
nhiên xoay người đặt tôi dưới thân, anh thở hổn hển, khóe miệng cong lên một nụ cười quỷ quái: “Quan Tiểu Yến, không nhìn ra, thì ra em cũng là yêu tinh, nhỉ?”
Tôi tự cho rằng đây là lời động viên của anh dành cho tôi, bèn vỗ vỗ bờ vai anh, tiếp tục cười một cách đầy YD: “Mỹ nhân à, mau nằm xuống, ngoan.”
Khóe miệng Giang Ly tràn ngập ý cười nằm xuống một lần nữa, ngọn lửa trong mắt bừng lên càng thêm mạnh mẽ.
Tôi cưỡi trên người Giang Ly, từng chút từng chút cởi bỏ cúc áo sơ mi của anh. Sau đó, tôi ghé vào trước ngực anh tỉ mỉ hôn lên làn da □ của anh, mỗi một tấc cũng không buông tha. Khi tôi ngậm lấy điểm nhỏ trước ngực anh dùng sức hút, anh vừa thống khổ vừa vui sướng rên lên từng quãng trầm bổng. Anh nói: “Quan Tiểu Yến… Em… em nhanh lên một chút… Ưm…”
Tôi mập mờ nói: “Anh đừng vội mà, hắc hắc hắc hắc…..”
Giang Ly đột nhiên lại đỡ lấy thặt lưng tôi từ trên giường bật dậy, anh lại đem tôi đặt dưới thân một lần nữa, hô hấp hỗn loạn. ánh mắt cực kỳ nguy hiểm.
Tôi tiếp tục vỗ vai của anh, cười nói: “Nằm xuống nào ưm…”
Giang Ly chụp được môi tôi, hôn thật sâu. Anh vừa hôn tôi vừa cực kỳ năng suất mà cởi bỏ quần áo trên người tôi, chỉ một lát sau, tôi đã bị anh lột sạch sẽ, ngay cả chiếc quần con cũng không còn.
Tôi đẩy mặt Giang Ly ra, vừa thở một hơi vừa nói: “Nằm….nằm xuống chứ…”
“Quên đi, để anh tự tới đi.” Giang Ly vừa nói, vừa cười tủm tỉm nâng chân tôi lên.
CHươNG 65: GIằNG CO
Mấy ngày nay tôi đều được Giang Ly xách theo đi làm cùng, một tấc cũng không rời. Giang Ly nói, nếu tôi muốn ở bên cạnh anh, vậy thì nên triệt để một chút. Anh không chỉ có mang theo tôi đi làm, hơn nữa ngay cả một số hội nghị cấp cao cũng lôi tôi đi theo, thậm chí có khi có những hội nghị tuyệt mật liên quan đến xQ, tôi cũng sẽ ngồi ngây ngốc ở một bên. Có lúc tôi thực sự không hiểu, cho dù Giang Ly có tin tưởng tôi đi chăng nữa, nhưng mà những người khác thì sao?
Lúc này, Giang Ly sẽ chẳng hề kiêng nể mà nói cho tôi biết: “Dù sao bọn họ nhìn mặt em là biết em chẳng hiểu cái gì rồi.”
Tôi 囧, Giang Ly anh có cần phải thẳng thắn như vậy không > _ <
Tuy rằng tôi không hiểu nhiều lắm, nhưng mà dựa theo vẻ mặt càng ngày càng nghiêm túc của mọi người, cũng có thể nhìn ra, chuyện càng ngày càng trở nên nghiêm trọng rồi.
Tôi giúp Giang Ly day day trán, đau lòng nói: “Giang Ly anh không cần phải quá miễn cưỡng bản thân làm gì.”
Giang Ly nhắm mắt lại hưởng thụ sự phục vụ của tôi, bình tĩnh đáp lại: “Em không cần phải lo lắng, cùng lắm thì đem xQ nhượng lại cho bọn họ, tiền bán xQ cũng đủ cho chúng ta tiêu xài cả đời…”
Tôi không còn lời nào để hỏi trời xanh, đây rốt cuộc là ai đang an ủi ai đây chứ a a a a a….
Lúc này, điện thoại trên bàn làm việc đột nhiên vang lên. Giang Ly nhấc lên, ừ à vài tiếng, lập tức nói: “Để cô ta vào đi.” Nói xong liền cúp điện thoại.
Giang Ly kéo kéo cánh tay của tôi, nói với tôi: “Tuyết Hồng sắp tới.”
Trong lòng tôi buồn bực một hồi, nhưng lại không muốn Giang Ly lo lắng, Vậy nên đành phải làm bộ như không có chuyện gì, theo anh bước tới phòng họp.
Tuyết Hồng đã đợi sẵn trong phòng họp, cô ta vừa nhìn thấy Giang Ly, hai mắt đã sáng lên, tiếp đó liền thấy tôi đang đứng phía sau Giang Ly. Lập tức cực kỳ xem thường trừng tôi một cái.
Có Giang Ly làm chỗ dựa, tôi đây cũng chẳng thèm khách khí mà trừng lại.
Giang Ly cùng Tuyết Hồng ngồi theo tư thế đàm phán mặt đối mặt, tôi thì ngồi bên cạnh hóng hớt.
Tuyết Hồng quét mắt nhìn tôi, bắt đầu trước: “Giang tổng, đây là hội nghị cơ mật giữa Ngải Thụy và xQ, có người ngoài ở đây, không được tốt cho lắm?”
Giang Ly dùng ánh mắt cực kỳ cổ quái mà nhìn Tuyết Hồng, giống như cô ta chính là một đống củi bỏ đi chưa biết mùi đời là gì vậy. Anh dùng giọng nói cực kỳ lịch sự nhưng ẩn giấu sự khinh bỉ nhàn nhạt nói với Tuyết Hồng: “Đây là nữ chủ nhân của xQ, không phải người ngoài.”
Sắc mặt của Tuyết Hồng lúc này có chút mất kiên nhẫn, cô ta ho một tiếng, nói: “Nếu vậy, Giang tổng đối với đề nghị của tôi lần trước, đã cân nhắc rút ra kết luận chưa?”
Giang Ly mắt cũng chẳng thèm nâng lên, đáp: “Không cần phải cân nhắc, tôi không đồng ý.”
Tôi phát hiện khí thế, quả nhiên là một biến số, tùy tài năng của từng người mà xuất hiện. Trước đây tôi từng nghĩ Tuyết Hồng rất có khí thế, thế nhưng để mà so với Giang Ly, khụ, quên đi.
Bởi vậy hai mắt tôi tim hồng bay lả tả nhìn Giang Ly, dùng khẩu hình nói với anh một câu “Anh thật là đẹp trai”. Giang Ly cong khóe miệng lên nhìn tôi chớp mắt vài cái, nhìn vẻ mặt cổ quái kia của anh, tôi liền cảm thấy thật bi thương, khí thế gì gì đó, đều là mây trôi thôi…
Hai chúng tôi đang liếc mắt đưa tình, Tuyết Hồng đột nhiên mở mồm: “Như vậy Quan…. Bà Giang thì sao, suy nghĩ của cô thế nào?”
Ách? Tôi? Tôi thu hồi vẻ mặt háo sắc, quái dị liếc mắt nhìn Tuyết Hồng, lập tức cau mày nói rằng : “Ngu ngốc! Tôi đương nhiên nghe theo Giang Ly rồi!”
CHươNG 65: GIằNG CO (2)
Tuyết Hồng đại khái bị một câu này của tôi làm cho chết nghẹn không nhẹ, cô ta trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng mới nói tiếp: “Giang tổng, anh sẽ không cho rằng