Insane
Yêu Anh Thế Nào Khi Em Là Ác Quỷ !

Yêu Anh Thế Nào Khi Em Là Ác Quỷ !

Tác giả: Reany Nguyễn

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 321703

Bình chọn: 7.00/10/170 lượt.

ng trẻo vang lên, còn sớm nên quán vẫn chưa có nhiều khách, nhìn qua nhìn lại cũng chỉ có vài người

_Qúy khách đi một mình ạ

Cô phục vụ nhỏ nhắn nhìn cô, đợi câu trả lời

_Một mình

_Vâng, xin mời đi lối này

Chợt cô để ý cái bàn trong góc quán, một thanh niên với cái đầu xù xì, bộ sơ mi ngã màu và cặp kính quen thuộc đang chán nản gắp từng sợi mì khô, rồi lâu lâu lại thở dài liên lục.

_Thôi khỏi, tôi có người quen

Cô phớt lờ cô phục vụ nhỏ bé và tiến đến cái bàn trong góc kia, đúng là cô không nhìn nhầm, tên thiên thần kẻ đã gặp cô lúc tối cũng đang há hốc mồm nhìn cô,

_Tôi ngồi đây nhé

Cô chỉ vào cái ghế đối diện, và chưa kịp để hắn trả lời, tự nhiên ngồi xuống với dáng vẻ thoải mái

_Hai ly cà phê nóng

_Vâng...vâng ạ

Cô phục vụ nhỏ bé hí hoái viết viết xong lại chạy tót vào cửa sau đưa cho ông ông đang chăm chú ghi ghi chép chép

_Tại...tại sao lại hai ly

_Hai người mà

_Không, không cần phải như vậy đâu...

Hắn lúng túng, gãi đầu từ chối

_Là thiên thần mà lại ăn uống xềnh xoàng thế này à

Cô nhìn vào dĩa mì đang ăn dở của hắn ta, nhếch mép cười

_Tại...tại tôi chưa có tiền

Hắn trả lời lại rồi cúi đầu xuống ăn lấy ăn để, cố che đi đôi mắt của mình. Nhưng hắn bỗng nhớ ra điều gì đó thì thầm nhưng vẫn không chịu ngước mặt lên

_Tối qua cho tôi xin lỗi, tại tôi say quá nên...

Cô im lặng hồi lâu

_Tôi cũng nhiều lần thấy con trai khóc rồi nên không sao đâu

_Vậy à...vậy thì hay quá

Lại cúi xuống ăn, một loáng là hết sạch dĩa mì, và cùng lúc đó hai ly cà phê của cô được đem đến. Cô đưa cho hắn một ly

_Tôi...không cần đâu

_Uống đi, không có sức đâu

_Nhưng mà...tiền...tôi

_Tôi mời

Lạnh lùng trả lời, cô chầm chầm uống lấy đi cà phê nóng hỏi của mình, nhìn sáng hắn, cái tên thiên thần kia đang thổi phù phù vào ly cà phê bốc khói một cách ngốc nghếch

_Không uống được đồ nóng à

Hắn phì cười, gật đầu lia lịa

Cô không nói gì, nhìn hắn ta như một kẻ ngốc không hơn không kém. Quán ăn càng lúc càng đông hơn và không biết từ bao giờ đã đầy ấp khách. Âm thanh nhộn nhịp hẳn lên, và dĩ nhiên một con ác quỷ như cô luôn dè chừng điều đó. Cô không thích cỗ đông người, nó làm cô thấy ngạt thở. Bỗng nhiên có mùi gì lạ làm cô chú ý, nó không phải mùi đồ ăn, một mùi gì đó rất lạ...

_Mùi thuốc súng

Có kẻ nào đó trong đây và hắn đang mang theo súng, nhưng tại sao trong một quán ăn lại có kẻ như thế. Cô chầm chầm giả vờ tiếp tục uống ly cà phê, nhưng len lén nhìn tấm kính phía sau hắn, tìm kiếm kẻ bí ẩn kia. Hắn thấy cô như thế khó hiểu hỏi

_Sao...sao thế

_Im lặng

Cô vẫn tìm kiếm tên bí ẩn kia sau tấm gương mập mờ, nhưng mọi người cứ di chuyển qua lại làm tầm nhìn của cô bị hạn chế. Sau một lúc, cô tinh mắt thấy được một gã đàn ông bí ẩn ngồi phía sau cách 3 cái bàn nhìn chằm chằm về hướng này, tên đó đang lấy cái gì ra từ túi nhắm thẳng về phía cô

_CÚI XUỐNG

Cô la toáng lên đồng thời đề đầu tên thiên thần đang lơ mơ không hiểu gì xuống dưới

_ĐOÀN

Tiếng súng rền vang làm náo động mọi người. Tấm kinh phía sau hắn kia vở nát, nếu chỉ trể một chút xíu thôi, tên thiên thần kia đi đời rồi

_Có người đang nhắm vào tôi

_Bây giờ mới chú ý à

Cô kéo tay hắn, chạy như bay ra khỏi quán, thế mạnh của ác quỷ chính là tốc độ, mọi người ha hét ầm ĩ, lợi dụng điều đó, cô luồn lách qua phía đông người tránh viên đạn nếu tên bí ẩn kia bắn lần nữa. Cô và hắn chạy dọc con phố cách xa khỏi quán ăn một quảng đường dài. Cả hai nép vào một con hẻm nhỏm thở dốc

_Ha...ha...mệt quá

Lâu lắm rồi cô không chạy nhanh như thế này, nó tiêu tốn cô khá nhiều sức lực. còn tên thiên thần kia thì nằm bẹt xuống đất, hắn không theo kịp tốc độ của cô

_Cô...chạy nhanh thật

Cô giục hắn ngồi dậy, nghiêm nghị hỏi

_NÓI MAU, CHUYỆN GÌ ĐANG XẢY RA

_Tôi...tôi

Hắn ấp úng. có lẻ hắn không muốn nói

_Tại sao tên ác quỷ kia lại nhắm vào anh hả

_Ác quỷ

Hắn ngạc nhiên

_Cái tên bắn tỉa lúc nảy là một ác quỷ, mắt kính giống hệt của tôi, giờ nói mau tại sao lại nhắm vào anh

_..., không...không liên quan đến cô

Hắn bỏ tay cô ra khỏi người, chầm chầm đứng dậy

_Ác quỷ và thiên thần không khi nào lại gây chiến mà không có lý do, tên bắn tỉa kia chắc chắn có ý gì đấy

_ĐÃ NÓI LÀ KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN CÔ MÀ

Hắn quát, đây là lần đầu cô thấy hắn tức giận như thế

_Này, nói chuyện kiểu gì với tôi thế hả, tôi vừa mới cứu anh đấy

_Đúng thật là cô cứu tôi, tôi không ngờ cô lại cứu một thiên thần như tôi đấy, lúc nảy hơi bất cẩn nhưng từ giờ tôi sẽ cẩn thận hơn

Nói xong, bổng một đôi cánh trắng muốt mọc ra từ tấm lưng, dang rộng mạnh mẽ, những cánh lông vũ lã tả rơi xuống, cô mở to mắt, đôi cánh thật sự rất tuyệt đẹp dưới ánh mắt trời

_Thì ra đây là đôi cánh của thiên thần

_Cảm ơn nhé, hi vọng chúng ta sẽ gặp lại nhau

Hắn chào cô và vẫy cánh bay lên trời xong lại vụt bay đi nhanh như tan biến vào không khí. Đúng như lời đồn, thiên thần, kẻ mang vẻ đẹp tinh khôi, thuần khiết luôn mang một sức hút đạc biệt khó tả.

Reng...reng tiếng chuông điện thoại bất ngờ reo lên, một con số lạ

_Tít...ai đấy

_Chào Rin, hahahahaha

_Mark...

Ở đầu dây bên kia, Mark "t