The Soda Pop
Tứ đại tài phiệt: Đăng ký kết hôn trễ

Tứ đại tài phiệt: Đăng ký kết hôn trễ

Tác giả: Ân Tầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326024

Bình chọn: 7.00/10/602 lượt.

thình lình hỏi một câu: ‘Đây là cách anh tự an ủi chính mình sao?’

‘Có thể coi là vậy, chỉ cần Tử Tranh hạnh phúc thì anh chẳng mong gì hơn nữa, dù sao cũng so với sống bên cạnh anh mà không hạnh phúc tốt hơn nhiều!’ Thư Tử Hạo cũng không có ý che dấu tâm tư của mình, hắn nhìn thẳng vào mắt Tĩnh Nghiên, điềm đạm nói.

Khương Tĩnh Nghiên thoáng chau mày, sau đó hỏi lại: ‘Vậy … nếu như có một ngày Cung Quý Dương không còn yêu Tử Tranh nữa, hoặc là … chủ động rời khỏi Tử Tranh thì sao? Anh cũng biết đó, người đàn ông có thân phận như Cung tiên sinh thực sự có quá nhiều phụ nữ ái mộ, sức quyến rũ cũng quá lớn!’

‘Vậy thì anh sẽ không cố kỵ gì nữa, trực tiếp mang Tử Tranh rời đi!’ Thư Tử Hạo không chút do dự trả lời cô, trong giọng điệu mang theo một sự kiên định và dũng khí không có chút trì hoãn nào!’

Trong mắt Tĩnh Nghiên thoáng qua một tia tán thưởng, cô cười nói: ‘Thư học trưởng thật đúng là kẻ si tình thứ thiệt, Tử Tranh thật tốt số, đầu tiên là gặp anh, sau đó là gặp Cung tiên sinh, về sau nữa lại gặp được anh trai em …’

Nói đến đây cô hơi khựng lại, trên mặt hơi có chút thay đổi, trong mắt thoáng ảm đạm …

Thư Tử Hạo thấy vậy liền nhè nhẹ vỗ vai cô, giọng nói cực kỳ dịu dàng nói: ‘Tĩnh Nghiên, đều đã qua rồi, em đừng đau lòng nữa, như vậy chỉ khiến bản thân không được vui mà thôi!’

Tĩnh Nghiên nhẹ gật đầu, cũng không nói thêm nữa nhưng ánh mắt thoáng lóe lên một tia quỷ dị.

Thư Tử Hạo trịnh trọng nhìn cô, nghiêm túc nói: ‘Tĩnh Nghiên, anh hỏi em một vấn đề, không biết em có thể thành thật trả lời anh hay không?’

Tĩnh Nghiên nhìn hắn, nhẹ giọng nói: ‘Thư học trưởng, anh định hỏi gì?’

Thư Tử Hạo thở dài một tiếng thật sâu, chừng như đang ngẫm nghĩ xem nên hỏi thế nào mới phải sau đó hắn nghiêm túc nhìn thẳng cô, hỏi: ‘Tĩnh Nghiên, em … em thật sự tha thứ cho Tử Tranh sao?’

Cả người Tĩnh Nghiên chợt cứng lại, trên mặt lộ ra một chút khác thường ..

‘Thư học trưởng, em biết anh lo lắng điều gì, thực ra bấy nhiêu năm qua em vẫn không thể quên đi hận ý với Sầm Tử Tranh, hận bạn ấy lâm thời hủy hôn, hận bạn ấy hại cả nhà em từng người một chết đi, nhưng … khi em gặp lại bạn ấy lần nữa, nhìn thấy bạn ấy vì bệnh tình của ba em mà bôn ba vất vả, cho dù phải đối mặt với sự lạnh lùng cùng những lời lẽ châm chọc của em nhưng vẫn không chùn bước thì em mới hiểu ra, trong lòng bạn ấy luôn coi em là người bạn tốt nhất, vẫn luôn quan tâm đến em, mà bấy nhiêu năm qua trong lòng bạn ấy cũng chẳng dễ chịu gì. Thực ra, thẳng thắn mà nói thì cái chết của anh trai em cũng không liên quan gì đến bạn ấy, em không thể tiếp tục ích kỷ vì không muốn đối mặt mà đem hết trách nhiệm đổ lên người bạn ấy được!’

‘Thật sao? Tĩnh Nghiên, tất cả những điều em nói đều là thật sao? Về Tử Tranh, về những chuyện trong quá khứ em thật sự nghĩ thông suốt rồi sao?’ Thư Tử Hạo hỏi lại, trong giọng nói không giấu được kích động.

Tuy hắn biết thời gian gần đây thái độ của Tĩnh Nghiên đối với Sầm Tử Tranh hòa hoãn nhiều lắm nhưng vừa nãy nhìn thấy vẻ ưu thương thoáng hiện trong mắt Tĩnh Nghiên hắn vẫn khó tránh suy nghĩ lung tung, cho đến khi nghe được những lời này của cô thì hắn mới cảm thấy yên tâm đôi chút.

Khương Tĩnh Nghiên mỉm cười nhìn hắn: ‘Đương nhiên rồi, nếu như không phải vậy sao hôm nay em lại mời Tử Tranh đến đây chứ? Từ hôm nay trở đi em chỉ có hai người là bạn thôi, đương nhiên là phải quan tâm hai người hết mực rồi!’

Thư Tử Hạo cũng nở một nụ cười nhợt nhạt, nói: ‘Nếu đã là bạn bè thì sao phải khách sáo với anh thế làm gì?’

Tĩnh Nghiên cũng cười nói đùa: ‘Không phải là em khách sáo mà là … anh không biết nấu ăn. Có muốn em dạy cho vài chiêu không? Chúng ta cùng hợp tác, đồ ăn sắp xong rồi!’

Ngay lúc hai người đang nói cười vui vẻ thì dì Phúc bước vào bếp, lễ độ nói: ‘Thư tiên sinh, Sầm tiểu thư đến rồi!’

Tĩnh Nghiên nghe vậy liền đẩy Thư Tử Hạo ra ngoài, ‘Nào, Tử Tranh yêu dấu của anh đến rồi, còn không nhanh ra đón đi. Em ở đây chuẩn bị cho bạn ấy một bất ngờ!’

Thư Tử Hạo gật đầu, có thể nhìn thấy hai người trở lại là bạn bè, hắn hết sức vui mừng.

Q.10 – Chương 50: Âm Mưu (10)

Khi một bàn thức ăn thơm nức mũi bày ra trước mặt Sầm Tử Tranh, cô quả thực kinh ngạc đến ngây người, nhất thời không có phản ứng gì.

‘Tử Tranh, đứng ngây người ở đó làm gì?’ Tĩnh Nghiên đặt đĩa thức ăn cuối cùng lên bàn, thân thiết kéo tay cô ngồi xuống.

‘Cái này … Tĩnh Nghiên, những món này đều là bạn làm cả sao?’ Trên gương mặt xinh đẹp không giấu được sự ngạc nhiên.

Lúc này Thư Tử Hạo mới cười nói xen vào: ‘Những món này đương nhiên là Tĩnh Nghiên làm cả rồi, cô ấy từ sáng sớm đã bận bịu cho đến bây giờ. Chỉ tiếc là anh có lòng mà không có sức, muốn giúp cũng không biết giúp gì!’

Tĩnh Nghiên ngồi xuống, nhìn Sầm Tử Tranh hỏi: ‘Thế nào? Tài nấu nướng của mình khiến cho bạn kinh ngạc đến thế sao?’

Sầm Tử Tranh nghe hỏi vậy liền gật đầu liên tục, trong đôi mắt đẹp thoáng có chút xúc động nhưng cố trấn tĩnh, trách yêu: ‘Tĩnh Nghiên, bạn thật khoa trương nha, chỉ có một bữa cơm trưa thôi mà bạn làm còn hơn cả bữa tiệc dưới ánh nến nữa