XtGem Forum catalog
Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Hậu Tiểu Lý Phi Đao

Tác giả: Cổ Long

Thể loại: Truyện kiếm hiệp

Lượt xem: 327262

Bình chọn: 8.00/10/726 lượt.

mắt của Long Tiêu Vân hơi hốt hoảng nhưng hắn lại cười ngay :

- Vâng , vâng , đại ca nói phải lắm , tên này không bằng con chó .

Thượng Quan Kim Hồng lạnh lùng :

- Thế còn ông bạn thì sao ?

Long Tiêu Vân đỏ mặt ấp úng :

- Tôi .. tôi ...

Thượng Quan Kim Hồng nói :

- Hắn không bằng chó nhưng ngươi thì lại không bằng hắn , chó thấy hắn cũng không đến đỗi chạy như thế ấy .

Long Tiêu Vân bây giờ mới hoàn toàn cứng họng .

Hắn đứng chết trân .

Thượng Quan Kim Hồng quét mắt khắp mọi bàn tiệc :

- Các vị có bằng lòng kết bái với chó không nào ?

Tất cả rập lên :

- Không , nhất định không .

Thượng Quan Kim Hồng nói :

- Luôn cả những người kia mà còn không chịu huống chi ta .

Hắn nhìn thẳng vào mặt Long Tiêu Vân và nói tiếp :

- Ta xem nhân cách của ngươi đối với chó thật xứng em , vậy hãy dắt chó vào đây mà kết bái .

Thượng Quan Kim Hồng nói ra là lệnh .

Một sự hối phục không làm sao chịu nổi , nếu dắt chó vào kết bái nhưng lệnh đã nói ra rồi , có ai dám cãi lại không ?

Long Thiếu Vân vùng bước tới lấy thanh kiếm trong tay Long Tiêu Vân và nói từ từ :

- Chuyện giao bái này thật thì do vãn bối bày ra cho gia phụ . Vãn bối không đủ sức rửa nhục cho gia phụ đáng lý phải lấy cái chết để tạ tội cùng gia phụ hiềm vì từ mẫu đại đường không người hiếu phục cho nên không dám xem nhẹ cái chết hôm nay .

Nói đến đây , hắn vùng trở thanh kiếm chặt rơi cánh tay trái của mình , cánh tay rơi xuống đất .

Tất cả những người có mặt giật nẩy mình .

Thượng Quan Kim Hồng vẫn ngồi im nhưng nếu ai nhìn kỹ sẽ thấy khoé môi của hắn hơi động đậy .

Long Thiếu Vân đau tái cả vành môi nhưng hắn vẫn cố chịu đựng , hắn thản nhiên cúi xuống đất nhặt cánh tay đặt ngay trước mặt Thượng Quan Kim Hồng , cắn răng nói từng tiếng một :

- Không biết Bang Chủ có vui lòng ?

Thượng Quan Kim Hồng hỏi :

- Ngươi định lấy cánh tay này để chuộc mạng cho hai cha con ngươi phải không ?

Long Thiếu Vân nói :

- Vãn bối ...

Hắn không nói rõ được tiếng tiếp theo vì cơn đau đã làm cho hắn ngất đi , hắn từ từ ngã xuống .

Tự nhiên , Long Tiêu Vân nghe lòng đau như cắt nhưng hắn vẫn không dám có một cử chỉ nào , hắn đứng im chờ lệnh .

Thượng Quan Kim Hồng nhìn hắn nói lạnh lùng :

- Nghĩ lòng hiếu thảo của con ngươi , ta cho ngươi đi đó , về sau tốt nhất là đừng bao giờ để cho ta thấy mặt .

***

Cuối cùng rồi Tiểu Phi cũng đứng lên được .

Hình như đã quên đi tất cả , hình như hắn không thấy một ai , hắn có lẽ không nhớ là mình đang làm gì ở một nơi nào .

Mắt hắn ngờ ngờ nghệch nghệch , hắn chợt thấy bầu rượu trên bàn , hắn lao tới chụp lấy . Hắn chụp bầu rượu thật chắc , hắn nắm thật chặt y như nắm sinh mạng hắn .

Tách !

Bầu rượu bay mất đáy , rượu đổ xuống nền gạch , Tiểu Phi vẫn còn nắm phần trên của bầu rượu , tay hắn rung rung .

Thượng Quan Kim Hồng lạnh lùng :

- Rượu đó dành cho người uống , ngươi không xứng .

Hắn móc trong lưng ra một nén bạc quăng nén bạc xa xa và nói tiếp :

- Ngươi nếu muốn uống rượu thì hãy đi mua mà uống .

ánh mắt của Tiểu Phi trông thật xa vắng , hắn ngẩng mặt lờ đờ rồi quay mình bỏ ra .

Hắn vùng khựng lại , nén bạc ngay dưới chân hắn .

Hắn đứng tần ngần và cuối cùng khom mình xuống .

Thượng Quan Kim Hồng nhếch môi .

Để nguyên bộ mặt lạnh băng băng như thế còn đỡ , khi Thượng Quan Kim Hồng nhếch môi cười , nụ cười của hắn trông cực kỳ tàn nhẫn .

Thình lình một tia chớp nhoáng lên .

Một mũi đao nhỏ bay vút xuyên ngang nén bạc ghim sâu xuống đất . Những thớ thịt trên mặt Tiểu Phi giật giật , hắn ngẩng lên và đứng sựng .

Một người đứng ngay giữa cửa , nhìn hắn dịu giọng :

- Rượu ở đây ngon hơn rượu mua ở ngoài , nếu anh muốn uống , tôi sẽ rót rượu cho anh .

Trên bàn hãy còn nhiều bầu rượu .

Người ấy bước vào nhấc một bầu , hắn rót đầy chén trao tận tay Tiểu Phi .

Không một ai lên tiếng , hình như cả hơi thở cũng ngưng đọng .

Thượng Quan Kim Hồng ngồi im .

Hắn ngồi lặng thinh nhìn người mới vào , nhìn người đang rót rượu cho Tiểu Phi . Người ấy không cao , không thấp , quần áo rách nhiều nơi , mái tóc đã có nhiều sợi trắng , hắn là một gã trung niên tiều tụy .

Thượng Quan Kim Hồng ngồi nhìn . không nói .

Thượng Quan Kim Hồng đã nói ra , từ trước đến nay không một ai dám cãi , không một ai dám trái lại .

Nhưng bây giờ , mệnh lệnh của hắn đối với con người ấy hoàn toàn vô hiệu .

Chén rượu đã đưa tới trước mặt Tiểu Phi .

Đôi mắt Tiểu Phi lờ đờ nhìn vào chén rượu , hai giọt nước mắt từ từ rơi xuống , rơi ngay vào chén rượu .

Hắn là kẻ chưa từng rơi nước mắt , nước mắt của hắn còn quý hơn là máu .

Đôi mắt của người trung niên cũng bắt đầu đẫm ướt nhưng miệng hắn vẫn điểm nụ cười .

Nụ cười đã làm cho thân hình tiêu tụy của hắn bỗng rạng rỡ huy hoàng , không ai hình dung được cái vĩ đại trong nụ cười của hắn .

Hắn cũng không nói một tiếng nào .

Nụ cười và nước mắt của hắn đã nói lên đầy đủ .

Không một câu nói nào đầy đủ hơn nữa được .

Tay của Tiểu Phi rung rung nâng chén rượu và thình lình hắn rống lên một tiếng quay mình chạy thẳng ra ngoài cửa .

Người trung niên vừa định chạy theo thì Thượng