Old school Easter eggs.
Tứ đại tài phiệt: Gặp gỡ nhân vật lớn hàng tỷ

Tứ đại tài phiệt: Gặp gỡ nhân vật lớn hàng tỷ

Tác giả: Ân Tầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210774

Bình chọn: 8.00/10/1077 lượt.

ta có việc ra ngoài rồi….”

Nói đến đây cô có chút ngại ngùng nhìn hắn hỏi, “Niếp tiên sinh hôm nay đến đây là có chuyện tìm anh ta sao? Nếu có việc gấp tôi giúp ngài gọi điện thoại cho anh ta….”

“Không cần đâu, tìm cô cũng vậy thôi!” Niếp Ngân ngắt lời cô.

“Tìm tôi?” Mặc Di Nhiễm Dung hoang mang hỏi.

Niếp Ngân cười nhạt, “Mặc Di tiểu thư hình như rất khẩn trương thì phải?”

Ách?

Mặc Di Nhiễm Dung có cảm giác như tâm tư của mình bị người ta nhìn thấu hết, càng ngượng ngùng vội vàng nói, “Nào có, Niếp tiên sinh chê cười rồi! Xin hỏi ngài tìm tôi có việc gì?”

Niếp Ngân đặt tách trà xuống, thẳng thắn nói: “Hôm nay tôi đến chủ yếu là vì chuyện thi thể của thuộc hạ tôi, tôi rất nhanh sẽ phải rời Mỹ cho ên tôi muốn mang cái xác đó đi!”

“Hả? Anh phải rời đi?”

Toàn bộ sự chú ý của Mặc Di Nhiễm Dung đều đặt ở câu nói này, nhất thời tâm tình có chút hoảng loạn.

Đúng vậy, tôi định ngày mai rời đi! Không biết cái xác đó đã xử lý xong chưa?” Niếp Ngân nhàn nhạt nói một câu.

Mặc Di Nhiễm Dung cắn môi, “Chắc cũng không có vấn đề gì, chỉ là…..”

Cô ngẩng đầu lên nhìn Niếp Ngân, “Niếp tiên sinh, tôi thấy cần nhắc nhở ngài một câu, bởi vì cái xác này từng bị trúng Giáng Đầu cho nên đến lúc đó chỉ có thể thuỷ táng, tuyệt đối không thể hoả táng!”

“Thuỷ tang?” Niếp Ngân nghi hoặc nhìn cô, “Chẳng lẽ là phải ném cái xác xuống nước hay sao?

Mặc Di Nhiễm Dung gật đầu, “Đúng vậy, cái xác này và những cái xác bình thường không giống nhau, chỉ có nước mới có thể hoà tan, thực ra đạo lý này cũng giống như đạo lý dùng lửa để thiêu những cái xác bình thường thôi!”

Niếp Ngân quả thực chưa từng nghĩ qua cách làm này, chỉ là nếu như cô đã nói như vậy nhất định là có đạo lý riêng của mình.

Hắn nhìn cô gái ngồi đối diện, qua một lúc lâu mới trầm giọng nói: “Mặc Di tiểu thư, không biết vết thương của cô đã khỏi chưa?”

Mặc Di Nhiễm Dung trong lòng xẹt qua một tia ấm áp, cô chớp mắt, nhẹ giọng nói: “Đã không đáng ngại rồi!”

“Thật ngại quá, bởi vì tôi mà cô mới bị thương như vậy!” Niếp Ngân nhớ đến thời khắc cô vì đứng chắn trước mặt mình chặn lại thanh kiếm đó cho nên bị thương, trong lòng không khỏi có chút áy náy.

“Không, không liên quan gì đến ngài, là Giáng Đầu mà!” Mặc Di Nhiễm Dung vội lên tiếng an ủi.

“Nhưng vết thương của cô….”

“Niếp tiên sinh, xin hãy yên tâm, tôi không có yếu ớt như vậy đâu!” Mặc Di Nhiễm Dung cười nhẹ.

Niếp Ngân trầm mặc một lúc mới gật đầu, đứng dậy nói: “Cám ơn!”

Nói xong liền bước nhanh về phía cửa.

Mặc Di Nhiễm Dung không ngờ người đàn ông này nói đi là đi, cô ngơ ngẩn một hồi, chợt như nhớ ra điều gì, thất thanh gọi….

“Niếp tiên sinh, xin ngừng bước!”

Niếp Ngân dừng lại, thân hình cao lớn đứng yê ở đó, xoay đầu nhìn cô.

Mặc Di Nhiễm Dung lấy hết dũng khí bước đến, lúc sắp đến gần hắn mới dừng lại, lại không biết nên nói gì.

“Mặc Di tiểu thư, còn chuyện gì sao?” Niếp Ngân thấy cô không nói gì, nghi hoặc hỏi.

Mặc Di Nhiễm Dung ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt thâm tình.

Hắn ưu tú như vậy, xuất chúng như vậy, hắn là người yêu mà vận mệnh định sẵn cho cô, nhưng ngày mai hắn đã đi rồi…

Chương 236: Sự Tham Lam Trong Tình Yêu (2)

Edit: Dquynh122

Beta: Min

Có một chút bực dọc xẹt qua mắt Niếp Ngân , ‘Mặc Di tiểu thư, nếu như không có chuyện gì nữa, tôi xin cáo từ!’

Mặc Di Nhiễm Dung thấy hắn sắp đi thật, bàn tay nhỏ nhắn chợt nắm chặt, bước nhanh về phía trước …

‘Đợi chút!’

Niếp Ngân không biết rốt cuộc cô định làm gì, đành đứng lại chờ.

‘ Niếp tiên sinh, cổ áo ngài dính gì đó, tôi … tôi giúp ngài gỡ xuống …’

Mặc Di Nhiễm Dung bước nhẹ đến, thật sát bên người hắn, gần đến nỗi cô có thể ngửi thấy hơi thở nam tính của hắn.

Bàn tay run rẩy hướng về phía cổ áo hắn, thực ra thì … nơi đó chẳng có gì hết. N

hẹ vỗ vài cái lên đó sau đó đôi mắt màu tím nhìn hắn không chớp.

‘Mặc Di tiểu thư, cô …’ Niếp Ngân nghiêng đầu nhìn theo từng động tác của cô, nhưng không biết vì sao trong lòng dâng lên một cảm giác khác thường.

Cảm giác này … rất ám muội.

Có một loại tình thú nói không nên lời, giống như … giống như muốn tìm một cách nào đó để phát tiết.

Trong mắt Mặc Di Nhiễm Dung lộ ra một tia đau lòng nhưng rất nhanh đã hồi phục lại, cô nhấc tay, vuốt nhẹ lên gương mặt cương nghị anh tuấn của hắn, lần theo từng đường nét trên gương mặt hắn, trong ánh mắt là vô hạn quyến luyến.

Niếp Ngân giống như bị trúng tà, đôi mắt đen láy nhìn cô không chớp, một giây sau, eo cô đã bị cánh tay mạnh mẽ của hắn bám chặt lấy.

‘ Niếp Ngân …’ Mặc Di Nhiễm Dung mềm nhũn trong tay hắn để mặc tay hắn lướt trên thân thể mình.

Hắn là người cô yêu không phải sao …

Trong giờ phút này, trong mắt Niếp Ngân chỉ có cô, ngón tay thon dài trượt nhẹ trên gương mặt xinh xắn của cô, thì thào: ‘Em thật đẹp …’

Trong ánh mắt Mặc Di Nhiễm Dung tràn đầy hạnh phúc, cô nghiêng đầu nhẹ giọng nói với hắn: ‘Anh rất quan tâm đến vết thương của em phải không, anh xem này …’

Nói xong, cô cắn răng lấy hết dũng khí kéo một góc áo xuống, để lộ bờ vai trắng như bạch ngọc.

Trên vai vết thương sớm đã không còn, bờ vai trắng trẻo không chút t