Disneyland 1972 Love the old s
Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Vịt Nhỏ Xấu Xí, Em Đừng Hòng Thoát Khỏi Ta

Tác giả: Song Tử

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3219300

Bình chọn: 8.00/10/1930 lượt.

phía sau, cũng không tỏ ra một chút rung sợ trước cái chết cận kề.Hàn Liên Chi bước ra trước mặt Hàn phu nhân, đưa mình trước tầm nhắm của Hàn phu nhân mà nói:” Nếu mẹ không thể tha cho họ, hãy bắn chết con trước… ” – Đây là cách cuối cùng mà Hàn Liên Chi muốn mẹ mình thay đổi, mang cả mạng sống của mình để đánh đổi. Mạng sống của cô là do Hàn phu nhân cưu mang, nay cô nguyện lòng vì bà mà đánh đổi.– Mau cút ra. – Hàn phu nhân hét lên. – Con đừng nghĩ ta không thể bắn con.– Vậy mẹ bắn con đi, con không muốn nhìn thấy mẹ càng lúc càng đi vào những sai lầm. – Hàn Liên Chi vừa rơi nước mắt vừa đáp.– Liên Chi, con nghĩ bản thân con có thể thay đổi được quyết định của ta sao… haha con cũng chỉ là thứ để ta trao đổi mà thôi. – Hàn phu nhân đẩy Hàn Liên Chi sang một bên, cô ngã xuống một góc cây.– Mẹ, trao đổi… nghĩa là sao? – Hàn Liên Chi ngạc nhiên hỏi.Máu trên chân Hàn Thế Bảo càng lúc càng ra nhiều hơn… bờ môi anh nhợt nhạt, bàn tay lạnh ngắt nắm lấy tay Kelly… anh hơi nghiêng người nghe những điều Hàn phu nhân nói thi khẽ nhếch cười. Anh đã từng thắc mắc con người ác độc như bà ta lại có thể cưu mang một đứa trẻ mồ côi như Liên Chi sao, thì ra phía sau còn có ẩn tình.– Người đàn bà mà ta đã từng đưa con đi gặp ngay cái đêm đầu tiên về lại nơi nay, bà ta là mẹ của con… ta và bà ta đã trao đổi. – Hàn phu nhân nhúng vai nhìn về phía Liên Chi. Ai thuận ta thì sống, chống ta thì cũng chỉ có con đường chết mà thôi.Hàn Liên Chi nghe Hàn phu nhân nói ra thì như người bất động… người đàn bà đáng thương kia chính là mẹ cô ư. Người đàn bà có một cuộc đời đầy bi thảm đó lại chính là mẹ cô, trong khi cô ở trong sự giàu sang sung túc thì mẹ cô vì cô mà phải lầm lũi trong một nơi đầy kinh dị đó. Hàn Liên Chi đau đớn nhìn Hàn phu nhân, vì sao cô lại luôn yêu thương người phụ nữ đã khiến mẹ cô ra như vậy.– Tại sao, tại sao mẹ lại đôi với bà ấy như vậy hả? – Hàn Liên Chi gào lên.– Con phải cảm ơn ta vi ta đã giúp cho mẹ con thoát khỏi cảnh lao tù. Mau tránh ra, để ta còn xữ lý bọn chúng.Hàn Thế Bảo mất máu đến kiệt sức, mắt anh mờ đi không còn nhìn thấy rõ mặt Kelly nữa… bàn tay vẫn nắm chặt lấy cô… cho đến khi kiệt sức mà ngất đi trên nguời cô.Hàn Liên Chi chạy đến giằng co khẩu súng trên tay bà ta không cho bà ấy làm hại Hàn Thế Bảo. Trong thâm tâm cô là không muốn bà gây thêm tội ác nào nữa, lại không muốn Hàn Thế Bảo gặp nạn… cả Kelly nữa vì con gái cô ta cần có mẹ.Tiếng súng nổ vang khắp mọi nơi rúng động một góc khu rừng… những con vật giật mình chạy loạn, tiếng gió xào xạt qua những kẽ lá nghe như một âm thanh buồn bã chết chóc.Hàn Liên Chi bị Hàn phu nhân hất ra xa, bà ta mất bình tĩnh mà nhắm bắn vào người Hàn Liên Chi như một con mồi… Hàn Liên Chi bị trúng đạn mà ôm ngực đau đớn, nước mắt trên mi cô rơi xuống, không ngờ một ngày cô lại chết dưới tay người mà từ bé cô đã vô cùng tôn kính.Khi nhìn thấy máu trên người Hàn Liên Chi phun ra thì Hàn phu nhân mới giật mình nhận ra mình đã không kìm chế mà bắn đứa trẻ luôn ở bên cạnh bà khi bà cô đơn nhất, đứa trẻ trung thành và luôn làm cho bà hài lòng. Hàn phu nhân chạy đến bên cạnh Hàn Liên Chi… rất hiếm khi nhìn thấy nước mắt của bà ta rơi xuống, ấy vậy mà lại rơi vì Liên Chi.– Ta xin lỗi… ta đã giết con rồi. – Hàn phu nhân ôm Hàn Liên Chi vào lòng mà nói.– Mẹ, mẹ đừng sống trong thù hận nữa… con xin mẹ hãy quay đầu lại được không? – Hàn Liên Chi đau đớn mà nói.– Không thể, ta sống trên đời bao nhiêu năm qua chỉ vì một mục đích này… dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, ta đều phải thực hiện nó.Hàn Liên Chi biết dù cô có hy sinh cả mạng sống của mình cũng không thể thay đổi được suy nghĩ của bà ta. Bàn tay cô một lần nữa chạm vào vết thương trên vai Hàn phu nhân, vết thương bị chạm vào, máu lại bắt đầu tứa ra…– Con làm gì vậy. – Hàn phu nhân đau đến nhăn mặt lại đẩy Hàn Liên Chi ra.Hàn Liên Chi không nói gì, khẽ nắm chặt bàn tay dính đầy máu lại mà bắt đầu trườn đi…Không hiểu Hàn Liên Chi muốn trườn đi đâu, bà ta mặc kệ cô mà quay đầu lại đã nhìn thấy Hàn Thế Bảo gục vào người Kelly… một cảnh tượng khá bi đát. Trên đôi môi bà nhếch cười… rồi mọi chuyện sẽ kết thúc. Bà ta đưa khẩu súng trên tay lên đầu Hàn Thế Bảo, lần này thì không có Hoàng Thiên Ân, cũng không còn Hàn Liên Chi… có trời mới cứu được Hàn Thế Bảo kia.– Cạch.- Một tiếng động phát ra từ trên tay Hàn phu nhân.Bà ta tức giận nhìn khẩu súng trên tay mình, khi nãy tranh giành với Hàn Liên Chi bắn loạn xạ khá nhiều đạn thì ra đến lúc cần dùng lại hết đạn.– Không có đạn cũng không sao. – Hàn phu nhân vứt khẩu súng hết đạn xuống đất đi về phía hai người bọn họ.Hàn Liên Chi cố gắng trườn về phía đăt chiếc bình gốm màu trắng đã lấy từ căn hầm nơi mà mẹ cô canh giữ. Máu của mẹ cô đã được cô cho sẵn vào… trong tay cô hiện là máu của Hàn phu nhân, chỉ cần cho máu của bà ấy vào thì linh hồn kia sẽ được giải thoát. Cô không muốn người chết mãi bị giam giữ, trước khi cô chết đi… phải làm một điều gì đó mà cô có chết cũng không hối tiếc.Từng giọt máu được thả vào bên trong chiếc bình kia… chiếc bình lóe sáng đầy kì bí. Hàn Liên C