
bên lỗ tai anh, giọng nói mê người nhẹ nhàng vang lên: “Ông xã, phải tắm rồi, em ở dưới lầu chờ anh!”.
Dứt lời, nhẹ nhàng linh hoạt lui ra khỏi ngực của anh, cười ha hả đi ra phòng tắm.
Người đàn ông bị mê đắm ảo não nhìn bóng dáng đi xa, thiếu chút nữa anh có thể ngậm được đôi môi ngọt ngào đó rồi, thất sách quá! Lỗ vốn!
Chương 79 : Mỗi ngày đều muốn tập thể dục
Ăn xong cơm tối, Hồ Cẩn Huyên trực tiếp vào phòng bếp dọn dẹp, thật ra những việc này có thể nhờ người giúp việc làm, nhưng co sợ như vậy thì quá phiền toái. Hơn nữa cô cũng không phải là người chỉ biết há mồm chờ người khác đưa cơm đến tận miệng, thỉnh thoảng làm chút việc sẽ cảm thấy vui vẻ. Đem cái chén cuối cùng bỏ vào tủ, cô mới thỏa mãn đi ra, từ từ lên phòng ngủ lầu hai.
Nhìn quanh phòng ngủ một vòng vẫn không tìm được bóng dáng ông xã, Hồ Cẩn Huyên nghi ngờ nhíu mày một cái, lúc này không ở trong phòng đợi cô ngủ, lại đi đâu rồi? Chẳng lẽ ở thư phòng? Ôm một bụng đầy nghi vấn, Hồ Cẩn Huyên tới thư phòng, mở cửa, quả nhiên nhìn thấy một người đàn ông anh tuấn khoác áo choàng tắm đen đang nghiêm túc ngồi trước bàn đọc sách, ngón tay thon dài giống như nghệ sĩ Piano nhẹ nhàng lật xem văn kiện trên bàn, động tác cẩn thận tỉ mỉ.
Hồ Cẩn Huyên đang chìm đắm trong bộ dáng chuyên chú làm việc của anh, gương mặt si mê, hèn chi người ta luôn nói đàn ông khi làm việc có mị lực nhất. Cô cứ đứng ở cửa thư phòng như vậy, yên lặng nhìn Thẩm Dật Thần đang cố gắng công tác, tâm tình vui vẻ, khoé môi khẽ cong lên. Chợt nghĩ đến cái gì đó, Hồ Cẩn Huyên xoay người ra khỏi thư phòng, xuống phòng bếp.
Một lúc sau, Hồ Cẩn Huyên cầm một tách cà phê nóng trở lại thư phòng, đến gần người đàn ông luôn làm cô trầm mê.
Có lẽ làm việc quá chăm chú, khi Hồ Cẩn Huyên đem cà phê đến trước mặt Thẩm Dật Thần, anh mới chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn cô gái mình yêu thích, khóe miệng nở nụ cười, cánh tay nhẹ nhàng vòng ra trước ôm cô vào trong ngực, anh theo thói tựa đầu trên vai cô, ngửi hương thơm trên người cô hoà với hương cà phê nồng nàn trên bàn sách, mệt mỏi trong nháy mắt giảm đi không ít.
Hồ Cẩn Huyên ngồi trên đùi anh, đôi tay vòng chặt tấm lưng của anh, cặp mắt khẽ nheo lại, hưởng thụ bình yên giờ phút này, cảm giác này thật tốt, trong ngực anh rất thoải mái. Thật may trên thế giới này còn có một người cho cô cái ôm ấm áp như vậy.
Tâm tình Thẩm Dật Thần đặc biệt tốt buông cô ra, chuyển xuống ôm ao cô, một tay cầm bút lật xem văn kiện trên bàn. Tình trạng này khiến Hồ Cẩn Huyên nhớ tới những vị hoàng đế cổ đại, còn cô giống như Yêu Phi làm rối loạn triều cương, trong lòng nhẹ nhàng cười một tiếng, hôm nay anh quá bận rộn, xong cơm tối còn phải xem tài liệu, đây là tình huống rất ít xuất hiện.
Nhìn anh càng lúc càng vùi sâu vào chồng tài liệu, trong lòng Hồ Cẩn Huyên như trút được gánh nặng than nhẹ một tiếng, cầm lấy cà phê đã không còn nóng đặt bên môi anh, thần sắc mong đợi.
Thẩm Diệc Thần phê xong phần văn kiện cuối cùng, nhìn cà phê bên môi, khóe miệng chậm rãi nâng lên, tâm tình rất tốt uống vài ngụm, sau đó đem ly ca phê trong tay cô để lại trên bàn, ôm tiểu nữ nhân anh yêu tận xuong tuỷ bước nhanh về phòng ngủ.
Mấy bước đã đến phòng ngủ, Thẩm Diệc Thần đem Hồ Cẩn Huyên trong ngực đặt lên giường, sau đó theo thói quen đè lên, lấy tư thế nam thượng nữ hạ chân thành nhìn cô, giống như muốn xuyên thấu tận tâm hồn cô.
“Nha, đừng làm rộn, ngủ!” Hồ Cẩn Huyên kêu lên một tiếng, đẩy người đàn ông trên người một cái, ở giai đoạn này dục vọng của đàn ông rất lớn? Nếu không tại sao mỗi ngày tên con trai nào đó giống như quái thú đòi hỏi vô độ, bắt cô thu phục còn vận động mỗi đêm khiến cả người đau nhức?
Hồ Cẩn Huyên nhìn người tinh thần sáng láng nào đó, vẻ mặt nghi hoặc, lúc này anh không phải nên mệt nhọc sao? Sao một chút mệt mỏi cũng không có? Cà phê vừa rồi cũng không phải là cà phê bình thường, cô đã thêm một chút thuốc ngủ bên trong, như vậy anh sẽ ngủ say, để cô có thời gian ra ngoài nghiệm chứng sợi dây chuyền kia có đúng là thứ mình muốn tìm hay không. Cứ cho là sẽ không để ý, không nghĩ tới vẫn không thể chống lại hấp dẫn trong lòng, cho nên không kịp đợi, tối nay nhất định phải đi một chuyến.
“Anh không có náo a, anh chỉ tiến hành bài tập thể dục hàng ngày vẫn làm thôi!” Thẩm Dật Thần một tay cởi quần áo trên người cô, một bên cười tà nói, vẻ mặt rất tà mị, nhưng lại dị thường mê người.
Hồ Cẩn Huyên có mấy giây sững sờ, khi cô hồi thần chỉ cảm thấy trên người chợt lạnh, nhất thời kêu lên một tiếng, ngay sau đó đầu chuyển một cái, khóe miệng là nụ cười nhân tâm tuyệt mỹ, so với bất kỳ loài hoa nào cũng đều rực rỡ hơn, cô lật người, lập tức xoay ngược tình thế, vừa rồi là nam thượng nữ hạ bỗng chốc thay đổi vị trí, tư thế mập mờ.
Thẩm Dật Thần nhìn cô gái phong tình xinh đẹp đang đè trên người mình, chợt hít một hơi, tròng mắt thâm sâu, lửa dục nồng đậm không chút nào che giấu, cứ như vậy si ngốc nhìn tiểu nữ tử trên người. Cô chẳng lẽ không chú ý giờ phút này cô giống như một Yêu Tinh xinh đẹp, kiều mỵ lại quyến rũ, đủ để câu dẫn hồn phách củ