XtGem Forum catalog
Vòng Quay Của Số Phận

Vòng Quay Của Số Phận

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 329030

Bình chọn: 9.00/10/903 lượt.

reo hò kia thì biết.

Chẳng lẽ mình phải nhận thua sao ? Chẳng lẽ mình thật sự phải trở thành một con hầu cho hắn sai bảo sao ?

Mềm nắn rắn buông, không thể dùng sức đấu với tên kia thì dùng trí, mình không tin mình không thể chuyển bại thành thắng.

Đã có sắn chủ ý trong đầu, Hoài Thương nhanh chân đi lên phía trước, đứng đối diện với Trần Hoàng Anh.

Trần Hoàng Anh ngơ ngác nhìn Hoài Thương, hắn không phản ứng kịp với hành động không dự đoán trước được của Hoài Thương.

“Cô lại đinh giở thủ đoạn gì nữa ?”

“Tôi muốn trao đổi một thứ với anh.” Hoài Thương nở một nụ cười xinh đẹp như hoa, khoe hai chiếc răng khểnh của mình.

Trần Hoàng Anh đề phòng hỏi lại Hoài Thương: “Cô muốn dùng thứ gì để trao đổi với tôi ?”

Mặc kệ thứ mà Hoài Thương muốn nói là thứ gì, hắn cũng muốn đấu với Hoài Thương đến cùng. Cô gái này không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.

Hoài Thương đứng sát vào người Trần Hoàng Anh, hai tay vòng lên cổ hắn.

Cả người Trần Hoàng Anh cứng đờ. Cô…cô gái này thật sự muốn chết sao, hai lần trước đã khiến hắn tức giận đến phát điên, tại sao cô ta còn dám lặp lại hành động vô duyên đó nữa ?

Trong khi Trần Hoàng Anh còn đang nghĩ nên dùng hình phạt nào để trừng phạt Hoài Thương, Hoài Thương đã kiễng chân lên, kéo mạnh đầu hắn xuống, nhanh chóng đặt một nụ hôn lên môi hắn, mắt mở to nhìn đôi mắt trợn tròn vì kinh ngạc không dám tin của hắn.

Ha…ha…ha..thế nào, đã biết trêu chọc bản cô nương thì nhận hậu quả gì chưa ? Bản cô nương không ngại dư luận xung quanh, thì nhà ngươi ngại cái gì ? Bản cô nương hôn nhà ngươi cũng thiệt lắm chứ bộ.

Thy Dung hít một ngụm khí lạnh, cơ thể lung lay sắp đổ. Trời ạ….kia có phải là cô em gái đã cùng mình lớn lên không, tại sao tính cách tạo tợn và không biết xấu hổ kia, mình một chút cũng không quen thuộc.

Hoài Thương buông Trần Hoàng Anh ra cũng nhanh như cách hôn hắn, lợi dụng lúc Trần Hoàng Anh còn đứng chết sững một chỗ, đã bồi cho hắn một cú đá vào chân, sau đó chạy biến đi với tốc độ tên bắn.

Đám đông nín lặng, đứng chiêm ngưỡng cảnh kim đồng ngọc nữ hôn nhau từ lúc nãy đến giờ, đã vỡ òa thành một cái chợ khi thấy nữ nhân vật chính chẳng những chủ động hôn nam chính, còn giận dỗi đá thật mạnh vào chân nam chính nữa. Có người còn thì thầm hỏi, không biết chân của nam chính có bị gãy xương không ?

Tiếp theo, đám đông được chứng kiến cảnh nhân vật nam chính đuổi theo nhân vật nữ chính.

“Hoàng Hoài Thương đứng lại !”

Trần Hoàng Anh tức giận đến mức muốn bốc hỏa, nhiệt độ trong người tăng cao vùn vụt, sợ rằng ngay cả một quả trứng cũng có thể luộc chín. Nếu hắn không trừng phạt được Hoàng Hoài Thương, hắn thề không làm người.

Hoài Thương đã bỏ chạy, Thy Dung cũng không thể đứng yên một chỗ, đành phải nối gót đuổi theo Trần Hoàng Anh và Hoài Thương.

Siêu thi Plazza chẳng những rộng lớn, nhiều tầng, nhiều cửa hàng nhỏ bày bán hàng hóa, nhiều ngóc ngách và nhiều lối đi, lại có quá nhiều người. Phải đuổi theo một người mà không va chạm vào ai, cũng không để mất dấu, không phải là một việc làm đơn giản.

Thy Dung đuổi theo Trần Hoàng Anh và Hoài Thương đến cuối hành lang thì không thấy bóng dáng của cả hai đâu cả, hình như bọn họ đã rẽ ngoặt vào một con đường khác mà Thy Dung không biết.

Thy Dung đứng một chỗ, quay ngược quay xuôi, cố tìm bóng dáng của cả hai, mất một lúc mà vẫn không nhìn thấy gì, chán nản, Thy Dung đành phải chọn phương pháp tìm kiếm khác.

Cách tìm kiếm nhanh nhất là gọi điện thoại cho Hoài Thương. Hy vọng con bé không tắt

Thy Dung cả người trấn động, mặt thoáng chốc đỏ bừng, trái tim đập thật nhanh. Đây…đây là cảm giác gì ? Tại sao mình lại có những suy nghĩ khác lạ thế này ?

Bách Khải Văn cúi đầu, mũi gần như chạm vào chỏm tóc trên đỉnh đầu của Thy Dung.

Hắn cười khẽ: “Thy Dung, em định chạy trốn khỏi anh sao ? Rõ ràng em đã trông thấy anh, sao còn cố tình giả vờ như không thấy ?”

Thy Dung vừa xấu hổ, vừa quẫn bách, nhỏ giọng mắng Bách Khải Văn: “Tôi cảnh cáo anh, anh đừng có làm càn, nếu không, tôi không nể mặt anh nữa đâu.”

“Dã miêu, em định đánh anh thật sao ?” Bách Khải Văn một chút cũng không để ý đến mấy lời đe dọa của Thy Dung, Thy Dung càng nổi nóng, hắn càng muốn trêu chọc Thy Dung hơn. Thy Dung không biết khi nổi nóng, Thy Dung trông đáng yêu và dễ thương nhiều như thế nào đâu.

Trác Phi Dương kinh ngạc nhìn cảnh tay nắm tay, nói nói cười cười của Bách Khải Văn và Thy Dung. Mối quan hệ của hai người kia trở nên thân thiết như thế kia từ khi nào ?

“Chủ tịch.” Tuấn Nam thấy lo lắng cho Trác Phi Dương. Ban đầu thấy chủ tịch suốt ngày quấn quýt vui đùa với cậu nhóc tên Phong Đạt, Tuấn Nam rất sợ Trác Phi Dương sẽ lầm đường lạc lối, vì yêu đương mù quáng không còn giữ được bản tính của mình. Sau khi biết được cậu nhóc kia là con gái, tên thật là Thy Dung, Tuấn Nam ngỡ tưởng rằng Trác Phi Dương sẽ tiếp nhận Thy Dung, hai người sẽ trở thành một đôi, nhưng chủ tịch lại chọn cách chạy trốn, cũng nguyện không dám đối mặt với tình cảm trong lòng mình. Nếu cứ cố chấp mãi như thế, thì biết bao giờ mới có được hạnh phúc.

“Chúng ta đi th