Duck hunt
Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 326811

Bình chọn: 10.00/10/681 lượt.

ờ ...

Tôn Tiểu Bạch nói :

- Bây giờ tự nhiên là có khác chứ không còn như trước nữa , về chuyện đó chắc cô cũng đã biết hậu quả do ai gây ra rồi chứ ?

Nàng cười nhạt và nói tiếp :

- Đáng lý cô có thể ở đây bình yên vui sướng , sống suốt đời với một hạnh phúc trọn vẹn , thế mà cô lại không muốn bởi vì cô đã xem thường cái nhà của cô , xem thường người đã yêu cô và chính cô cũng tự xem thường mình .

Lâm Tiên Nhi cúi đầu thấp giọng :

- Bây giừ tôi đã biết tôi đã sai lầm , tôi còn sống đến ngày này là nhờ có hắn bảo vệ , giá như không có hắn tôi đã chết lâu rồi .

Giọng nói của nàng càng lúc càng thấp xuống , nước mắt nàng từng giọt , từng giọt lăn dài trên má :

- Lúc tôi và hắn yêu nhau , không một ai dám đụng tới chân lông tôi nhưng bây giờ ... bây giờ thì bất cứ ai cũng có thể kết liễu sinh mạng của tôi .

Tôn Tiểu Bạch nhìn nàng lanh lảnh :

- Cô tưởng rằng hắn vẫn còn như trước à ? Cô cho rằng hắn sẽ bảo hộ cô như trước à ?

Lâm Tiên Nhi tức tởi :

- Tôi ... tôi đâu có biết ...tôi bây giờ chẳng biết gì .

Nàng vụt ngửa mặt lên nói lớn :

- Tôi chỉ muốn thấy anh ấy một lần nữa thôi , tôi muốn nói với anh ấy đôi lời rồi sẽ đi ngay , sự yêu cầu đó tôi nghĩ rằng cũng không quá đáng , tôi nghĩ các người không nên quá bức .

Tôn Tiểu Bạch nói :

- Thật thì tôi cũng đâu có bức cô , chỉ có điều những lời nói của cô bây giờ rất khó làm cho ai tin được .

Lâm Tiên Nhi nói :

- Cho dầu nếu sau đó mà tôi không chịu đi thì các người vẫn có thể đuổi tôi đi có sao đâu .

Tôn Tiểu Bạch trầm ngâm và khẽ liếc Lý Tầm Hoan .

Lý Tầm Hoan đứng trơ trơ , hắn không lộ một vẻ gì .

Tuy bên ngoài thản nhiên như thế nhưng trong lòng hắn loạn vô cùng .

Trong đời của hắn , nhược điểm lớn nhất là lòng hắn quá mềm , có lúc hắn biết rõ ràng chuyện đó không nên làm , thế mà hắn không thể nào cự tuyệt .

Rất nhiều người biết rõ nhược điểm của hắn và cũng rất nhiều người đã lợi dụng nhược điêm ấy , tự nhiên là họ đã thành công .

Hắn cũng biết rõ như thế , hắn biết hắn bị người lợi dụng nhưng hắn cũng không làm sao cải biến .

Hắn cam tâm để cho người ta làm điều không phải với hắn ngàn lần nhưng hắn không bằng lòng làm chỉ một lần không phải với ai .

Có nhiều lúc hắn thấy rõ là đang bị người ta gạt thế mà hắn vẫn bằng lòng để cho họ thành công .

Bởi vì hắn thấy rằng chỉ cần một người trong đời này nói với hắn những lời nói thật thì sự hy sinh của hắn suốt đời cũng chẳng thấy thiệt thòi .

Hắn cảm thấy rằng hắn cứ sống cho trọn vẹn với lòng hắn , ai bảo hắn quân tử cũng được , ai bảo hắn là thằng ngu , hắn cũng không hề cãi lại , hắn cho lòng hắn mà thôi .

Bất cứ ai gặp hắn cũng đều không bao giờ có chuyện hối hận về sau .

Hắn chưa từng làm cho ai đổ mồ hôi , càng rất ít làm cho người đổ máu .

Mồ hôi và máu , hắn đã đổ ra cho rất nhiều người .

Có một việc hắn không làm sao tránh được là những việc của hắn làm thường khiến cho người rơi nước mắt , nước mắt cảm kích , nước mắt thương cảm .

Tôn Tiểu Bạch nhìn hắn thở dài .

Nàng biết Lý Tầm Hoan quyết không thể nhẫn tâm cự tuyệt , hắn gần như không hề cự tuyệt với ai .

Lâm Tiên Nhi nói giọng buồn buồn :

- Đây cũng có thể là lần cuối cùng tôi gặp lại hắn , nếu sau này hắn biết các người đã đuổi tôi đi , không cho tôi gặp hắn thì hắn nhất định sẽ hận suốt đời .

Tôn Tiểu Bạch nói :

- Ngươi chỉ nói vài câu , nói xong lập tức đi ngay phải không ?

Lâm Tiên Nhi nở nụ cười buồn :

- Chẳng lẽ tôi thật chẳng biết gì cả hay sao ? Chẳng lẽ tôi cứ chờ cho các người đuổi sao ? Tôi chỉ mong các người đáp ứng yêu cầu tối hậu này , trọn đời tôi sẽ cảm kích không quên .

Tôn Tiểu Bạch lại nhìn Lý Tầm Hoan , hắn nhè nhẹ thở ra :

- Hãy để cho cô ấy vào đi , vô luận thế nào mình cũng đành chịu vậy .

***

Trong nhà rất nóng .

Bởi vì trong giữa nhà có bốn lò lửa cực lớn , than hồng hừng hực .

Bao nhiêu đồ vật trong nhà cũng vì thế mà trở nên hồng .

Da mặt của Tiểu Phi cũng hồng , toàn thân hắn ửng hồng .

Hắn được đặt nằm chính giữa bốn lò lửa , hắn chỉ ở trân chỉ mặc mỗi một cái khố nhỏ thôi .

Chiếc khố của hắn bây giờ đã ướt mèm .

Hán nằm ngửa mặt , mồ hôi hắn tuôn ra như tắm , hơi thở hắn dập dồn .

Phía trong góc nhà , Tôn Lão Tiên Sinh đang ngồi hút thuốc .

Tiểu Phi nằm ngửa , mắt hắn mở trao tráo , hình như hắn không thấy một ai .

Nhưng bất cứ ai khi bước vào là thấy hắn ngay .

Tôn Tiểu Bạch buộc miệng kêu lên :

- Ông , ông làm gì thế ? Sao ông ... bộ ông tính hấp hắn à ?

Tôn Lão Tiên Sinh him híp mắt thở phào khỏi thuốc :

- Hấp chứ sao , hấp cho rượu trong người hắn tuôn ra , cho tinh thần hắn tỉnh táo , chứ nếu không thì hắn sẽ điên ngay .

Lý Tầm Hoan chợt nhớ Lữ Phụng Tiên .

Cứ theo cách này thì Lữ Phụng Tiên sẽ điên thật đấy .

Tôn Lão Tiên Sinh nhìn Lý Tầm Hoan và nói :

- Tôi muốn hấp luôn cho huyệt khí ế của hắn chảy ra , cho hắn trở Tiểu Phi hành một con người mới .

Lý Tầm Hoan vòng tay vái dài :

- Xem chừng tại hạ có lẽ cũng phải hấp luôn nhưng sợ nếu bao nhiêu rượu trong người chảy ra hết thì tại hạ chắc chỉ còn là cái thùng trống rỗng .

Tôn Lão Tiên Sinh chớp m