
đã đồng ý hợp tác với Bạch Thiên Thiên!
Nhưng….Hiện tại, người phụ nữ này nằm phơi bày ngay trước mặt anh, vậy mà anh lại hoàn toàn không muốn động vào cô.
“Ưmh…. Nam….” Cô gái trên giường rên rỉ ra tiếng. Thuốc đã thấm, cô có vẻ như rất khó chịu.
Lục Yến Tùng xoay người lại, nhưng không làm gì cô cả, chỉ kéo chăn qua đắp lên người cô.
Chương 154
Lục Yến Tùng xoay người lại, nhưng không làm gì cô cả, chỉ kéo chăn qua đắp lên người cô. Đồng thời, cũng che mảnh tuyết trắng mê người kia. Ánh mắt nặng nề nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp, ngay sau đó anh lấy điện thoại di động ra, bấm một dãy số quen thuộc.
***
Bạch Thiên Thiên xem kỹ lại hình trong điện thoại xong sau đó tìm đến dãy số quen thuộc, bấm gửi sang từng tấm một.
“Cảnh Thiên Tình, đừng trách tôi quá độc ác, muốn trách chỉ trách cô không nên cướp người của tôi…” Bạch Thiên Thiên lầm bầm nói một mình.
Thỏa mãn nhìn tất cả hình chụp đều gửi thành công, tháo sim ra, cầm bật lửa đốt cháy nó.
…. …. ….
Thi Nam Sênh đang cùng bà Lục lo lắng đợi Thiên Tình, gọi điện thoại hết lần này đến lần khác. Bất ngờ lúc này trong sảnh tiệc xảy ra một chuyện…
Thi Nam Sênh lấy làm lạ không hiểu sao đám ký giả đều ồ ạt mở điện thoại ra xem. Sau khi xem xong, mặt mày ai nấy đều vui mừng phấn khởi.
Đang còn cảm thấy kỳ lạ, thì cũng thấy điện thoại của Lăng Phong kêu tít tít. Lăng Phong mở điện thoại xem xong mặt mày cũng tái xanh. Anh cau mày nhăn nhó. Cả hội trường ngay sau đó bàn tán ầm ĩ xôn xao không dứt.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Thi Nam Sênh đang định hỏi xem có chuyện gì thì lúc này điện thoại ở trong tay cũng vang lên. Là tin nhắn được gửi đến từ một dãy số lạ. Anh mở ra xem mới biết là tin nhắn hình ảnh, sau đó lướt xem từng tấm…
Sắc mặt càng lúc càng xanh, tay cầm di dộng cũng không kiềm được siết căng, mu bàn tay nổi lên từng cọng gân xanh.
“Xảy ra chuyện gì vậy?” Bà Lục đã nhận ra có gì đó bất thường. Thi Nam Sênh cất điện thoại, ngẩng đầu lên bình tĩnh nói: “Không có gì.” Thi Nam Sênh gọi, “Trần Lâm!”
Trần Lâm chạy nhanh tới, thấy sắc mặt khó coi của ông chủ anh ta thấy da đầu mình bỗng chốc tê rần, vội hỏi: “Có chuyện gì ạ tổng giám đốc?”
“Nghĩ cách giúp tôi giữ hết tất cả những ký giả ở đây lại! Mặc kệ cậu dùng cách gì!” Tình trạng nhốn nháo mới vừa rồi nhất định là bọn họ đều đã xem được những tấm hình này.
Thiên Tình…. Sao lại ở chung với Lục Yến Tùng? Là ai đã gởi cho mọi người những tấm hình này? Cô ấy bị người khác hãm hại sao?
“Vâng, tổng giám đốc!” Trần Lâm không dám hỏi nguyên nhân. Chỉ cúi đầu đáp.
Sau đó…. Lăng Phong cũng lặng lẽ rời khỏi phòng tiệc.
Thi Nam Sênh quay đầu giải thích với bà Lục: “E rằng lần này cô không gặp được Thiên Tình rồi, đành đợi lần sau vậy! Cháu xin lỗi.”
Nghĩ đến không được nhìn thấy con gái, dĩ nhiên bà Lục rất thất vọng. Nhưng lo lắng nhiều hơn, “Có phải Thiên Tình đã xảy ra chuyện gì rồi không, sao sắc mặt của các cậu ai cũng khó coi hết vậy?”
“Không ạ, cô đừng lo lắng.” Thi Nam Sênh an ủi bà Lục, “Giờ cháu đang có việc cần phải đi gấp, cho nên tạm thời không tiếp chuyện cô được.” Thi Nam Sênh nói xong, không đợi bà Lục hỏi thêm gì đã vội vã đi ra ngoài.
Lúc bước ra khỏi phòng tiệc thì thấy Lăng Phong đang định lên xe.
“Lăng Phong!” Thi Nam Sênh gọi anh ta lại.
Lăng Phong quay đầu lại, sắc mặt khó coi hỏi, “Thi tổng cũng nhận được hình?”
“Không chỉ đơn giản có mỗi mình tôi nhận được, mà tất cả giới truyền thông có mặt ở đó cũng nhận được. Trang đầu ngày mai, tôi có thể đoán trước được mười mươi rồi.”
Lăng Phong nghe vậy hai đầu long mày càng thêm cau có.
Thi Nam Sênh nhìn anh ta, “Anh là người từng trài, nhiều năm qua xử lý không ít những chuyện như thế này. Hy vọng lần này anh có thể dùng cách ổn thỏa nhất để giải quyết êm đẹp chuyện này!” Dứt lời, anh nhanh chân bước lên ngồi vào xe.
Đề máy mới mới hạ cửa sổ xe xuống nói với Lăng Phong: “Tôi sẽ liên lạc với anh sau, nếu cần giúp đỡ cứ lập tức báo cho tôi biết.”
Lăng Phong nhìn xe Thi Nam Sênh nhanh chóng biến mất. Chỉ sợ…. Lần này, sẽ không có đơn giản như vậy!
Hình tượng tốn bao công sức xây dựng cho Thiên Tình bây giờ toàn bộ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát!
Nhiều ký giả như thế, muốn phong tỏa tin tức cũng không phải là chuyện dễ. Nếu như thật sự không còn cách nào khác, có lẽ công ty sẽ lựa chọn đóng băng cô mà thôi!
***
Vãn Tình không ngờ bỗng nhiên nhận được điện thoại của Lục Yến Tùng. Nhìn dãy số quen thuộc cô thoáng sững sờ. Ngón tay dừng trên màn ảnh thật lâu vẫn không nhúc nhích.
Đừng nhận…. Mỗi lần Lục Yến Tùng tìm cô là y như rằng không có chuyện gì tốt cả. Cô tự nói với mình như vậy, thế nhưng, trong lòng cứ như có một âm thanh khác đang thúc giục cô.
Rốt cuộc, quyết định ấn nút tắt không nhận. Điều khiến cô ngạc nhiên chính là, Lục Yến Tùng không điện tới nữa. Trong lòng bỗng có cảm giác rất kỳ lạ. Hình như là mất mác…
Nhưng ngay sau đó nhận được một tin nhắn của Lục Yến Tùng gửi đến, bấy giờ cô mới mở ra xem.
Khi đọc được nội dung trong tin nhắn, sắc mặt Vãn Tình thoáng chốc trắng không còn chút máu. Người tron