
ía trước. Tập trung vào mục tiêu, ngắm rồi bắn.”
Giọng nói ấy vẫn vang lên như tiếp thêm sức mạnh cho Chiro. Chỉ cần cô bắn trúng là mọi việc sẽ chấm dứt. Mẹ, ba, ông nội, Jiji, Kin! Nhất định con sẽ báo thù cho hai người! Ở phía đối diện Robert bắt đầu bóp cò. Cả hai viên đạn bay theo hai phía trái ngược nhau… Nếu như viên đạn trúng cả hai thì
Đoàng.
Một tiếng động vang lên. Cả người Robert đổ ập xuống Chiro vẫn còn ngạc nhiên. Viên đạn của cô đã trúng Robert nhưng viên đạn của ông ta lại bị bắn vỡ. Ai đã bắn? Chẳng lẽ…
“Tôi đã nói em không được do dự mà!”
Một giọng nói dịu dàng vang lên. Trái tim Chiro đập liên hồi. Kin dựa người vào tường khóe môi cong lên thành nụ cười.
“Wendy, vì sao? Vì sao em chưa từng yêu tôi?”
Robert ôm lấy ngực trái bàn tay dính đầy máu.
“Bởi vì ông đã thay đổi! Nếu ông trở về như ngày xưa có lẽ bà ấy đã yêu ông và không xảy ra nhiều bi kịch như vậy.”
Chiro quay lại nhìn ông ta với ánh mắt cảm thông. Robert từ từ nhắm mắt lại. Ngày xưa ư? Có lẽ ông chìm trong bóng tối quá lâu rồi… lâu đến nỗi quên mất bản thân mình trước đây từ tốt bụng như thế nào.
Chiro nhìn Robert lần cuối rồi tiến về phía Kin. Vậy là mọi chuyện đã kết thúc rồi ư?
“Cẩn thận!”
Kin hét lên. Chiro chưa kịp ngạc nhiên thì một đường kiếm bay tới.
“Đồ ác quỷ! Mau đền mạng đi!”
Ngay lập tức một cánh tay ôm cô vào lòng.
Phập.
Máu bắn vài giọt vào đôi mắt còn tợn trừng của cô. Meri kinh hãi đánh rơi thanh kiếm xuống đất rồi khẽ run run lên tiếng:
“Anh Sky?”
“Cuối cùng anh cũng đến trước Kin một bước.”
Sky mỉm cười nhìn Chiro.
“Anh đang nói gì vậy! Mau cầm máu đi, em sẽ gọi bác sĩ!”
Chiro hoảng loạn định động vào vết thương của Sky nhưng anh liền giữ tay cô lại.
“Thanh kiếm đã bị tẩm độc rồi, ngốc ạ. Em đang lo lắng cho ta đấy à?”
“Ai ngốc chứ? Anh mới ngốc! Anh thích chết thì chết đi!”
“Đừng khóc! Chiro, anh có thể hỏi em một câu được không? Nếu như quay lại bốn năm trước, nếu ta không làm vậy em sẽ yêu anh chứ?”
Chiro ngạc nhiên nhìn Sky cố gắng bật ra một câu.
“Xin lỗi! Em không thể yêu anh.”
Nụ cười của Sky càng thêm chua sót. Cô nhóc này thật chẳng biết an ủi người khác gì hết!
“Cuối cùng người em yêu vẫn là Kin. Vậy em phải hạnh phúc vào nhé.” – Sky mỉm cười đưa ra một chiếc vòng cổ. Đó là chiếc vòng của ông nội tặng cho Chiro nhưng cô đã đưa nó cho bà nhà báo đó rồi mà! Anh từ từ đeo chiếc vòng vào cổ cô giọng nói thì thầm bên tai. – “Bảo Kin giữ chặt em vào. Anh vẫn chưa bỏ cuộc đâu, một ngày nào đó anh sẽ… sẽ…”
Hơi thở Sky trở nên đứt quãng cánh tay đang ôm lấy cô nới lỏng ra.
“Bluesky? Bluesky! Tỉnh lại đi! Làm ơn!”
Chiro hét lên nước mắt rơi đầy xuống gương mặt anh. Sky mỉm cười dịu dàng. Cuối cùng cô ấy cũng khóc vì anh, cuối cùng cô ấy cũng gọi tên anh là Bluesky. Kin sẽ ở bên cô ấy cả đời nhưng anh chỉ cần ở bên Chiro một phút thôi. Chỉ cần một phút cô ấy nghĩ đến anh là đủ rồi. Nếu như quay về bốn năm trước, anh vẫn sẽ yêu cô vẫn sẽ để cô hận mình và vẫn sẽ đỡ nhát kiếm ấy cho cô. Anh sẽ nhớ kĩ khoảnh khắc này nếu có kiếp sau vẫn sẽ đi tìm cô. Anh sẽ đến trước Kin và nói lời yêu cô, mãi mãi yêu cô…
“Anh Sky?”
Meri hoảng hốt nước mắt rơi đầy mặt. Cô đã làm gì thế này?
“Chiro!”
Kin tiến lại gần phía Chiro. Cô liền ôm lấy cậu bật khóc nức nở.
“Kin, nhất định chúng ta phải làm cho con cái chúng ta hạnh phúc đừng để nó đi đến bước đường bây giờ.”
Chiro vùi mặt vào áo của cậu. Kin gật đầu ôm cô ra ngoài.
“Vậy còn tôi? Sao các người không giết tôi?”
Meri hét lên định giơ kiếm lên.
“Cô phải sống! Phải sống để chịu đựng sự ám ảnh này. Cô sẽ không bao giờ
được quên cái chết của Sky.”
Chiro lên tiếng rồi khuất sau cánh cửa.
Tạm biệt Bluesky, người quan trọng thứ hai của đời em!
*****
“Quả nhiên cô gái đó đã thay đổi vận mệnh của bản thân.”
Pháp sư Tale ngồi trên ghế vuốt ve con mèo màu đen. Đột nhiên con mèo nhảy lên vai ông mọi việc của tương lai bắt đầu xuất hiện.
“Lại một trái tim máu nữa ra đời ư? Nhưng không sao, bọn họ lại có thể thay đổi được vận mệnh của mình mà.”
*****
Chín năm sau…
“Hôm nay bàn chuyện đến đây thôi. Mọi người nghỉ!”
Kin lạnh lùng lên tiếng rồi chạy ra ngoài.
“Lại đi tìm bà xã đây mà. Ngoài việc chính sự ra suốt ngày tên này bám dính lấy công nương.”
Akira liếc nhìn Kin đang vội vã bỏ đi.
“Anh không thấy họ đẹp đôi à? Nhớ mấy năm trước, sau trận chiến ấy Kin và Chiro đã ghép hai nước lại với nhau tạo thành Starssnow thịnh vượng như ngày hôm nay đấy.”
Mika đột nhiên xuất hiện khiến Akira giật mình.
“Vợ à, em đang mang thai đừng chạy linh tinh!”
“Mấy người ồn ào quá!”
Một giọng nói lạnh lùng vang lên. Một cậu nhóc có đôi mắt màu lục bảo lạnh lùng liếc đám Akira rồi lạnh lùng bỏ đi.
“Kai – Stomwindy! Cái tên nhóc đáng ghét này, giống hệt ba. Suốt ngày nghe cha con tên này cãi nhau tranh dành Chiro đã thấy bực.” – Akira hừ lạnh rồi quay sang Mika. – “Mau về thôi, trời lạnh lắm, hôm nay anh nấu món em thích.”
“Đấy em nhìn xem. Vợ chồng người ta tình cảm như vậy sao em nỡ lạnh nhạt với anh