
Ann cho thoải mái – Ann dịu dàng nói
_Dạ, em là VyVy, rất vui được gặp chị -Vy vui vẻ nhìn Ann
_Hì, phải là gặp lại đó chứ! Chị là cô gái bãi biển nè, em còn nhớ ko? -Ann nói
_Cô gái bãi biển…A! Chị là chị gái thiên thần -Vy bật thốt
_”Chị gái thiên thần” haha, cô chưa thấy bộ mặt ác ma đáng sợ của chị ta đâu, giờ nghĩ thôi cũng khủng khiếp -Hoàng châm chọc
_Nguyễn Hoàng, em câm miệng cho chị, tí nữa về em chết với chị! -Ann bộ dáng thét ra lửa đe dọa Hoàng, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ ngây thơ trong sáng hướng Vy nói – Em đừng để tâm những lời nói nhảm nhí của nó, thôi chúng ta cùng ra nhảy đi!
_Dạ – Vy gật đầu nói, nhưng trong lòng lại đang tự nhủ: “Bộ dạng thay đổi 180° của chị ấy thật ghê người, quá nhanh, quá nhanh”
*****
Hội trường bắt đầu với bản nhạc khiêu vũ ngọt ngào mà quyến rũ. Các cặp nhảy bây giờ là:
Cặp đầu tiên: nó và Bảo
Khi bắt cặp với Bảo, tim nó đập liên hồi. Dù gì thì Bảo cũng là mẫu người hoàn hảo như ý nó. Nhưng mà cảm giác vẫn thiếu gì đó.
_Em có vẻ như đang không tập trung lắm thì phải? -Bảo cúi người hỏi
_Dạ…em xin lỗi -nó xấu hổ
_Không sao, đang nghĩ gì thế? -Bảo nhẹ nhàng nói
_Ko có gì, mà anh này, chị Ann trông dễ thương nhỉ? -nó lảng tránh đi câu hỏi của Bảo
_Ừ, chị ấy như là chị gái anh vậy. Con người chị ấy rất đơn giản lại rất tốt -Bảo khen ngợi
_Vậy sao? Chị ấy đúng là rất tuyệt -nó cười tươi nói
_Phải, rất tuyệt. Mà chị ấy sẽ chuyển đến trường mình học đấy -Bảo nói
_Ôi, tuyệt thật -nó vui vẻ
Cặp thứ hai: VyVy và Hoàng
_Nè, cô có biết nhảy ko vậy? Đạp hết lên chân tôi rồi nè -Hoàng nhăn nhó
_Hix, tôi xin lỗi -Vy chớp mắt nói
Nhìn bộ dáng đang nín cười còn giả bộ vô tội trước mặt, hắn ta thực muốn bóp chết VyVy, nhưng mà nghĩ lại ko nên chấp phụ nữ, nếu ko người thiệt chỉ là mình:
_Thôi ko nói nữa, con Vịt kia cô ta thực sự mệt hả? -hắn hỏi thăm
_Hả, à ừ, nó mệt quá nên ở lại phòng ngủ một giấc rồi -Vy trả lời
_Cô ta ko phải sáng nay còn khoẻ lắm à, chưa gì đã mệt nhanh vậy sao? -Hắn nheo mắt hỏi
_Thì…chắc nó hoạt động nhiều quá nên mệt muốn nghỉ ngơi thôi. Nhưng mà sao anh hỏi chuyện nó nhiều vậy? Bộ anh thích nó rồi hả? -Vy trêu chọc
_Gì chứ, cô đừng nói lung tung, tập trung mà nhảy đi kìa -Hắn đỏ bừng cả mặt, gắt gỏng nói
_Xùy, đùa tí thôi, mà chị họ anh thật tốt nha -Vy quay mặt nhìn liếc qua Ann
_Ừ, chị ấy rất tốt. Cũng nhờ chị ấy mà Tùng mới có thể thoát ra khỏi bức tường mà nó xây ra quanh nó -hắn thâm sâu nói
_”Bức tường” ý anh là gì? -Vy ko hiểu hỏi lại
_À, chuyện đó dài dòng lắm nhưng mà có thể nói rẳng chị Ann như là một thiên sứ bảo hộ của Tùng vậy, đó cũng là mối tình đầu của nó -hắn thở dài nói
_”Tình đầu” sao? Thì ra là thế -Vy lẩm bẩm trong miệng
Cứ nghĩ rằng mình có thể làm cho Tùng yêu thích mình, nhưng mà lại là do mình quá đa tình, có phải ông trời đang trêu chọc lòng người? Nghĩ kĩ lại thì tên Tiếng Việt của Ann là An Vy. “An Vy” và “VyVy”, thì ra là trùng tên sao? Vậy thì mình là cái con ngu ngốc thay thế cho người ta. Ngu ngốc thiệt, cô cười lạnh trong lòng. Tâm đau như cắt. Thì ra yêu đơn phương một người cũng chính là cái cảm giác này, đau đến tê tâm liệt phế. Vành mắt cô hơi hơi đỏ lại. Tâm trạng bây giờ của cô thật giống với lời bài hát “Em đã sai vì em tin” của Bích Phương, hạnh phúc thật sự xa vời…
“Lần đầu anh nói câu chúng ta không hợp
Vậy mà em đã vội tin vào điều đó
Và từng ngày cố gắng để anh hiểu
được, để xứng đáng với anh
Vì em tự thấy chưa làm anh vui, để
bên cạnh em và yêu mỗi em
Nhưng đó không phải là lý do anh
đổi thay.
Hôm nay, em đã được nhìn thấu anh
Anh ơi làm sao em có thể vui
Nhìn anh hạnh phúc bên ai không
phải em
Là lúc thật khổ để em vượt qua
Tự trách ban đầu em đã sai vì em
Ngày xưa mình đến với nhau rất hợp
nhau
Giờ chỉ mình em nói câu “em cần
anh”
Trong cả cuộc đời, ngốc nghếch tin
vào một người.
Anh từng nói ta không thể tốt hơn
nếu đến với nhau
Và anh chỉ mong em sẽ tìm ai khác
tốt hơn anh bây giờ
Nhưng đó không phải là lý do anh
đổi thay.
Chuyện tình yêu đôi khi chỉ là
chuyện tình của một người
Nhìn ai đó hạnh phúc, chẳng còn gì
tiếc nuối
Chuyện tình yêu đôi khi chia tay chỉ
là sớm hay muộn
Mình không thể hàn gắn, xin đừng
nhắc lại ngày xưa.”
Đến lúc cô phải buông tay rồi. Tình yêu của cô thật bé nhỏ để anh ko nhận ra được. Bởi vì cuộc sống của anh vốn ko có hai chữ “VyVy” tồn tại, trước đó ko, bây giờ cũng ko…
Cặp thứ ba: Ann và Tùng
_Chị thấy cô bé ấy cũng được mà -Ann nói
_Chị đang nói ai? -Tùng lạnh băng trả lời
_Thì cô bé tên Vy ấy, rất đáng yêu. Tối hôm trước chị còn thấy cô bé khóc đến đôi mắt sưng đỏ cả lên, đi trên đường ko để ý nên suýt bị xe đâm đấy, may mắn là chị cũng ở gần đấy nên đã kịp thời kéo cô bé lại -