Insane
Trọng sinh đích nữ cuồng hậu

Trọng sinh đích nữ cuồng hậu

Tác giả: Thủy Thanh Thiển

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327912

Bình chọn: 10.00/10/791 lượt.

là ba đào mãnh liệt, ám vệ tốc độ cực nhanh hướng Quân Khuynh Vũ đánh úp lại, Quân Khuynh Vũ một tay ôm Lạc Khuynh Hoàng, ở giữa không trung lăng không bay lên, một cước đá văng một tên ám vệ, thoải mái đoạt trường kiếm trong tay hắn.

Quân Kiền Linh nhìn thấy chiêu thức của Quân Khuynh Vũ, liền biết công phu của Quân Khuynh Vũ hơn xa mười mấy ám vệ ở đây. Mới vừa rồi Quân Khuynh Vũ nói chỉ với những người này mà đã muốn mạng của hắn, chỉ sợ không phải giả !

Quân Kiền Linh bỗng rùng mình. Nếu hắn đã quyết định động thủ giết Quân Khuynh Vũ, thì nhất quyết không thể để cho hắn ta còn sống mà rời đi. Nếu hắn ta trở về cáo trạng với Quân Vũ Thần, hắn nhất định sẽ không chịu nổi !

Nghĩ đến đây, từ tay áo rộng thùng thình màu trắng bắn ra một quả đạn tín hiệu, bay lên cao rồi nổ tung.

Quân Khuynh Vũ ôm Lạc Khuynh Hoàng, giống như chốn không người bước chân chầm chậm, hạ thủ như múa, những sát thủ võ công trác tuyệt ở trước mặt Quân Khuynh Vũ đều không chịu nổi một kích, không đến mười chiêu đều hoàn toàn bỏ mạng.

Tựa vào lòng Quân Khuynh Vũ, Lạc Khuynh Hoàng khẽ nhíu mày, mới vừa rồi Quân Kiền Linh thả đạn tín hiệu nàng tất nhiên là thấy , nhìn bộ dáng như đã định liệu trước của Quân Kiền Linh, hôm nay chắc chắn không thể không lấy tính mạng của Quân Khuynh Vũ.

Đến lúc này Quân Khuynh Vũ đã giết hơn mười người ám vệ. Hắn nhẹ nhàng buông eo Lạc Khuynh Hoàng, đổi thành nắm tay Lạc Khuynh Hoàng. Trên dung nhan tuyệt mỹ như yêu nghiệt không có nửa phần thay đổi, khóe môi gợi lên nụ cười thị huyết, nói, “Đạn tín hiệu? ! Nhị ca nghĩ rằng, ám vệ sẽ kịp cứu mạng ngươi sao? !”

Quân Kiền Linh nhìn Quân Khuynh Vũ từng bước tới gần, trong nháy mắt sợ hãi. Ám vệ cách nơi này một đoạn khoảng cách, nhanh nhất cũng cần nửa nén hương thời gian. Mà công phu của Quân Khuynh Vũ, vừa rồi hắn đã kiến thức qua, hình dung như quỷ mỵ cũng không quá đáng, tuy rằng hắn tự phụ võ công cao tuyệt, nhưng so sánh với Quân Khuynh Vũ, lại kém không chỉ một chút.

“Ngươi muốn giết ta? ! Ngươi không sợ phụ vương biết sẽ không buông tha ngươi? !” Quân Kiền Linh lui về phía sau một bước, vẫn tự trấn định nhìn Quân Khuynh Vũ.

Con ngươi Quân Khuynh Vũ hiện lên một tia trào phúng, giống như nghe thấy chuyện vô cùng buồn cười, câu môi nói, “Hiện tại Nhị ca mới nhớ tới phụ vương trách tội ? ! Mới vừa rồi nhị ca còn muốn giết ta đâu, chẳng lẽ không sợ phụ vương trách tội sao? !”

Quân Kiền Linh nghe thấy lời nói của Quân Khuynh Vũ, sắc mặt càng thêm âm trầm. Hắn tất nhiên không sợ! Ngọn núi này vô cùng hẻo lánh, mới vừa rồi vì không muốn người khác quấy rầy hắn cùng Lạc Khuynh Hoàng, đã sớm phái người đuổi hết du khách trên núi , nay nơi này căn bản không có người khác. Cho dù hắn giết Quân Khuynh Vũ, hắn cũng có thể giả bộ là Quân Khuynh Vũ trụy nhai * bỏ mình, cùng hắn không có nửa phần quan hệ!

* trụy nhai : rơi xuống vách núi

Quân Khuynh Vũ thấy sắc mặt Quân Kiền Linh âm trầm cũng không nói chuyện, cố ý nhìn chung quanh, câu môi nói, “Nguyên lai nhị ca đã sớm đuổi hết người ở xung quanh đi, chuẩn bị giết người diệt khẩu? ! Như thế xem ra, bản điện mặc dù là giết nhị ca, phụ vương cũng sẽ không biết .”

Sắc mặt Quân Kiền Linh càng thêm tái nhợt, bàn tay ở trong tay áo đầy mồ hôi. Chết tiệt, tại sao ám vệ còn chưa tới!

Nhìn sắc mặt vạn phần khó coi của Quân Kiền Linh, độ cong trên khóe môi Quân Khuynh Vũ càng sâu, con ngươi đen như mực không chút để ý nhìn Quân Kiền Linh, cười nói, “Nhị ca muốn giết bản điện. Bản điện lại vẫn là nhớ kỹ tình cảm huynh đệ, chỉ cần nhị ca cầu xin ta, ta liền buông tha nhị ca như thế nào?”

Sắc mặt Quân Kiền Linh trở nên xanh mét, con ngươi càng thêm âm trầm, không nói được một lời.

Tâm tình Quân Khuynh Vũ vô cùng tốt, chỉ lôi kéo tay Lạc Khuynh Hoàng, ý cười dịu dàng, không chút để ý nhìn Quân Kiền Linh.

Thời gian từng chút trôi qua. Thời gian một nén nhang đã hết.

Sắc mặt Quân Kiền Linh trở nên thập phần khó coi. Dựa theo đạo lý, ám vệ hẳn là đã đến. Cho dù nửa nén hương thời gian không kịp, hiện tại đã qua một nén nhang , vì sao một người cũng không có đến? ! Chẳng lẽ là nửa đường xảy ra tình huống gì ? !

Nếu ám vệ không đến, lấy thân thủ của hắn , nhấy định không phải đối thủ của Quân Khuynh Vũ. Chẳng lẽ thật sự muốn hắn cầu xin Quân Khuynh Vũ sao? !

“Khuynh Hoàng quận chúa chẳng lẽ phải giúp Quân Khuynh Vũ khi dễ huynh trưởng như thế sao?” Quân Kiền Linh đem ánh mắt từ trên người Quân Khuynh Vũ dời sang Lạc Khuynh Hoàng, trong mắt hiện lên một tia chờ đợi.

Khóe môi Quân Khuynh Vũ gợi lên ý cười châm chọc, từ chối cho ý kiến nhìn Quân Kiền Linh. Cư nhiên muốn Hoàng nhi ra tay giúp hắn, đáng tiếc hắn không biết, Hoàng nhi hận nhất , đó là hắn.

Lạc Khuynh Hoàng nghe thấy Quân Kiền Linh cư nhiên chất vấn nàng, bên trong con ngươi đen như mực trong hiện lên một đạo hàn quang, lạnh lùng nhìn Quân Kiền Linh, lạnh giọng nói, “Khi dễ huynh trưởng? ! Khuynh Hoàng thật sự chưa từng nhìn thấy. Khuynh Hoàng chỉ nhìn thấy nhị hoàng tử muốn tàn sát huynh đệ !”

Nghe thấy lời nói của Lạc Khuynh Hoàng, sắc mặt Quân Kiền