
nhân kỳ thật rất đơn giản. Mẫu thân của Thái tử là hoàng hậu Liễu Tâm Huệ, cậu lại là thừa tướng Liễu Viễn Chinh, thái tử lại cưới nữ nhi Liễu Viễn Chinh là Liễu Cẩm Tú làm vợ. Nếu ngày sau đăng cơ, Liễu Cẩm Tú chính là hoàng hậu. Như vậy thái hậu, hoàng hậu, thừa tướng, quyền lợi liền toàn bộ rơi xuống Liễu gia trong tay.
Thử hỏi có đế vương nào sẽ trơ mắt nhìn quyền lực trở thành hư danh, bị ngoại thích tham gia vào chính sự? ! Tất nhiên sẽ không. Chính vì vậy thái tử nạp sườn phi là một cơ hội để thay đổi. Bất kể Tống Linh phẩm hạnh như thế nào, liền nói xuất thân của Tống Linh. Nữ nhi của binh thư thượng thư, sinh ra có nhà mẹ đẻ hậu thuẫn, thái tử lại thích nàng như vậy, ngày sau nếu đưa nàng lên làm hoàng hậu, cũng không phải là chuyện không thể.
Nếu không có thể phong nàng quý phi, dựa vào sủng ái của thái tử đối với nàng, ít nhất cũng có thể kiềm chế quyền thế Liễu gia, không đến mức chỉ có danh không thực, hoàn toàn bị Liễu gia khống chế.
“Cưới là cưới. Chỉ tiếc, cưới Tống Linh, thái tử vị, liền không bảo đảm .” Lạc Khuynh Hoàng cười, bên trong đôi mắt hiện lên cảm xúc không rõ, như thương xót mà cũng hờ hững.
Tống Linh ở bách hoa thịnh yến nàng cũng từng gặp qua. Nịnh nọt, quyến rũ tàn nhẫn. Mặc dù không có giao tiếp sâu sắc, cũng có thể nhìn ra nàng ta âm thuật bất chính. Huống chi căn cứ theo tình báo gần nhất, Tống Linh cùng Tứ hoàng tử Quân Hồng Phong quan hệ cũng không đơn giản.
Nếu là nàng đoán không sai, Tống Linh nhất định là quân cờ Quân Hồng Phong phái đi đến bên người thái tử. Theo như nàng thấy dã tâm làm hoàng đế của Quân Hồng Phong đã rất rõ ràng. Muốn đăng cơ vì đế, đầu tiên phải diệt trừ chính là thái tử Quân Hiền Tề. Tuy rằng nàng không biết Quân Hồng Phong đem Tống Linh đưa đến bên người Quân Hiền Tề đến tột cùng muốn làm cái gì, nhưng nàng có thể khẳng định, không thể không có rắp tâm bất lương.
Quân Khuynh Vũ nghe Lạc Khuynh Hoàng nói như thế, cũng lạnh lùng cười nói “Hoàng nhi nói không sai. Tống Linh chính là quân cờ Quân Hồng Phong xếp vào bên người Quân Hiền Tề. Lần này Quân Hồng Phong an bài xác thực không sai, chỉ tiếc, sợ là hắn đã làm lợi cho người khác.”
Lạc Khuynh Hoàng nghe xong mày có chút nhăn lại, mím môi nói, “Quân Hồng Phong này một chiêu làm muốn lợi dụng Tống Linh ly gián quan hệ thái tử cùng Liễu gia. Đi thêm một bước hãm hại thái tử, Liễu gia tâm sinh hiềm khích, tất sẽ không toàn lực cứu viện, đến lúc đó liền có thể lật đổ thái tử. Thái tử nếu là bị lật đổ, như vậy hoàng thượng tự nhiên muốn lập lại thái tử vị, đến lúc đó tất nhiên sẽ cân nhắc đến hắn.”
Lạc Khuynh Hoàng trong mắt hiện lên hào quang, lại cười nói tiếp, “Nhưng là hoàng thượng chỉ có thể cân nhặc giữa Quân Kiền Linh cùng hắn hai người. Nếu là Quân Kiền Linh lúc này vạch trần Tống Linh, Quân Hồng Phong tất nhiên vạn kiếp bất phục. Này bao nhiêu công sức an bày, chỉ sợ đều là thành toàn cho Quân Kiền Linh!”
“Hoàng nhi quả nhiên trí tuệ.” Quân Khuynh Vũ đồng ý gật gật đầu. Lại nói Quân Hiền Tề tuy rằng bất tài, nhưng có Liễu gia để dựa vào, lại có Liễu Tư Triệt phụ tá, muốn lật đổ Quân Hiền Tề, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Quân Hồng Phong làm như vậy, chỉ sợ là tự tìm đường chết. Mà Quân Kiền Linh muốn ngồi làm ngư ông đắc lợi, chỉ sợ cũng không phải dễ dàng như vậy.
“Thái tử nạp sườn phi tuy rằng làm cho hoàng hậu nương nương tức giận, thừa tướng tức giận, nhưng dù sao thái tử cũng là nhi tử thân sinh của hoàng hậu nương nương , cháu của thừa tướng, tuyệt sẽ không chỉ vì vậy mà không trợ giúp thái tử.” Lạc Khuynh Hoàng khó hiểu nói.
“Cái này phải tiếp tục nhìn xem Quân Hồng Phong rốt cuộc đùa bỡn tiểu xiếc gì xiếc . Sauk hi Tống Linh vào phủ, tất nhiên sẽ không thái bình.” Quân Khuynh Vũ cười bí hiểm.
Gương mặt Lạc Khuynh Hoàng không chút cảm xúc, dù sao cùng nàng không quan hệ. Nàng liền nhìn xem, Quân Hồng Phong rốt cuộc có thể nháo được trò đùa nào.
Ba ngày sau, thái tử đại hôn, cưới bộ binh thượng thư chi nữ Tống Linh làm sườn phi.
Lạc Khuynh Hoàng với thân phận đích nữ phủ đại tướng quân tự nhiên đáp ứng lời mời làm tân khách. Nàng tùy ý chọn một kiện áo choàng màu thủy lam, kết một búi tóc trang trọng, liền đi theo Lạc Nguyên, Lạc Vân Chỉ, Vương U Nhược đi . Về phần Lạc Khuynh Quốc cùng Lạc Khuynh Thành lấy thân phận thứ nữ, không thể tham dự .
Theo đạo lý mà nói, Vương U Nhược cũng không có tư cách tham dự . Nhưng vì Quân Như Huyên đã chết đi nhiều năm, vị trí chính thế phủ đại tướng quân vẫn bỏ trống, nếu Lạc Nguyên một mình đi lại có vẻ không tốt lắm, liền chỉ có thể mang theo Vương U Nhược đi.
Bởi vậy, Vương U Nhược tuy rằng trên danh nghĩa là thiếp của đại tướng quân, kỳ thật cũng là hưởng thụ đãi ngộ như chính thất. Lâm thời xuất môn, Vương U Nhược còn cao khí đưa mắt nhìn Lạc Khuynh Hoàng, Lạc Khuynh Hoàng chính là đạm mạc nhìn nàng một cái, chưa từng có phản ứng gì.
“Đại tướng quân đến. Mời vào mời vào!” Quân Hiền Tề mặc một thân hỉ phục đỏ thẫm, trên mặt tràn đầy ý cười, nhìn đến Lạc Khuynh Hoàng, cũng chỉ là hiện lên một chút kinh diễm, nhưng cũng không có