XtGem Forum catalog
Trọng sinh đích nữ cuồng hậu

Trọng sinh đích nữ cuồng hậu

Tác giả: Thủy Thanh Thiển

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325930

Bình chọn: 8.00/10/593 lượt.

huynh Hoàng, trên mặt hắn cũng gợi lên ý cười tà mị bá đạo, tựa như hắc diệu thạch lóe sáng tràn ngập khí phách.

Trước kia hắn chưa muốn phát sinh mâu thuẫn với Tây Quyết Lăng Quốc, chủ yếu là vì nội chính Cẩm Quốc còn chưa ổn định nhưng trong nửa tháng bận rộn này, hắn đã khôi phục nội chính Cẩm Quốc, hơn nữa việc quấy rối ở phía Bắc có thể nói là ông trời đã an bài cho hắn một cơ hội cực tốt, nhanh chóng trừ bỏ kẻ hậu hoạn Quân Hiền Tề này, càng cho hắn một đối tượng hợp tác mạnh, không thể không nói thế cục đã nghịch chuyển.

Huống chi lấy thái độ Tây Quyết và Lăng Quốc, tuy hai nước đã liên hôn nhưng khoảng cách cùng nhau tiến thoái chỉ sợ còn rất xa, mà nói khác đi, cho dù Lăng Vũ Lưu, Lăng Dịch Hiên và Âu Dương Triệt đồng tâm hiệp lực thì Lăng Quốc cũng không phải chỉ có Lăng Vũ Lưu và Lăng Dịch Hiên định đoạt!

Lăng Cảnh Lan mới chân chính là thái tử còn chưa nói tới đâu. Lăng Cảnh Lan không được Hoàng đế Lăng Quốc sủng ái, lại do cái gọi là hợp mưu với Quân Kiền Linh hãm hại thân đệ đệ bị đả kích mạnh, bề ngoài thoạt nhìn địa vị thái tử đầy nguy cơ nhưng kỳ thực hắn ta ở Lăng Quốc luôn ngầm bồi dưỡng thế lực cũng đủ để lay động toàn bộ Lăng Quốc.

“Chẳng qua chuyện của Vũ Lưu ở trên đại điện mọi người đều thấy, muốn thay Tư Triệt rửa sạch oan khuất, chỉ sợ không dễ dàng.” Quân Khuynh Vũ trầm mặc một hồi, khẽ nhíu mi tâm nói.

Lạc Khuynh Hoàng nhíu mày, vẻ mặt như có suy nghĩ.

Trước mặt nhiều người phi lễ Lăng Vũ Lưu. Chuyện này căn bản không cần tra, thậm chí không cần đi hỏi Liễu Tư Triệt cũng biết Tây Quyết và Lăng Quốc giở trò. Chớ nói lấy sự thông minh, có chừng mực của Liễu Tư Triệt tuyệt đối không thể làm ra chuyện ngu xuẩn này. Nói tới việc Liễu Tư Triệt đối với Lăng Vũ Lưu, lúc trước nàng ta cầu khẩn y như vậy, y cũng không chịu cưới, nay làm sao có thể làm ra chuyện phi lễ Lăng Vũ Lưu?

“Nếu để cho mọi người đều biết Lăng Vũ Lưu một lòng muốn gả cho Liễu Tư Triệt, lại bị y cự tuyệt mà bị đả thương nên mới gả cho Âu Dương Triệt. Huynh nói, mọi người đối với việc ngày ấy sẽ có cảm tưởng thế nào?” Lạc Khuynh Hoàng nhướng mày, vẻ mặt hờ hững.

Nàng biết nếu làm như vậy, tất nhiên đối với Lăng Vũ Lưu đả kích không nhỏ. Nhưng vì để Liễu Tư Triệt rửa sạch oan tình cũng chỉ có biện pháp này, muốn trách chỉ nên trách Lăng Vũ Lưu làm bậy không thể sống.

Quân Khuynh Vũ nghe Lạc Khuynh Hoàng nói thế, hơi nhấp môi, trong mắt che đậy một tầng sương mù nhìn không thấu suy nghĩ của hắn, trầm mặc một lát, ánh mắt hắn lại toát ra một tia trong trẻo lạnh lùng, nhếch môi cười nói: “Hoàng nhi nói rất đúng. Nếu Vũ Lưu lựa chọn phương thức đê tiện như vậy đối phó Tư Triệt và Cẩm Quốc, thì nên học được cách gánh vác hậu quả!

Muốn thu thập chứng cớ Lăng Vũ Lưu một lòng thích Tư Triệt, có lẽ không khó?” Ánh mắt Lạc Khuynh Hoàng giảo hoạt, nhướng mày nhìn Quân Khuynh Vũ, chậm rãi nói.

Quân Khuynh Vũ cười, vòng tay ôm Lạc Khuynh Hoàng, nói: “Đương nhiên không khó. Mấy chuyện này ra không lo lắng, ta chi lo đi đường mệt nhọc, đối với thân thể nàng không tốt.”

Lạc Khuynh Hoàng nghe Quân Khuynh Vũ nói thế, theo bản năng đưa tay vuốt ve bụng mình, bất tri bất giác đứa nhỏ này đã năm tháng, bụng của nàng cũng rất to rồi.

Ánh mắt nàng trở nên mềm mại, miệng nở nụ cười dịu dàng lại kiên quyết nói với Quân Khuynh Vũ: “Không sao. Chúng ta đi đường chậm một chút là được.”

Ngày hôm sau. Quân Khuynh Vũ lệnh Quân Diệp Hoa giám quốc, phái Lạc Vân Chỉ, Liễu Viễn Chinh và Lục bộ Thượng thư phụ tá hắn ta. Còn bản thân dẫn Lạc Khuynh Hoàng đi Tây Quyết.

Trên con đường từ Cẩm Quốc thông với Tây Quyết có một cỗ xe ngựa cực kỳ tinh xảo. Bốn con ngựa kéo đều là lương câu ngày đi ngàn dặm, mà hai bên xe ngựa còn phủ mành lưu tô tinh xảo. Thoạt nhìn vô cùng đẹp đẽ quý giá, tốc độ xe ngựa cực nhanh nhưng cũng cực bền vững.

Trong xe lót thảm dày, ngồi bên trên cực kì thoải mái hoàn toàn không có cảm giác xe ngựa xóc nảy, ngược lại vững chãi như ngồi trong phòng bình thường.

Quân Khuynh Vũ vận một thân hồng y, giữa ngực hơi mở mang theo vẻ tà mị mê hoặc lòng người, trường mi nhập tấn, mắt hạnh hẹp dài di chuyển, khóe miệng hắn vểnh lên lười biếng nhìn nữ tử ngồi đối diện.

Lạc Khuynh Hoàng khẽ cau mày, ánh mắt đen láy điểm tinh quang, khóe môi hơi mím lộ ra suy tư, ngón tay thon dài kẹp một quân cờ trắng nhìn bàn cờ.

“Xem ra kì nghệ của ta cần phải nâng cao rồi.” Lạc Khuynh Hoàng thoáng nhìn bàn cờ, làm như hết cách nói.

Thế cờ này nàng và Quân Khuynh Vũ đã hạ khoảng chừng bốn canh giờ. Nàng thận trọng, từng bước cẩn trọng nhưng vẫn bại dưới tay Quân Khuynh Vũ. Cho tới này, nàng đối với kì nghệ của mình cực kỳ kiêu ngạo nhưng từ khi gặp Quân Khuynh Vũ nàng mới biết sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân.

“Phu nhân khiêm tốn rồi, theo thuộc hạ thấy, kì nghệ của phu nhân cũng rất cao. Trong thiên hạ ngoài chủ tử, sợ rằng không có người có thể thắng được phu nhân.” Huyền Vũ nghe Lạc Khuynh Hoàng than thở , lập tức mở miệng tán dương.

Lạc Khuynh Hoàng liếc qua Huyền Vũ, lộ ra tươi cười dịu dàng.

Hành trình đến Tây Quyết lần này, Quâ