Polly po-cket
Vinh Hoa Phú Quý

Vinh Hoa Phú Quý

Tác giả: A Đậu

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322824

Bình chọn: 10.00/10/282 lượt.

mình giáo dưỡng, tiếp Phong Lan và Lan Chi đến. Con gái dòng thiếp không dễ xuất giá, hơn nữa cơ hội kết giao cơ hồ không có. Phải biết rằng trong Phạm phủ còn có hai cháu gái đích tôn do Nghiêm thị sinh, tuổi không lớn hơn Tư Du, Tư Cẩn bao nhiêu. Bởi vậy ta không thể không sớm tính toán dùm các nàng. Hiện tại các nàng còn nhỏ, Phạm Tằng vừa mới nhận chức vụ bên ngoài, nhưng thật ra có thể cho các nàng kiến thức một chút và cơ hội kết giao, hoặc là quen biết vài tiểu bằng hữu, mở rộng tính tình. Chỉ cần tính tình tu dưỡng tốt, vô luận tương lai xuất giá vào dạng gia đình gì, đều có thể nhập gia tùy tục, không đến mức giống Nghiêm thị và Tôn di nương tự tìm khổ ăn như vậy. Đương nhiên, đây chỉ là tính toán, hai đứa bây giờ còn nhỏ quá.

Về phần Tôn di nương, ta không nói đến nàng nữa, dù sao nàng còn đang sinh bệnh. Phạm Tằng cũng không có nhắc đến. Trên thực tế hắn đối với sự kiện Tôn di nương đi cầu lão gia hết sức tức giận, lúc sau ngay cả thư của nàng cũng không xem đến. Người này mặc dù còn sống, ở trong cuộc sống của chúng ta cũng đã không có dấu vết gì.

Phạm Lịch bắt đầu học võ. Không phải ta muốn hắn văn võ song toàn, mà đây là những kỹ năng cần có của con nhà thế gia thôi. Tương lai cùng người ta đi ra ngoài săn bắn, không biết kỵ mã bắn tên không phải thành chê cười sao?

Khi bắt đầu thì rất vất vả, làn da non nộn nộn bị trầy xướt, mệt đến đứng không vững. Nhưng ta không đau lòng, đứa con nên được nuôi dạy như thế. Ta chỉ biết cùng luyện tập với hắn, ở hắn cảm thấy vất vả thì cổ vũ hắn, ở hắn tìm được bí quyết thì khen ngợi hắn. Thậm chí bồi cùng hắn học tập bắn tên, cho hắn biết ta cũng không phải dạng người trời sinh đã biết tất cả. Chỉ cần có bền lòng là có thể học giỏi.

Ở thời đại này cũng có chỗ tốt. Nếu như ở hiện đại, ta công tác bận rộn như vậy, cho dù có yêu con cái đến đâu, ta có thể dạy hắn được bao nhiêu? Chỉ đành phải giao cho trường học, đụng tới dạng thầy giáo gì cũng không biết , chưa nói tới sẽ không được dạy dỗ tùy theo tài năng tới đâu.

Ở đây, có thể tự bản thân cẩn thận chọn lựa tiên sinh dạy học. Tính cách phẩm hạnh của đứa con có thể áp dụng từng bước mưa dầm thấm đất. Ta làm bạn bên hắn mỗi ngày, xem được mỗi một điểm thất bại, mỗi một điểm gặt hái của bọn họ.

Ta sẽ không có cảnh một ngày bỗng nhiên phát hiện đứa con trưởng thành, lại không biết hắn khi nào thì lớn lên. Bỗng nhiên phát hiện chúng ta trong lúc đó có sự khác nhau, lại không biết những quan niệm cổ quái của hắn là bị ai ảnh hưởng.

Ở đây, ta có thể làm một người đủ tư cách dưỡng dục.

” Nương~”

” Sao?”, luyện tập đã xong, hắn cũng mệt mỏi chết rồi. Ta đem hắn ôm vào lòng. Hắn luôn một bộ dáng tiểu đại nhân, nhất là sau khi có bọn đệ đệ, số lần ta ôm hắn sẽ không nhiều hơn.

Lúc này hắn lại ôm cổ ta, không muốn xa rời ta ôm ấp,” Con muốn uống canh khoai sọ.”

” Được, con đi tắm nước ấm đi, ta đi tự tay làm, con tắm rửa xong có thể uống.”

” Vâng”

…………

Ba năm nhiệm kỳ đã kết thúc, chúng ta trở về kinh thành. Phạm Tằng đi nghe lão gia dạy bảo xong ; ba tên nhóc 9 tuổi, 7 tuổi, 4 tuổi cũng bị mang đến trước mặt lão gia kiểm tra việc học hành. Phạm Lịch và Phạm Dược không cần phải nói, nhưng là Phạm Hề không giống hai ca ca hắn từ nhỏ liền yêu đọc sách như vậy, hắn thích chơi liền chơi, như một tiểu hài tử bình thường. Ta cũng không cưỡng cầu hắn, hai năm nữa cho hắn học vỡ lòng là được. Đều không phải nguyên nhân trưởng tử hay ấu tử gì, mà do ta còn chưa tìm ra tài năng chân chính trời cho và sở thích của hắn ở nơi nào. Cũng sẽ không buộc hắn làm chuyện hắn không có hứng thú.

Kết quả Phạm Hề ngồi ở trên đùi lão gia, nhìn hai ca ca nhận kiểm tra. Lão gia đối với hai anh em bọn chúng thực vừa lòng, nhưng hắn càng thương yêu Phạm Hề hơn, có lẽ bởi vì hắn vừa ngốc vừa đáng yêu.

Nghiêm thị nhưng thật ra đã khôi phục bộ dáng kiêu ngạo trấn định, không khác biệt nhiều lắm như lúc ta mới gặp nàng . Có đứa con trai, chắc đã biết suy nghĩ rồi.

Lúc sau trở lại trong viện ổn thỏa xong mọi việc, cả nhà mới tính toán pha một hồ trà ngon uống thì Tôn di nương đến đây. Nàng không phải đang dưỡng bệnh sao? Ta cùng Phạm Tằng nhìn nhau liếc mắt một cái, trước hết làm cho các con đi chơi. Nàng mở miệng không biết chừng mực, ta không nghĩ để các con nghe được lời nói gì khó nghe.

Sau đó ta thỉnh nàng tiến vào. Nàng tiến vào, rất quy củ, kiều kiều khiếp khiếp hướng Phạm Tằng và ta hành thiếp lễ. Ta có chút thất vọng không hề xem nàng. Nếu nói ta trước kia bao dung nàng là bởi vì nàng chân thật, thì bộ dáng của nàng hiện tại ngay cả điểm này đã mất rồi. Thiệt tình biết sai không phải là bộ dáng kia, ta không biết nàng hiện tại giả dối có thể giấu diếm được Phạm Tằng hay không, nhưng là không thể gạt được ta. Nàng dẫn theo tâm cơ cùng mục đích mà đến. Nhìn như thông minh, kỳ thật đã vứt bỏ phẩm chất tối quý giá trên người nàng, nàng hiện tại cùng các thiếp thất hay tranh đấu nhau của đại phòng không khác biệt gì. Thực làm cho người ta thất vọng.

” Ta đi nhìn xem các con, các ngươi trò chuyện đi”, ta nói với Phạm Tằng.

Phạm T