
ra lệnh cho bọn đàn em lao vào kéo cả nhỏ Trâm lẫn Ny đi.
Khi hai bên đang giằng co nhau, hai ba tên thì giữ nhỏ Trâm lại, tên đại ca thì ôm lấy Ny với giọng cười dê chúa.
– Đai ca, con nhỏ này đẹp quá, tướng tá nhìn ngon phết. Một tên đàn em nói.
– Haha, đưa nhỏ này ra xe đi, say bí tỉ rồi.
– Vậy còn nhỏ này sao đại ca
– Đưa đi luôn, haha
Nhỏ Trâm vùng vẫy, la hét um sùm, vừa chống trả vừa bị bọn chúng lôi kéo. Bỗng :
– Bỏ 2 cô gái đó ra, sao thô bạo quá vậy ?
– Thằng nào mà dám ăn nói với tao như vậy ? Biết tao là ai không ?
– Đây là anh Ba Hổ, trong quán Bar này ai cũng biết tiếng, tụi mày ở đâu mới đến mà dám ăn nói với anh Ba như vậy hả ? Một tên đàn em khác lên tiếng.
– Haha, Ba Hổ ah, tao không cần biết, bỏ 2 cô gái đó ra mau
– Haha, mày muốn thì tới đây mà lấy này. Tên đại ca ôm chặt Ny trong tay, siết chặt lấy nó làm nó đau quá nhăn mặt và vung tay quất một phát vào mặt hắn :
– Đau quá, buông ta ra. Nó nói với giọng lè nhè vì rượu.
Tên đại ca bị đánh bất thình lình vào mặt, đau quá buông Ny ra làm cô ngã xuống đất. Thấy thế, một chàng trai tóc vàng chạy đến, nhanh tay đỡ cô lên. Nó mắt nhắm mắt mở nhìn chàng trai, tay nhẹ nhàng sờ lên má anh, mỉm cười lên tiếng.
– Đang nằm mơ nữa sao ? Sao thầy lại chui vào giấc mơ của em nữa thế này.
– Thật còn ra thể thống gì nữa chứ, học sinh ngày mai thi rồi mà giờ còn say xỉn ở đây, Tường ah, mày giải quyết đám này đi, tao đưa cô bé này về. Phước Thiên hét lên
– Ok, ok yên tâm, để tao. Duy Tường cười nói.
Nhỏ Trâm cũng chạy ra khỏi quán bar, lúc này Nam cũng vừa đến
– Có chuyện gì sao em ? Nam hốt hoảng khi thấy vẻ mặt của Trâm
– Ukm, 1 chút chuyện nhỏ thôi anh.
Nói rồi nhỏ chạy lại phía Phước Thiên
– Thầy ah, thầy đưa Ny về giùm em nhé.
– Ukm, được rồi, giao cho tôi. Phước Thiên cũng nhẹ nhàng trả lời.
Còn lại Duy Tường trong quán bar, anh ngồi vắt chân lên ghế, nhếch mép cười nói :
– Ba Hổ ah, vậy mày có biết Seven không ? Nói rồi anh huýt sáo 1 cái, lập tức 1 đám người mặc áo đen xuất hiện
– Giải quyết đi. Tường nói rồi bỏ tay vào túi quần bỏ đi ra phía cửa quán bar. Haha, đã đụng vào Seven này thì tụi bây chỉ có nước đi xứ khác mà sông thôi.
Trên chiếc Audi trắng, Ny thiêm thiếp trên cánh tay của Phước Thiên. Anh nhìn cô, 1 chút đau xót, xin lỗi anh không thể ở bên em được, chỉ khi nào giải quyết xong mọi chuyện, anh sẽ tìm lại em. Anh khẽ nói rồi cuối xuống hôn vào môi cô, một nụ hôn thật dài.
Chap 20 : Thử….
Về đến căn biệt thự màu tím môn, Thiên lại bế nó lên phòng. Đây là lần thứ 3 anh bế nó như vậy rồi. Người nó toàn mùi rượu, anh nhẹ nhàng đặt nó lên giường và ra lệnh cho người giúp việc thay quần áo cho nó. Sau đó, anh lấy 1 chai rượu vang ra, vừa nhâm nhi vừa ngồi như thế nhìn nó ngủ đến khi ngủ quên lúc nào không biết. Trời hôm này thật đẹp, ánh trăng sáng lung linh chiếu vào căn phòng màu hồng, căn phòng mà ở nơi đó có 2 trái tim đang thuộc về nhau nhưng vì 1 lí do nào đó mà chưa thể đến được với nhau.
4h sáng.
Nó giật mình thức dậy, đầu choáng quá. Mình đang ở đâu thế này, căn phòng màu hồng ư, nó nhìn ra chiếc ghế sopha được kê gần cửa sổ, ai đang nằm ở đó vậy ? Và nó lại càng hoảng hốt hơn khi phát hiện đó là Phước Thiên. OMG, mình nhớ là đã về nhà rồi mà, sao lại ở đây, nó bước xuống giường nhẹ nhàng tiến lại gần chiếc ghế sopha đó, trên bàn, chai rượu đã vơi đi một phần rồi. Nó nhẹ ngồi xuống bên chiếc ghế và lần này, đến lượt nó nhìn anh ngủ. Gương mặt anh đẹp thật, da trắng, tóc vàng, mũi cao, môi đỏ cứ như là con gái vậy. Và rồi, không biết một động lực nào đã khiến nó muốn thử chạm vào đôi môi kia một lần nữa, nó nhẹ nhàng đưa những ngón tay trắng ngần của mình đụng nhẹ lên đôi môi anh. Cứ nhẹ nhàng như thế cho đến khi bàn tay của anh nắm lấy tay nó, nhẹ nhàng kéo nó xuống, tư thế lúc này hoàn toàn bị hoán đổi, nó bị anh kéo ngã xuống và không biết anh đã làm như thế nào mà bây giờ, cả cơ thể nó đều bị tay và người anh giữ chặt, nó tính la lên nhưng miệng cũng không la được vì 1 lẽ môi anh đang chạm vào môi nó, đôi mắt anh vẫn nhắm nghiền lại. Chẳng lẽ anh làm việc này trong vô thức hay sao. Anh vẫn hôn nó, hôn rất nhẹ nhàng nhưng bây giờ, nó thấy không bực tức, không muốn xô anh ra nữa, cảm giác rất gần gũi, thân thương, ấm áp, nó cũng không hiểu nổi mình nữa, chỉ biết rằng trái tim nó lại đang đập nhanh, nhanh hơn bình thường rấ nhiều. Và khi môi anh nhẹ nhàng lướt xuống cổ nó. Ôi không, nó không thể chịu được nửa rồi và cũng không thể để cái chuyện kì cục này xảy ra được, dùng hết sức nó đạp và lấy tay đẩy mạnh anh một cái. Và “ bịch ” , anh rơi tự do xuống nền nhà. Lúc này anh lồm cồm bò dậy, lấy tay xoa đầu và lưng, mặt nhăn nhăn nhìn nó :
– Tôi đang ngủ mà, cô làm gì vậy ?
– Thầy…thầy…có biết mình vừa làm gì không ?
– Làm gì ?
– Thầy vừa hôn tôi và có những ành động khiếm nhả với tôi đó. Nó nói mà mặt đỏ ửng
– Haha, làm gì có, chắc tại tôi mộng du ak, sr sr nhé
– Thầy…thầy .Nó bực mình đẩy Phước Thiên ra khỏi phòng rồi làm VSCN, bây giờ cũng đã 5h30 rồi.
Anh bước ra khỏi phòng và đi về phòng mì