Polaroid
Tứ đại tài phiệt: Gặp gỡ nhân vật lớn hàng tỷ

Tứ đại tài phiệt: Gặp gỡ nhân vật lớn hàng tỷ

Tác giả: Ân Tầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 3210791

Bình chọn: 7.5.00/10/1079 lượt.

y xấu hổ.

“Cơ thể còn khó chịu không?” Hắn cười hỏi nhưng giọng nói đầy quan tâm.

“Anh còn nói nữa, đều là anh không tốt!” Giọng Liên Kiều có chút uỷ khuất.

“Được được, là anh không tốt….. Hôm nay anh sẽ về nhà sớm, ngoan ngoãn đợi anh!” Giọng Hoàng Phủ Ngạn Tước vô cùng ôn nhu, tràn đầy tình yêu dành cho cô vợ nhỏ.

Liên Kiều không khỏi cảm động, tim đập thình thịch liên hồi.

“Ừm!”

Liên Kiều đáp một tiếng, sau đó vội hỏi: “Anh…. Anh đang ở đâu?” Giờ phút này cô mới nhận ra cô thật nhớ hắn….

“Ở coog ty, anh đã mấy hôm không đến rồi, giờ phải xử lý một số việc, thấy em ngủ say như vậy, anh không nỡ đánh thức em!” Hoàng Phủ Ngạn Tước cũng có thể hiểu được cảm thụ của cô.

“Ừm, em biết rồi….” Liên Kiều cố lấy giọng bình tĩnh nói, “Được rồi, không nói với anh nữa, em đi tắm đây!”

Thế nào mà bây giờ nghe giọng hắn trong lòng lại thấp tha thấp thỏm thế này chứ? Mỗi khi giọng nói trầm ấm ấy vang lê bên tai, là một lần cô mặt hồng tim đập.

Hoàng Phủ Ngạn Tước cười cười ngắt điện thoại.

“Hư….”

Liên Kiều ngắt điện thoại nhưng vẫn cứ ôm lấy điện thoại ngả xuống trên giường, trên gương mặt nhỏ nhắn lộ ra nụ cười mơ màng.

Từ lúc cô tỉnh dậy sau cơn hôn mê, Hoàng Phủ Ngạn Tước như trở thành một người khác, có phải là…. giữa nam nữ sau khi phát sinh những chuyện này đều sẽ không giống như trước không?

Trong đầu lại hiện ra tình cảnh tối hôm qua, nhớ lại cảm giác khi bàn tay Hoàng Phủ Ngạn Tước lướt trên cơ thể mình, nhớ đến sự chiếm hữu bá đạo của hắn, gương mặt lại hồng lên một mảnh.

Nhấc điện thoại lên, cô chu môi thì thầm: “Anh sao lại hư thế chứ? Tối hôm qua cứ bắt nạt người ta, tối nay anh về em sẽ không thèm để ý đến anh!”

Nói đến đây cô lại nhấc điện thoại lên hôn một cái, đứng dậy đinh bước vào phòng tắm.

Điện thoại lại vang lên lần nữa…..

“Gì? Sao nhanh vậy đã gọi lại rồi?” Liên Kiều vừa tự nhủ vừa nhấc điện thoại lên, nhưng khi nhìn thấy cái tên xuất hiện trên màn hình, mắt chợt sáng lên….

“Học trưởng, là anh sao?”

“Liên Kiều….”

Bên đầu bên kia là giọng của Kiều Trị…..

Chương 235: Sự Tham Lam Trong Tình Yêu (1)

Buổi chiều tĩnh lặng, bầu không khí cũng mang vẻ nhàn nhã. Trước cổng một căn biệt thự xinh đẹp được bao quanh bởi một vườn hoa cỏ thật đẹp, một chiếc xe chầm chậm thắng lại.

‘Oa, Ngạn Thương này thật quá khoa trương đi, căn biệt thự lớn như vậy mà chẳng có tường chống trộm gì cả?’ Trên ghế lái phụ, Lãnh Tang Thanh nhoài người ra nhìn sau đó kinh ngạc kêu lên.

‘Có nghề nghiệp như hắn, người ta tránh còn không kịp nữa là!’

Sau khi Niếp Ngân dừng xe lại hắn nhàn nhạt nói, ‘Nhưng mà … em nhìn xem bốn xung quanh kìa!’

Lãnh Tang Thanh nhìn theo hướng tay hắn chỉ mới phát hiện ra thì ra khắp xung quanh căn biệt thự đã được trang bị rất nhiều camera chống trộm loại tối tân nhất.

‘Niếp Ngân, anh không hổ là sát thủ nha, đối với phương diện này hết sức nhanh nhạy!’ Lãnh Tang Thanh lười biếng ngồi trở lại trên ghế lái phụ, cầm lấy một chai nước khoáng định uống.

Niếp Ngân nhướng mày nhìn cô, ‘Em thật sự không định vào sao?’

Lãnh Tang Thanh cười nhạt một tiếng, ‘Đương nhiên! Nói thật lòng, cái vị Mặc Di tiểu thư đó hình như không thích em cho lắm!’

‘Nói nhảm!’ Mặt Niếp Ngân không có chút biểu tình nào, hắn đưa tay mở cửa xe bước xuống, hình như đối với quyết định của cô hắn không có ý miễn cưỡng.

‘Này …’ Lãnh Tang Thanh nhìn theo bóng hắn, chợt gọi một tiếng.

Niếp Ngân ngừng bước, quay người lại nhìn cô.

“Niếp Ngân, anh sẽ không ngu ngốc đến mức không nhận ra cô ấy thích anh chứ?” Lãnh Tang Thanh ỡm ờ nói.

Nghe cô hỏi vậy, hắn bước về phía cô, hai tay chống lên cửa sổ xe, cúi đầu nhìn thẳng vào cô, hỏi thẳng: “Không phải là em yêu anh rồi chứ? Ghen hả?”

Lãnh Tang Thanh sững sờ một lúc mới hung hăng trừng hắn: “Em trước giờ không biết anh cũng biết nói đùa! Ghen hả? Thật nực cười!”

Môi Niếp Ngân khẽ nhếch lên, đôi mắt thâm thuý không biết đang nghĩ cái gì, bàn tay to khẽ với sang vò đầu cô một cái, “Ồ, em không nhắc suýt nữa anh quên rồi, em không thích đàn ông mà!”

Nói xong, không đợi cô trả lời, bước thẳng về phía biệt thự.

“Anh….” Lãnh Tang Thanh bị hắn chọc tức, cầm chai nước khoáng hung hăng ném về phía hắn……

“Niếp Ngân đáng chết, đã nói với anh một ngàn lần một vạn lần đừng có chạm vào đầu em rồi! Với lại…..” Cô rống lên sau lưng hắn, “Ai nói em không thích đàn ông chứ….”

***

Tiếng chuông cửa lanh lảnh vang lên phá vỡ sự yên tĩnh của buổi chiều….

Cửa từ từ mở ra, sau đó là gương mặt xinh đẹp của một cô gái xuất hiện sau cửa, sau khi nhìn rõ mặt người đến, đôi mắt màu tím hiện lên một vẻ kinh ngạc.

“Niếp tiên sinh? Là ngài sao?”

Niếp Ngân nhẹ gật đầu, đôi mắt đen láy chỉ lướt qua mặt cô một giây, sau đó nhìn về phía khoảng không sau lưng cô.

“Thế nào? Không định mời tôi vào sao?”

Mặc Di Nhiễm Dung vội vàng xoay người mở rộng cửa, có chút luống cuống mời hắn vào nhà.

Sau khi rót cho hắn một tách trà, cô nhẹ nhàng ngồi xuống phía đối diện.

“Hoàng Phủ tiên sinh không ở nhà sao?” Niếp Ngân hớp một ngụm nước trà sau đó hỏi.

Mặc Di Nhiễm Dung nhẹ giọng đáp: “Ừm, anh