XtGem Forum catalog
Trường học phù thủy

Trường học phù thủy

Tác giả: Angella

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324182

Bình chọn: 9.00/10/418 lượt.

ang vào cánh cửa mong manh. Đám người làm sợ hãi hét toáng. Từng đợt va chạm mạnh mẽ dội ra, chiếc bình đỏ chói bằng sắt nện liên tục vô cánh cửa trắng toát. Cánh cửa vẫn cứng đờ và không có dấu hiệu nứt vỡ. Điên tiết, Futaji quăng chiếc bình cứu hỏa xuống lầu, lồng lộn gọi mụ quản gia. Bà tổng quản run lẩy bẩy, lấy chùm chìa khóa, kính cẩn đưa cho anh.

– T… thiếu gia… nhị tiểu thư … – Ấp a ấp úng, quản gia kinh hãi nói không thành lời. Nếu cho Futaji biết cả đêm hôm qua tiểu thư chưa về, chắc chắn anh sẽ san bằng cả biệt thự này, nhưng khi cửa phòng mở, anh ta cũng sẽ biết.

Cạch… tiếng chốt mở như chiếc lưỡi lam, đặt trong họng mọi người, đám gia nhân nuốt khan co rúm vào nhau lập cập, chuẩn bị tinh thần cho cơn thịnh nộ sắp tới của đại thiếu gia nhà Zeshiwa.

Oáp… Nami vươn vai tỉnh giấc. Cô dụi hai con mắt, quằn quèo như một chú mèo con mới dậy.

Futaji hùng hổ xộc vào, quần áo đầu tóc rối tung rối xù. Hắn nhìn lên chiếc giường xanh biếc, đang tồn tại một người con gái vẫn còn ngái ngủ, bờ mi rung rinh chớp chớp, chiếc váy sa tanh hồng phấn, tôn lên vùng da trắng ngần dưới chiếc cổ tròn trịa, tuyệt đẹp đến thần trí điên đảo của cô. Anh sững sờ tại chỗ, đám người làm thở phào. Nami ưỡn ngực ngồi dậy, hàng lông mày chau đậm bộc lộ rõ sự khó chịu khi thấy một toán người mới sáng bảnh mắt đã đứng trồng ngồng ở trong phòng cô. Lạnh giọng lên tiếng, Nami phá tan bầu không khí ngột ngạt nơi này.

– Tổng quản.

Bà quản gia sượng sùng ngẩng mặt, bờ môi lập bập tới răng cắn môi.

– T… thưa… tiểu thư …

– Chuẩn bị đồ ăn sáng. Tất cả …ra ngoài.

Sau cái giọng nhỏ nhẹ nhưng uy quyền ấy, đám gia nhân dẫm đạp nhau bỏ chạy. Duy chỉ có tên Futaji mặt dày là vẫn trơ trơ đứng đấy, thèm khát nhìn cô bằng ánh mắt hổ vồ mồi. Nami rời giường đi vào toilet, mặc kệ Futaji một mình giữa phòng.

***

Bữa sáng diễn ra vô cùng yên ắng, Nami từ tốn múc từng muỗng cháo, nhấp vài ngụm sữa rồi lại nhốt mình ở phòng. Futaji có vẻ đã bình tĩnh lại, thay vì gầm gừ và làm Nami chán ghét thêm, anh ta tao nhã thưởng trà trên phòng khách, kiên nhẫn đợi cô chịu xuống nhà đón tiếp đàng hoàng. Nhưng có ai biết được, hiện giờ cô đang ở nhà hay ở đâu.

Bìa rừng ngoại ô Tokyo…

Nami chăm chỉ biến hóa từng chùm sáng này đến chùm sáng khác. Việc học phép thuật Light đơn giản hơn các thuộc tố khác rất nhiều, có lẽ vì cô đã từng học hệ tố này một thời gian ngắn nên chuyện tạo ra một quả cầu hay thắp sáng một vật gì đấy đối với cô, không hề khó. Gấp lại cuốn sách Honso đưa, cô chống cằm nhìn ngắm cảnh đẹp thiên nhiên, tận hưởng giây phút yên bình hiếm có. Honso đột ngột xuất hiện, khoác trên mình là chiếc áo choàng phù thủy quen thuộc, khiến cậu giống như lúc xưa. Cậu nhìn cô, rồi lại liếc xuống cuốn sách, cất giọng hờ hững.

– Xong rồi sao?

Nami gật đầu không đáp. Chẳng hiểu, vì sao dạo này Honso thường đi theo cô, lại còn tuân lệnh giáo sư Sena dạy cô phép thuật. Tuy không phải không thích, nhưng điều này làm cô có cảm giác là lạ, một kẻ luôn lườm cô bằng nửa con mắt trằn trọc, hở cái lại bưng cái mặt lạnh giá hù cô, tự nhiên giờ bám cô như đỉa, lại còn gọi cô hai từ “cô chủ” hại cô giảm cả chục năm tuổi thọ.

Honso gỡ chiếc dây chuyền trên cổ, chỉ vào người cô nói giọng thách thức.

– The First Test… Start.

Nami đơ toàn tập,quay phắt gót bỏ mặc Honso. First test ư? Cậu tưởng cô là ai chứ, muốn trả thù vụ thi thố năm ngoái thì nói toẹt ra đi, còn bày đặt kiểm tra định kì. Cô không dại tới mức tự chui đầu vào chỗ hiểm. Phép thuật ánh sáng của Honso vốn nổi tiếng số một ở Witchcraft, lần trước cô thắng cũng chỉ là may mắn mà thôi. Thách đấu với cậu, chả khác gì cô tự lấy dao đâm chết bản thân. Honso bề ngoài hào nhoáng là thế, nhưng lòng dạ khó lường khó đoán, đều là người mà, ai biết trước chữ “ngờ” khi nào xảy ra. Năm ngoái xém nữa Nami bị vòng sáng của Honso quấn chết, học gần nửa học kì rồi, sức mạnh Honso tăng lên mấy nghìn phần có ai đoán được. Thở dài thườn thượt, Nami xua tay tỏ ý từ chối. Hành động vừa dứt, trước mặt cô bỗng xuất hiện một chùm sáng lao tới. Nami nghiêng người, lăn vài vòng dưới đất, song chồm dậy phủi quần áo, răng nghiến trèo trẹo truy tìm hung thủ. Muốn ám sát cô nên chơi kiểu đó chứ gì, thật không đẹp mặt chút nào. Đứng trên tảng đá lớn, Nami đan ngón tay, chắp vào nhau, miệng bắt đầu niệm câu thần chú, triệu hồi tinh linh nắng mặt trời. Honso nhếch mép phất tay áo, từ dưới lòng đất chợt trồi lên vô số vệt sáng nhỏ, dài ngùng ngoằng như sợi leo cuốn, trườn nhẹ lên tảng đá, quấn chặt lấy chân cô kéo xuống.

Một tiếng “bịch” rõ to vang vọng trong không gian rộng lớn. Nami nằm sõng soài trên nền đất, mông ê tới ứa nước mắt, cơ bắp cơ đùi bỗng đau nhức nhối. Nami cắn môi, giận dữ nói.

– Cậu muốn ám sát tôi à? Nhẹ nhàng một tí đi chứ, tôi là con gái đấy. – Xoa xoa bàn tọa bật dậy, Nami bĩu môi chề mỏ. Biết ngay mà, cậu ta cố ý làm cô té. Cái gì First test chứ, toàn chiêu trò lừa đảo. Cô tạm thời bái cậu thành sư, nhưng không có nghĩa cậu muốn hành hạ cô kiểu gì thì hành hạ. Cô học phép thuật của cậu, chứ khô