Polaroid
Tứ đại tài phiệt: Đăng ký kết hôn trễ

Tứ đại tài phiệt: Đăng ký kết hôn trễ

Tác giả: Ân Tầm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327825

Bình chọn: 7.5.00/10/782 lượt.

nhìn đôi song bào thai đang nằm trong xe đẩy, mắt anh chợt bừng sáng …

‘Thiếu Đường sớm vậy đã đi rồi sao?’

Kỳ Hinh nở nụ cười thật tươi, ý cười tràn cả trong mắt: ‘Anh ấy trước giờ vẫn là người cuồng công việc. Nhưng mà, tối qua là thế nào? Em chỉ trở về nhà mẹ một chuyến thôi mà các anh, hai người đàn ông đều uống say đến thế chứ?’

Hai người đàn ông lại uống say đến mức đó quả thực khiến cô cực kỳ kinh ngạc.

Cung Quý Dương vươn vai, duỗi người, đưa tay nghịch ngợm mặt của hai đứa bé, ánh mắt tràn đầy ý cười: ‘Tối qua Thiếu Đường rất “sung”, muốn đấu rượu với anh, cho nên anh chỉ liều mình tiếp chiêu thôi!’

Hai đứa bé này đáng yêu quá đi mất!

‘Gì chứ? Nhưng Thiếu Đường nói với em là anh cứ bắt buộc anh ấy đấu rượu, anh ấy không còn cách nào nên mới phải liều mình tiếp chiêu. Lời của hai anh sao lại không giống nhau chút nào vậy?’ Trên gương mặt xinh đẹp của Kỳ Hinh lộ ra vẻ nghiêm túc.

Cung Quý Dương vừa thấy vậy trong lòng thầm than một tiếng … tiêu rồi. Anh bán đứng Thiếu Đường như vậy, xem ra đợi cậu ta trở về lại không tránh được bị bà xã trừng phạt một trận. Không được, nhân lúc Lăng Thiếu Đường còn chưa trở về phải chuồn nhanh mới được!

‘Haha, ai chủ động đấu rượu cũng giống nhau cả thôi, tóm lại, bạn tốt gặp nhau đương nhiên là Happy rồi!’

Anh chột dạ chuyển ánh mắt về phía hai đứa bé, nhìn vào đôi mắt đen sáng long lanh của hai đứa bé.

‘Ya ya …’

Tiểu Lăng Triệt vẫy vẫy bàn tay nhỏ nhắn mập mạp về phía Cung Quý Dương, miệng i a liên hồi, khiến anh bật cười khanh khách.

‘Ha ha … Kỳ Hinh, em xem nè, nó … nó cười với anh, trời ạ, thật là kỳ diệu!’

Cung Quý Dương mặt đầy kinh ngạc, chỉ tay vào Tiểu Lăng Triệt, nói.

Kỳ Hinh bụm miệng cười: ‘Không phải anh luôn đòi phải làm cha nuôi của chúng nó sao, xem ra Tiểu Lăng Triệt thích anh lắm đấy!’

‘Trời ơi …’ Cung Quý Dương kêu lên một tiếng kinh ngạc. Đứa bé nhỏ thế này đã biết nhận người quen rồi sao? Thật khiến anh cảm động chết đi được!

Anh đưa một ngón tay qua, Tiểu Lăng Triệt liền ngay lập tức nắm chặt không buông, thậm chí còn hào hứng khua tay múa chân, hai bàn chân nhỏ bé không ngừng quẫy đạp trong không khí.

Tiểu Lăng Lạc nằm bên cạnh cũng dùng đôi mắt trong veo nhìn Cung Quý Dương, không ngừng chớp mắt, hoàn toàn thừa hưởng hết nét xinh đẹp và tính cách ưu nhã mà nhu mì của Kỳ Hinh.

‘Nếu như anh hôn chúng nó, chúng nó có khóc không?’ Cung Quý Dương thật thích hai đứa bé, hai đứa bé này xinh đẹp như búp bê khiến người lạnh lùng nhìn vào cũng không khỏi động lòng.

Kỳ Hinh trầm ngâm một lúc rồi mới nói: ‘Em không biết, nhưng hai đứa bé này ngày thường không thích bị người lạ bế, hôm nay thấy anh lại không khóc không quấy, em cũng cảm thấy rất lạ!’

Mắt Cung Quý Dương chợt bừng sáng, anh vội nói: ‘Nhanh, nhanh lên, dạy anh làm sao bế chúng nó đi. Hai đứa nó còn bé quá, anh rất sợ mình không cẩn thận làm chúng nó bị thương!’

Kỳ Hinh nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của anh thì bật cười, cô cúi người ôm lấy Tiểu Lăng Triệt lên, nhẹ nhàng đặt vào lòng Cung Quý Dương, nhẹ giọng nói: ‘Thực ra chúng nó không yếu ớt đến thế đâu, xem này, anh chỉ cần cố định đầu của nó là được rồi!’

Cung Quý Dương ôm lấy đứa bé, gương mặt anh tuấn lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc …

‘Nó thật đáng yêu quá!’ Nói xong liền không kìm lòng được cúi đầu đặt lên đôi má phúng phính của Tiểu Lăng Triệt một nụ hôn.

‘Ya ya …’

Tiểu Lăng Triệt lại cười, hơn nữa còn vươn đôi tay mũm mĩm ra, miệng liên tục i i ya ya giống như muốn sờ vào khuôn mặt của Cung Quý Dương.

Không kìm được anh cúi thấp đầu, bàn tay nhỏ nhắn của Tiểu Lăng Triệt liền dễ dàng chạm vào gương mặt anh, trong miệng vừa phát ra âm thanh vừa sờ mặt anh, giống như rất tò mò, lại giống như đang nghiên cứu một “vật thể lạ”.

Kỳ Hinh nhìn một màn này cũng cực kỳ ngạc nhiên, hai đứa bé này từ sau ngày đầy tháng đã không gặp lại Cung Quý Dương, vậy mà bây giờ chẳng những không khóc không quấy, mà còn đặc biệt vui vẻ, xem ra Cung Quý Dương cũng khá là có duyên với trẻ con.

‘Tiểu Lăng Lạc, búp bê xinh đẹp của ta, đến đây, đến lúc bế con nào!’

Cung Quý Dương dè dặt đặt Tiểu Lăng Triệt trở lại xe nôi, sau đó học theo cách của Kỳ Hinh vừa mới làm, bế Tiểu Lăng Lạc lên, trìu mến nhìn vào đôi mắt trong veo của nó.

Q.4 – Chương 16: Kế Hoạch Trộm Con (5)

Đôi mắt trong veo của Tiểu Lăng Lạc nhìn Cung Quý Dương không chớp mắt, nó không khóc cũng không cười, chỉ dùng ánh mắt tò mò nhìn anh, giống như đang nghiên cứu anh vậy.

‘Tiểu Lăng Lạc, con đúng là một thiên sứ đáng yêu!’

Cung Quý Dương thấy con bé như vậy, trái tim như bị mềm hóa, anh dè dặt cẩn trọng đưa ngón tay ra, nhẹ nhàng cọ cọ mũi của con bé, trên mặt hiện ra vô tận nhu hòa và trìu mến.

Cả một buổi sáng Cung Quý Dương rất vui vẻ, nhanh chóng ăn bữa sáng xong anh hoàn toàn tập trung tinh lực chơi đùa với hai đứa bé.

Khoảng một giờ chiều, trong Thanh Vận Viên cực kỳ yên tĩnh, thời gian này là giờ ngủ của hai đứa bé, vì vậy ngoại trừ những người phụ trách trực ban, những người làm khác ai nấy đều đi nghỉ trưa.

Lăng Thiếu Đường vẫn luôn bận việc công ty, c