XtGem Forum catalog
Chuyện Ma Vùng Đất Khó Ở ( Có Thật 100%)

Chuyện Ma Vùng Đất Khó Ở ( Có Thật 100%)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ma

Lượt xem: 322885

Bình chọn: 8.00/10/288 lượt.

ng bụng. Bà cứ cắm đầu mà đi thẳng tới nhà vệ sinh.Sống 1 mình đã quen, chẳng sợ gì hết, nếu có ma thì nó đã hù bà, đã giấu bà từ lâu lắm rồi, bà vẫn bình an trong căn nhà tranh ấy tới bây giờ mà, bà gan dạ lắm, những người phụ nữ độc thân sống trong cảnh nghèo, chẳng còn gì làm họ sợ, có chăng là nỗi cô đơn mỗi đêm giết chết tâm hồn họ, từng giờ từng phút, nó gặm nhấm cuộc sống họ, rồi đánh gục họ khi họ không hay biết. Bà bước thật nhanh, cái áo mưa cánh dơi không đủ kín để che chắn bà khỏi cơn mưa này, người bà ướt và bà lạnh, run bần bật từng hồi theo gió. Bà vào nhà vệ sinh, trời lũ lụt không có điện đóm gì, bà lần mò mãi cũng bước lên được cái thềm, bà ngồi xổm ở đó mà tiểu, vì chẳng có ai đâu mà ngại, chỉ có mình bà với bóng đêm thôi. Bà vừa đứng lên, săn cái quần, thì thấy có một bóng người nhìn bà, nó núp sau cây thầu đâu, thò cái đầu to tướng ra nhìn bà. Bà kể lại thì cái đầu to lắm, to hơn nhiều so với đầu người ta, nó cũng run run, giật giật, bà sợ quá, chạy thẳng vào trong hợp tác xã, đứng ngoại hiên, nhìn ra cái cây thàu đâu đang lung lay trước gió, thì chẳng thấy nó đâu nữa, có lẽ bà nhìn nhầm, chỉ là cái lá cây nào đó mắc lại trên thân câu thàu đâu,gió làm nó liêu xiêu, như cái mặt người đang nhìn bà thôi. Bà cười nhếp mép tự trách mình sao nhát gan vậy, rồi vào trong, qua chổ cái góc tối để thóc, thay bộ đồ rồi đi ngủ tiếp.

Cứ tưởng đó chỉ là một sự việc quá bình thường, nhưng nó lại là cái kết cho bà. Đêm đó bà nằm mơ, bà thấy một người đàn ông mặc áo lính, đẹp trai lắm, đứng bên ngoài cửa hợp tác xã mà gọi tên bà, trong mơ bà thấy bà đang làm việc trong hợp tác đó, bà chạy ra rồi ôm lấy người lính đó, như là người yêu nhau từ lâu vậy. Bà hạnh phúc với giấc mơ đó, bà mãn nguyện, bà có người yêu rồi, trong mơ ấy thôi nhưng đó là ước mơ lớn lao của đời bà. Bà tĩnh giấy, cố nhớ lấy khuôn mặt người đàn ông trong mơ, bà mơ tưởng và ước ao cháy ổng dâng trào trong bà, bà muốn có chồng, bà muốn có 1 đứa con bên bà lúc già yếu, ước mơ nhỏ bé ấy suốt đời này bà giấu kín, vì bà không nhan sắc, bà nghèo, lam lũ với cái vườn, với đàn gà có lẽ đã là thói quen của bà. Người đàn ông trong mơ ấy, đẹp lắm, cao ráo, với mái tóc hớt cao, đôi mày rậm, nụ cười lúc gặp bà như ru bà vào thế giới khác vậy, bà quyến luyến rồi cả ngày hôm sau như người mất hồn, cứ nghĩ về giấc mơ ấy. Bà nhìn mọi người xung quanh, lam lũ, nghèo khổ như bà, đàn ông thì làn da rám nắng, tóc tai đã bạc dần theo những vất vả cuộc đời, ánh mắt họ sâu hóm, lộ rõ cái khổ ngay trong từng cái chớp mắt. Bà so sánh, chẳng ai qua được người tình trong mơ của bà. Tình yêu, phải chăng nó đã nẩy nở trong bà, người đàn bà tưởng chừng đã chai sạn rồi. Mãnh liệt quá, đúng là chỉ có tình yêu mới có thể làm người ta sống trong mơ như vậy, bà quên đi thực tại, chỉ muốn đêm nay lại gặp người đó, người lính đó, là bà hạnh phúc rồi.

Đêm thứ 2 ở trong hợp tác xã, bà cũng nằm mơ, bà lại mơ gặp người tình trong mộng của bà, lần này, 2 người đi dạo quanh con sông bạch đằng, trời hay hay nắng nhẹ, bà nắm tay người ấy, trong mơ nhưng bà vẫn thấy hơi ấm, từng mạch máu trong người bà cảm nhận được tình yêu, ngây ngất trong từng hơi thở của người yêu, bà nhìn người ấy say đắm, thật đẹp và nó mang lại cho bà cảm giác được che chở, như cái ngày bà nằm gọn trong lòng ba bà, nghe những câu chuyện cổ tích ba bà hay kể, kể đi kể lại mà vẫn thích nghe. Bà yêu thật rồi, hạnh phúc sao toàn mang lại niềm đau thế nhỉ, bà biết rằng, bà yêu một người trong mơ, một người chiến sĩ có lẽ đã chết ở đây, rồi đã yêu bà, bà chấp nhận, bà đáp lại tình yêu đó bằng sự vui sướng, cuộc đời bà đã như là những nỗi đau, những giọt mồ hôi, có lẽ nó chẳng bao giờ đẹp bằng trong mơ, nên bà sống trong mơ, còn mong muốn sống trong đó mãi mãi vậy.

Rồi lụt cũng rút, 3 đêm , bà mơ thấy người đó 3 lần, vậy là bà đã biết rằng, người đó theo mình, bà chẳng sợ, mà còn mừng thầm, ít ra bà cũng có được người yêu, sự cô đơn giờ chính thức đánh gục bà rồi, nó làm bà có cảm tình với ma, để chính đó giết chết bà… Cô đơn, nó mạnh mẽ còn hơn cả tình yêu.

Bà H bên cạnh nhà bà, thấy rõ sư thay đổi từng ngày trên cơ thể bà, trên khuôn mặt bà. Bà gầy hẳn đi, mặt xanh xao, lúc nào cũng như buồn ngủ vậy, cứ lơ lơ người ta, ai bà cũng chẳng thèm nói chuyện, lúc gặp bà, cứ tưởng như có ai đó đi bên bà, bà chú ý vào 1 khoảng không mông lung, đôi mắt vô hồn.

9h tối, cảnh vật yên ắng, những ngày sau lụt là những ngày đẹp nhất, vì gần trung thu. Trời trong xanh, trăng chưa đủ tròn nhưng cũng đủ ánh sáng để chiếu rọi cái vùng quê nghèo, từng hàng cây như nghĩ ngơi sau 1 ngày nắng, đứng lặng im không chút gợn gió. Bà Thìn bắt đầu đi bộ từ nhà ra vườn, bà đứng cạnh cái giếng, rồi cất tiếng hát, bà hát ú ớ chẳng rỏ lời, chỉ biết là bà ngẩng cao đầu mà hát, bà quay người như đang múa vậy, rồi bà tắm. Bà H nhìn thấy vậy, dần dần cũng đoán ra chuyện gì xẩy đến với bà Thìn, bà sinh nghi, vào kể với ông chồng bà, ông chồng bà nghe được, thì cũng khẳng định lại rằng ổng cũng nghi ngờ bà Thìn có người âm yêu, và càng nghi ngờ bà