Teya Salat
Vợ ơi, theo anh về nhà !!!

Vợ ơi, theo anh về nhà !!!

Tác giả: Tửu Tiểu Thất

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326654

Bình chọn: 7.00/10/665 lượt.

p hay là vòng vo dẫn dụ cho tôi nói, tôi đều đáp là không biết, Giang Ly không nói với hắn ta thì thôi, tôi có quyền gì mà nói cho hắn, bây giờ ngẫm lại, tên kia thật đúng là đáng nghi. Nhưng mà bây giờ thấy Giang Ly tin tưởng tôi như vậy, tôi thực sự cực kỳ cảm động, vì thế nhìn anh cười nịnh nọt: “Giang Ly anh thật là tốt!”

Giang Ly cong khóe miệng lên: “Thật không?”

“Ừ ừ!” Tôi gật đầu mãnh liệt.

Giang Ly: “Vậy hôn anh một cái.”

Tôi: “….”

Kính nhờ! Công ty của anh sắp bị người ta thu mua đến nơi, phiền anh làm ơn biểu hiện ra chút cảm giác khẩn trương một chút có được không ….



Ngày hôm nay vừa tan ca, tôi và Giang Ly không có về nhà luôn, mà là cùng cha tôi đi ăn cơm. Gần đây cha tôi vừa đến Australia định cư, mấy hôm nay về nước, nói nhớ chúng tôi, muốn cùng chúng tôi ăn một bữa cơm. Vốn tôi thấy gần đây Giang Ly bận bịu chuyện của công ty đã mệt chết đi được, đã định để qua thời gian này rồi nói sau, không ngờ Giang Ly giống như chẳng có việc gì vui vẻ đáp ứng luôn.

CHươNG 66: ÂM MưU CủA GIANG LY (2)

Tôi than thầm, đúng là hoàng đế chưa vội thái giám đã gấp, tôi chính là cái tên thái giám kia!

Bọn tôi cùng cha tôi nói chuyện hàn huyên một lúc, ba tôi liền bắt đầu ân cần thăm hỏi tình hình công ty Giang Ly. Thì ra mọi người đều đã nghe nói chuyện giữa Ngải Thụy cùng với xQ.

Giang Ly vừa gắp đồ ăn cho cha tôi, vừa đáp: “Cha yên tâm, có thể trụ vững.”

Cha tôi lo lắng hỏi: “Có gì cần hỗ trợ không? Cần tiền bạc sao?”

Giang Ly lắc đầu: “Không cần, con đã mượn ngân hàng chút tiền, cũng đủ dùng.”

Tôi chen mồm vào: “Giang Ly, thì ra tiền của anh là mượn của ngân hàng sao?”

“Xuỵt- – ” Giang Ly thần bí nhìn tôi cười nói, “Chuyện này trong công ty trừ anh ra không có ai biết hết.”

Tôi hiểu… trong công ty của Giang Ly có nội gián, mà tên ria mép kia có lẽ chỉ là một trong số đó, những bí mật có vẻ quan trọng anh đương nhiên sẽ không cho người khác biết. Chẳng qua tôi tò mò nhất chính là, ngân hàng chắc cũng nghe được tin tức về việc xQ bị thu mua chứ, bọn họ làm sao còn đồng ý cho Giang Ly vay tiền?

Tôi đem nghi vấn của mình nói ra , Giang Ly chỉ cười cười, đáp là nói chuyện gì có lợi cho bọn họ thì đương nhiên họ sẽ vui lòng. Tôi thật không nghĩ ra người của ngân hàng đến cùng là được lợi gì từ chuyện này, cũng chẳng muốn suy nghĩ làm gì. Nhưng mà tôi vẫn cảm thấy mượn tiền của người ta vẫn không đáng tin. Giang Ly lại gian xảo nói: “Cái này em chưa hiểu rồi. Nếu xQ thật sự không trụ được mà rơi vào trong tay Ngải Thụy, người bên phía Ngải Thụy đương nhiên sẽ phải phụ trách thay xQ trả nợ, loại chuyện vay tiền không cần trả này chẳng phải là chuyện tốt sao, không phải lúc nào cũng gặp được đâu.”

Tôi hiểu rồi, cách này của Giang Ly chính là một mũi tên trúng hai con chim, hơn nữa còn cực kỳ lưu manh. Cùng lúc mượn tiền của ngân hàng để đẩy lui Ngải Thụy, mà kế hoạch này một khi thật bại, lúc đó Giang Ly đem tiền tiêu hết, trong tài khoản xQ sẽ xuất hiện thêm một khoản nợ, Ngải Thụy tiếp quản xQ, đương nhiên phải phụ trách vấn đề tài chính của xQ, đến lúc đó, xQ chẳng khác nào mang theo một đứa con riêng mà tái giá với Ngải Thụy hết. Cách làm này của Giang Ly chính là điển hình cho câu “Đánh được thì đánh, không đánh được thì kéo theo ngươi làm cái đệm lưng”….

Tôi lau mồ hôi, Giang Ly, anh quá âm hiểm!

Lúc này, cha tôi đột nhiên nói: “Giang Ly, thật ra con không phải vay tiền của ngân hàng đâu, chỗ cha có chút tiền, con lấy mà dùng.”

Tôi nói: “Cha, cha có bao nhiêu tiền để không? Thật ra cha có thể mua cổ phiếu của xQ là được, chắc chắn lời.”

Cha tôi nghĩ nghĩ một chút, đáp: “Chắc khoảng tầm vài chục vạn? Gần đây cha tiêu xài hơi mạnh tay, không rõ lắm.”

Tôi thiếu chút nữa phun ra, cha chỉ là giai cấp công nhân, làm thuê cho người ta cả nừa đời, kiếm đâu ra mấy chục vạn chứ?

Cha tôi cực kỳ nghiêm túc giải thích với tôi: “Con gái à, cha nói thật mà. Cha con lúc trước ở nước ngoài được thừa kế một khoản di sản, không hề thiếu tiền.”

Tôi bị lời nói của ông làm cho kinh sợ, không dám tin nuốt nuốt nước miếng, hỏi: “Thật…thật sự?”

Cha tôi gật đầu mãnh liệt, một chút giả dối cũng không có,

CHươNG 66: ÂM MưU CủA GIANG LY (3)

Tôi than thầm, thế giới này thật thần kỳ, ngay cả cha tôi cũng thành tỉ phú được. Tôi nói: “Cha, cha mua cổ phiếu của xQ đi, cha nhiều tiền như vậy, không mua rất phí.”

Giang Ly lại lắc đầu nói: “Cha, cha không cần mua của xQ, cha nên mua của Ngải Thụy ấy.”

Tôi trừng Giang Ly: “Anh điên rồi!”

Giang Ly vẫn bình chân như vại lắc đầu: “Anh không điên… Cha, cha không ngại tiền của mình nhiều thêm một chút chứ?”

Cha tôi lắc đầu hệt như cái trổng bỏi: “Đương nhiên không ngại, ai mà không thích kiếm được tiền chứ.”

Giang Ly: “Tốt lắm, qua một thời gian nữa cổ phiếu của Ngải Thụy có thể sẽ hạ giá, đến mức khoảng dưới mười đồng, cha liền mua vào đi, có thể mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu, nếu có thể so với vài cổ đông lớn thì càng tốt.”

Tôi thật sự không hiểu Giang Ly muốn làm chuyện liều lĩnh gì, mù mịt nhìn anh. Giang Ly vỗ vỗ vai tôi, nói: “Yên tâm đi, anh tự biết