
không hề biết rốt cuộc Bạch công tử này là người thế nào. Chúngchỉ biết hắn là cháu trai của Vương thượng hành tẩu ở trung nguyên đãlâu, luôn mặc đồ trắng không dính bụi bẩn, miệng cười mê hồn, nói năngtao nhã. Đương nhiên, chẳng có ai quy định một người đàn ông còn phảimỉm cười nhã nhặn khi người con gái trong lòng mình dính bê bết máu. Hắn ghét bộ đồ trắng nhưng hắn vẫn phải mặc và cầm lệnh bài của Bạch PhongNinh rồi đưa cho lính cánh chút ngân lượng lấy chỗ thân tình.
Cũng chẳng ai biết, trước đêm xảy ra trận chiến giữa đội quân trung thổ vàphiên quốc, chủ soái của quân địch đã lẻn vào hoàng cung của phiên quốc, tiến thẳng vào thiên lao, cướp đi một cô nương đang đau bụng kinh đếnmức lịm đi.
Nửa mơ nửa tỉnh.
Địa lao lạnh ẩm khi ấy làm cho Long Tiểu Hoa hoàn toàn quên mất chuyện tớitháng của mình. Nàng lại còn la hét, kêu gào khiến cho khí lạnh xộc vàongười. Cơn đau lúc này khiến nàng không thể không phát ra những tiếngthan thở khó nghe.
- Đừng làm ầm lên nữa. Không có chuyện gì đâu. Rồi sẽ ổn thôi. - Lời an ủi đó khiến nàng im bặt, lại vùi đầu vào ngực hắn.
Nằm trong vòng tay liên tục xóc nảy bởi những bước chạy vội vã, bụng nàngcuộn lên đau đớn. Những tiếng than thở khó nghe của nàng, lại thêm lờian ủi không mấy ân cần của phu quân lúc này chẳng khác chút nào với cảnh tượng khi nàng có kinh lần đầu tiên.
Nhớ lại lần đầu tiên thấy xuất hiện kinh nguyệt khi mười bốn tuổi, nàng đãkhiến cả Long phủ thất điên bát đảo. Vị tiểu thư này hoàn toàn khôngbiết tại sao lại có chất lỏng màu đỏ đó. Nàng nhìn máu dính đầy trênkhăn trải giường mà sợ hãi quấn tấm khăn chạy thẳng đến đại sảnh kêucứu. Hắn đang xem sổ sách cũng phải giật mình. Có lẽ đó là lần đầu tiênnàng nhìn thấy hắn không cười gian tà mà lại biến sắc.
Mặt hắn trắng bệch, vội vàng vứt sổ sách bế nàng lên. Hắn không nói gì màđưa thẳng nàng đến chỗ đại phu. Trên đường đi, từng giọt máu của nàngthấm vào bộ áo đen của hắn. Vì nó là bộ đồ màu đen nên không rõ lắm. Cơn đau bụng khiến nàng không thể để tâm tại sao Mẹ kế có tâm địa đen tốilại vội vàng, lo lắng bế nàng đến chỗ đại phu như vậy.
- Huynh sợ tôi về trời rồi thì không có ai cho huynh ngược đãi nên mớiđưa tôi đi khám đại phu sao? - Nàng làu bàu cự tuyệt: - Ôi… Huynh thậtbiến thái!
Hắn vừa chạy vừa cúi xuống nhìn nàng, chẳng hề để ý đến câu làu bàu đó. Hắn vẫn ôm nàng trong lòng:
- Đừng lẩm bẩm nữa. Không có chuyện gì đâu. Rồi sẽ ổn thôi.
Giọng nói nghiêm nghị lại mang chút mềm mại, lộ ra ý tứ quan tâm sâu sắc nhưmột lời chú khiến nàng im bặt, cẩn thận nép vào vòng tay rắn chắc ấy.Thứ chất lỏng âm ấm buồn nôn đột nhiên xuất hiện khiến cơ thể nàng mềmnhũn, chỉ có thể ngoan ngoãn nằm trong lòng bà Mẹ kế có trái tim đentối, rốt cuộc không hề có phản ứng kháng cự nào. Có lẽ đây là lần đầutiên nàng ngoan ngoãn nghe lời hắn.
Vào giây phút sinh ly tử biệt ấy, bà mẹ kế có trái tim đen tối và sinh linh đáng thương nắm chặt tay nhau, không khí thật u buồn. Ít nhất đây làlần đầu tiên nàng thấy hắn lo lắng, bất an như vậy. Hắn nắm chặt taynàng, không dám buông ra. Hơi thở hổn hển nặng nề như lá phổi của hắnphải chịu đau đớn khiến nàng cảm thấy mơ màng, sảng khoái. Mẹ kế nhànàng cũng có thể tỏ ra là một nhân vật nam có tình nghĩa như vậy sao?Tất cả đều hoàn mỹ như thế, nhưng duy chỉ có một điều là vẫn chưa bướcvào giây phút thê lương tuyệt đẹp thì đại phu buông ra kết quả chẩnđoán.
- Ông chủ Long, Long tiểu thư không bị bệnh gì cả. Cô ấy có kinh nguyệtlần đầu thôi. Điều này có nghĩa là Long tiểu thư đã trưởng thành, có thể xuất giá, có thể làm đàn bà, cũng có thể làm mẹ. Khà khà…
- … Ông nói là cô ấy không va vào đâu mà là…
- Đúng vậy. Đây là chuyện vui của Long tiểu thư, cũng là chuyện vui củaông chủ Long. Cái này… Không phải hai người đã thành thân nhiều năm rồisao? Lần này thì không cần nhịn nữa, có thể bắt đầu rồi. Khà khà! Cứphải nhịn đối với đàn ông cũng không tốt đâu.
- …
Quạ quạ quạ quạ!
Nàng nghe thấy một đàn quạ bay qua cửa sổ phá vỡ không gian yên tĩnh của căn phòng.
Đúng là họ đã thành thân nhiều năm nhưng cũng đã hết duyên nhiều năm nên lúc nào nàng cũng cho rằng hắn không đối xử tốt với nàng và còn vô lươngtâm nói hắn là bà mẹ kế độc ác. Nhưng nàng đã quên mất từ đó về sau, tại sao hằng tháng khi nàng có kinh, Tiểu Đinh đều đun nước đường cho nànguống. Hóa ra mẹ kế đã bắt đầu đối xử tốt với nàng từ ngày ấy.
Nhớ lại lúc hắn bị đại phu làm cho lúng túng, nàng nằm trong lòng hắn cườithầm. Đó coi như là lần đầu tiên Mẹ kế bị dội gáo nước lạnh.
Cái bóng đan xen giữa màu trắng tuyết và màu đỏ rời khỏi cung. Khi LongHiểu Ất đang chuẩn bị bước ra khỏi cổng thành thì hắn cảm thấy một cơngió lạnh ập đến khiến chiếc đèn treo trên cổng lắc lư. Con ngựa trắngnhư tuyết đã xuất hiện trước mặt. Một bóng đen trải dài khiến hắn ngẩngđầu lên nhìn thì chỉ thấy Cung Diệu Hoàng, phó soái đội quân phiên thổđang hướng về phía hắn.
- Thập cửu hoàng thúc, điệt nhi đợi hoàng thúc đã lâu. Ngày mai sẽ côngthành, sao Thập cửu hoàng thúc lại lén tấn công trước vậy? - Hắn thăm dò nhìn thấy bộ y phục màu trắng tr