền tài cứ như vậy đẩy ra bên ngoài, hắn rốt cuộc có biết