
hìn chằm chằm vào cô gái tóc bính , cháu của lão già tóc bạc , gã thiếu niên mặt đỏ này coi chừng cũng hơi " cảm " cũng nên .
Có lẽ là kẻ từng đi đó đây , cô gái tóc bính xem chừng cũng khá dạn dĩ , cô ta không xem cái nhìn chòng chọc của gã thiếu niên là khó chịu như những cô gái khác , nàng xem chuyện đó rất thường tình .
Nhìn một hồi , gã thiếu niên mặt đỏ vụt cười :
- Cô nương có phải là người đi hát thuê không nhỉ ?
Cô gái lắc đầu , hai cái bím tóc theo cái lắc đầu đong đưa qua lại càng làm cho vẻ " dễ nhìn " của cô ta nổi hẳn lên .
Gã thiếu niên mặt đỏ lại cười :
- Cho dầu không phải là người đi hát thuê , nhưng chắc cũng biết đôi bài chứ ? Nếu hát nghe kha khá thì ở đây chắc được thưởng nhiều đấy ?
Cô gái tóc bính nhếch môi mỉm cười :
- Chúng tôi đâu có biết hát , chỉ biết " nói " thôi .
Gã thiếu niên mặt đỏ hỏi :
- " Nói " cái gì ?
Cô gái tóc bính nói :
- Nói chuyện , kể chuyện ấy mà .
Gã thiếu niên mặt đỏ cười lớn :
- Cũng hay , nhưng kể chuyện gì đấy ? Có biết chuyện " Hậu hoa viên tài tử ngộ giai nhân " hoặc " Con gái nhà quan gieo cầu kén chông " không nè ?
Cô gái tóc bính lại lắc đầu :
- Không , chúng tôi chỉ biết kể những chuyện , những tin tức chấn động giang hồ , những chuyện quan trọng gần đây trong chốn võ lâm đảm bảo là những chuyện mới mẻ nhất , sôi nổi nhất .
Gã thiếu niên mặt đỏ vỗ tay :
- Hay , như thế thì còn gì hay hơn nữa , nhất định những chuyện như thế thì chư vị có mặt nơi đây đều hết sức hoan nghênh . Kể đi , cô nương kể đi .
Cô gái lắc đầu :
- Tôi đâu có biết , ông tôi kia chứ .
Trừng mắt về phía lão già , gã thiếu niên mặt đỏ cau mày :
- Thế cô biết cái gì ?
Cô gái tóc bính đảo đôi mắt thật nhanh và mỉm cười thật dịu :
- Tôi ấy à ? Tôi chỉ giới thiệu ông tôi ấy mà .
Đôi mắt long lanh của cô gái chớp lên làm cho gã thiếu niên mặt đỏ muốn rụng rời , gã nuốt nước bọt khan hai ba cái .
Người đàn bà áo xanh có dáng đi uốn éo khi nãy hất mặt lên :
- Kể chuyện gì thì kể đại đi cho rồi , ở đó mà liếc qua liếc lại .
Cô gái tóc bính không giận , lại cười :
- Ông nói một đoạn đi ông , dầu gì chắc cũng kiếm được ít tiền uống rượu .
Lão già tóc bạc lim dim đôi mắt , lão uống một hợp rượu , hút một hơi thuốc rồi mới khàn khàn vô chuyện :
- Cháu nghe nói đến cái tên Lý Tầm Hoan không ?
Những người có mặt , trừ gã thiếu niên mặt đỏ mê gái ra , còn thì không ai chú ý đến cặp ông cháu này cả , nhưng khi nghe đến tên Lý Tầm Hoan thì y như lỗ tai của họ cùng nhất loạt cương lên .
Cô gái tóc bính nhìn ông lão cười cười :
- Tự nhiên là cháu có nghe rồi chứ , tức là cái vị Thám Hoa họ Lý , cái con người hiệp nghĩa khinh tài ấy chứ ai ...
Cô ta nheo mắt nói tiếp :
- Nghe nói , từ nhỏ đã nổi danh là " Tiểu Lý Phi Đao " , con dao nhỏ trong tay hắn bay ra không bao giờ xịa bậy , kể cho đến bây giờ chưa có một ai tránh khỏi ngọn đao ấy , câu " truyền thuyết " đó không biết có thật như thế hay là thiên hạ tán dóc ?
Lão già tóc bạc phun phì khói thuốc :
- Nếu ngươi không tin thì cứ " Sinh Hồ " Bá Hiểu Sinh , hỏi Cực Lạc Đồng Tử thì sẽ biết đó là " truyền thuyết " hay là sự thật .
Cô gái tóc bính hỏi :
- Bá Hiểu Sinh và Cực Lạc Đồng Tử đều chết vị ngọn đao của họ Lý à ?
Lão già tóc bạc gật đầu :
- Đúng họ đã chết hết vì họ không tin " Tiểu Lý Phi Đao " .
Cô gái tóc bính rụt vai thè lưỡi :
- Cháu không dám không tin chuyện đó , ai không tin chuyện đó là ngu .
Gẵ bớt xanh trên mặt " khịt " một tiếng trong lỗ mũi , mặt hắn như dài thêm ra , nhưng mọi người đang bận chú ý tới hai ông cháu cô gái tóc bính nên không thấy sự thay đổi nơi con người hắn .
Tất cả lặng im thin thít để nghe câu chuyện hình như đối với họ vô cùng hấp dẫn . Gã " Tửu Quỷ " cũng lặng thinh , nhưng khác ở chỗ gã lặng tghinh không vì mê nghe , mà hắn gục trên bàn ngủ tự bao giờ .
Lão già tóc bạc hút thêm hai hơi thuốc , uống một ngụm nước trà chép miệng :
- Chỉ tiếc một điều là người anh hùng hào kiệt như Lý Tầm Hoan đến nay cũng chết tuốt luôn .
Cô gái tóc bính trố mắt :
- Chết rồi ? Ai có bản lãnh giết được hắn thế ?
Lão già tóc bạc nói :
- Không ai có bản lãnh đó hết , à quên , có bản lãnh giết được hắn chỉ có mỗi một người .
Cô gái tóc bính hỏi dồn :
- Ai ? Ai vậy ?
Lão già tóc bạc nói một cách tự nhiên :
- Chính bản thân của hắn .
Đôi mắt to của cô gái tóc bính mở to hơn nữa và cô ta bỗng bật cười :
- Tự hắn làm sao giết hắn ? Như vậy nghĩa là hắn vẫn còn sống nhăn ?
Lão già tóc bạc hắt một hơi :
- Cứ kể như hắn còn sống , nhưng cũng không hơn là chết bao nhiêu , rất tiếc ... rất tiếc ...
Cô gái tóc bính cũng thở dài sườn sượt .
Thật lâu , nàng vụt hỏi :
- Trừ Lý Tầm Hoan ra , còn ai đáng gọi là anh hùng hảo hán nữa không ?
Lão già tóc bạc hỏi lại :
- Ngươi có nghe nói đến cái tên Tiểu Phi hay không ?
Cô gái tóc bính cau mày như cố nhớ :
- Hình như có nghe qua rồi thì phải .
Đôi mắt long lanh của cô ta đảo lên :
- Nghe nói kiếm pháp của con người ấy nhanh lắm , trên đời nay không có một người thứ hai nhanh như thế nữa , không biết chuyện ấy có thật hay không ?
Lão gi