
dài phía sau, kiểu dáng kéo đất, nếu như phối hợp với bầu không khí lãng mạn trên bục chữ T, Sầm Tử Tranh tin chắc rằng, chỉ với chiếc váy này, cũng có thể mang đến một luồng gió mới, thu hút tất cả ánh mắt người xem.
Người mẫu mặc chiếc váy “Mộng Thường” này, sẽ giống như một vị nữ thần bước ra từ trong thần thoại, một nàng thiếu nữ đứng giữa bức tranh thanh bình, vẽ nên nét lãng mạn trước nay chưa từng có.
Có thể nói, “Mộng Thường” này chính là thiết kế tập trung toàn bộ tâm huyết của Sầm Tử Tranh trong suốt những năm qua. Cô yêu cái tên ‘Mộng Thường’, nếu như có thể, cô hy vọng mỗi người phụ nữ đều có thể sở hữu được một chiếc ‘Mộng Thường’ này.
Q.3 – Chương 6: Mộng Thường (2)
“Elena, đi vào giúp tôi kéo dây khóa một chút!” Trong buồng thay đồ ở phòng làm việc, giọng nói vui thích của Sầm Tử Tranh truyền ra.
Elena đang thảo luận chi tiết cùng với những chuyên viên thiết kế khác, sau khi nghe thấy tiếng gọi, lập tức đi tới trước buồng thay quần áo, ngay khi cô muốn đẩy cửa bước vào thì cánh tay lại bị một bàn tay to kéo về…
“A…” Elena bị dọa sợ đến nỗi muốn thét to lên, nhưng ngay một giây sau đó lại bị người mà mình vừa trông thấy làm cho ngây ngẩn cả người.
Trời ạ!
Một người đàn ông đẹp trai lôi cuốn.
“Anh…” Suýt chút nữa Elena đã đánh mất đi hơi thở của mình, cô kinh ngạc nhìn anh, dường như cũng quên mất đi việc hỏi anh ta đã vào nơi này bằng cách nào, muốn tìm ai, …
“Hello, tiểu thư…” Cung Quý Dương sử dụng chiêu bài là nụ cười quyến rũ chết người của mình, đánh một đòn trí mạng.
“Leila của mấy người, là bạn gái của tôi, đã nhiều năm rồi chúng tôi không gặp nhau, hãy cứ để tôi tự phục vụ cho cô ấy đi.”
Elena như bị hồn bay phách lạc khi nụ cười cực kỳ hấp dẫn ấy đánh trúng, mà các nhân viên thiết kế khác cũng hiển nhiên phát hiện ra có người lạ trong phòng làm việc, rối rít tiến lên trước, nhưng bởi vì vẻ ngoài của Cung Qúy Dương quá ‘mộng mị’, khiến tất cả đều sững sờ.
Lấy tư cách là những nhà thiết kế của một thương hiệu cao cấp, bọn họ thường xuyên nhìn thấy những người có quyền thế, nhưng người đàn ông trước mặt này so với những vị thần trong thần thoại Hy Lạp còn lôi cuốn hơn nhiều, vẻ anh tuấn khiến người ta khó mà cưỡng lại được, tác phong phóng khoáng, thoải mái, mà nhìn vào cách ăn mặc của anh ta, xem chừng lai lịch cũng không hề đơn giản.
“Anh…..hình như anh là……”
Elena nhìn Cung Quý Dương, gắng sức suy nghĩ.
Người đàn ông này nhìn quen quen, dường như đã gặp ở đâu rồi?
Cung Quý Dương cũng không trả lời vấn đề của cô, khẽ nhếch môi, bàn tay to đẩy một cái, đi vào buồng thay quần áo.
“A, đúng rồi, tôi nhớ ra rồi!”
Elena bỗng nhiên bừng tỉnh, ngay sau đó cô lập tức nói với những chuyên viên thiết kế kia: “Người đàn ông này không phải là người thường xuyên được nằm trên trang nhất của tạp chí giải trí, tổng giám đốc của Cung thị tài phiệt – Cung Qúy Dương sao?”
Mọi người vừa nghe thấy, ồn ào hẳn lên.
☆☆☆☆☆☆☆☆
“Elena, mau giúp tôi kéo cái khóa này một chút, dây kéo bên đây cần phải chỉnh lại!” Sầm Tử Tranh chỉ lo chỉnh sửa chiếc váy trên người, cũng không để ý đến người vừa bước vào là ai.
Để ‘Mộng Thường’ có thể thoải mái với người mặc, cô quyết định mình sẽ là người thử đầu tiên, vậy thì, sau đó có chỉnh sửa gì thêm cũng sẽ dễ dàng hơn.
Một bàn tay chìa ra sau lưng, thô ráp nhưng lại cực kỳ dịu dàng, tựa như đang vuốt ve, lưu luyến trên tấm lưng trắng tuyết của cô…..
Sầm Tử Tranh bất ngờ bị chạm vào, giật nảy mình, lập tức ngẩng đầu lên, nhìn xuyên qua tấm kiếng liền trông thấy gương mặt anh tuấn đầy ma mị kia.
Cô nhất thời trợn to hai mắt, suýt chút nữa đã hét lên chói tai, ngay sau đó cô bất thình lình lùi về phía sau một bước.
Lại đụng phải một bức tường thịt không có kẽ hở. Mà chủ nhân của bức tường kia lại đang nhìn cô với ánh mắt tràn đầy hứng thú, nhìn cô chăm chú từ trên cao xuống, nhướn mi, bờ môi tuyệt mỹ không chê vào đâu được hơi nhếch lên.
“Anh…”
Vẻ mặt của Sầm Tử Tranh tựa như vừa gặp quỷ, nhìn Cung Qúy Dương đột nhiên xuất hiện ngay sau lưng mình, ngón tay màu xanh nhạt khe khẽ run.
Cung Quý Dương không cho cô bất kỳ một cơ hội nào để kháng cự, duỗi tay ra, bịt kín cái miệng nhỏ nhắn toan muốn hét to lên của cô, làn môi mỏng cũng không chút khách khí hôn lên tấm lưng bóng loáng, mềm mại như tơ.
Sầm Tử Tranh bị anh bịt chặt miệng, chỉ có thể ra sức giãy giụa chống cự.
Người đàn ông này tiến vào bằng cách nào?
Tại sao anh ta có thể ra vào phòng làm việc của cô xuất quỷ nhập thần như vậy, hơn nữa còn rất ngông nghênh, giống như đang ở tại công ty của mình?
Ở vào trường hợp này, anh lại chẳng hề bận tâm đến chuyện gì cả, bên ngoài có thể có một nhóm người đang suy đoán bọn họ đang ở bên trong buồng thay đồ làm gì đó.
“Ưmh…”
Sầm Tử Tranh càng giãy giụa mạnh hơn, thân thể nhỏ nhắn tựa như một đóa hoa xinh đẹp ở bên trong lồng ngực của Cung Qúy Dương, gần như cũng bị cả bóng dáng to lớn cao ngạo của anh bao phủ.
“Tranh Tranh, nếu như em còn vùng vẫy nữa, sẽ khơi dậy lên bản năng đàn ông của anh, có tin bây giờ anh có thể muốn em ngay tại đây k