
người của ‘Vườn địa đàng’, đây là danh thiếp của tôi, xin hỏi tôi có thể ngồi xuống đây không?”
Trong lòng Ngải Tiền Tiền có chút khẩn trương, cô phát hiện người Tổng giám đốc đại nhân này có vóc dáng cực kỳ tốt, mà người đàn ông tuấn mỹ như vậy lại là tổng giám đốc Vân thị, ha ha, thật đáng tiếc, mặc dù hắn có chút làm cô động lòng, nhưng thứ cô thích nhất lại là tiền, không có tiền thì cô cũng không vui vẻ rồi.
“Có thể, mời ngồi.”
Chung Ly Đình biết cô gái này hiểu lầm, trong lòng hắn có chút nghi vấn, cô gái tên gọi Ngải Tiền Tiền này còn là một thiết kế sư tài năng, tốt nghiệp từ trường đại học danh giá nổi tiếng nhất, cô cũng rất trẻ tuổi, hình như hắn còn nghe qua một “truyền thuyết” có liên quan đến cô.
Chỉ là nhất thời còn không nghĩ ra.
Nhưng, cô thế nào lại không biết rõ hình dáng Tuyệt, tự nhiên ngộ nhận hắn là Vân Tuyệt, mà cô gái này hình như cũng không có hứng thú với mình.
Hắn nhận lấy danh thiếp của cô, trong đầu cũng có chút cảm tình với cô.
“Cám ơn, xin hỏi anh có tiền không?”
Ngải Tiền Tiền nói tiếng cảm ơn trước, sau đó dùng giọng điệu bình thản ôn hoà hỏi.
“Tiền?”
Hắn có chút kinh ngạc, nhưng nhìn kỹ sẽ thấy tròng mắt đen của anh híp lại, mang theo chút lười biếng nói.
Nhìn qua dáng dấp cô gái này không tệ, thế nhưng lại yêu tiền như vậy, lập tức gây được hứng thú với hắn, có ý tứ, lại vẫn còn phụ nữ có thể làm như không thấy với sức quyến rũ của hắn.
Chung Ly Đình đứng dậy, đi tới trước mặt cô, kéo cô vào trong ngực của mình, phát hiện nhìn gần cô còn đẹp hơn, mà giọng nói và hơi thở của hắn giống như thôi miên trên gò má cô vậy.
“Anh, Vân Tổng, mời anh buông ra?”
Không có lầm chứ, cái người tổng giám đốc Vân thị này quả nhiên giống như chị Lam nói, là một người đàn ông hoa tâm như vậy, tự nhiên động tay động chân trong lần đầu tiên gặp mặt rồi.
“Tôi cái gì, tôi lại cảm thấy giống như đã gặp qua cô ở nơi nào đó, có lẽ thử hôn qua mới có thể nhớ lại.”
Chung Ly Đình nói xong, không đợi cô kịp phản ứng, đang ở phòng làm việc lại tán tỉnh cô, còn hôn cô. . . . . .
“Bốp” một tiếng, trên gương mặt tuấn tú của Chung Ly Đình bị một người tát một cái tát.
Một người này không ai khác chính là Ngải Tiền Tiền.
Chương 49: Ngoại Truyện Về Ngải Tiền Tiền (2)
Ngải Tiền Tiền tát anh một cái lại còn chưa hả giận, thế nhưng còn dùng gót giày cao gót ra sức giẫm đạp trên chân anh.
“Tên đàn ông thối tha, đừng tưởng rằng anh có nhiều tiền là có thể tùy tiện ăn hiếp phụ nữ chúng tôi, đây chỉ là cho anh một cảnh cáo nho nhỏ, được rồi, đưa tiền đây.”
Cô lui về phía sau vài bước, dáng vẻ khi nói chuyện rất quang minh chính đại giống như một nữ thần vậy.
Sau khi nói xong, Chung Ly Đình còn cho là cô sẽ xoay người thở phì phò rời đi, nhưng không ngờ cô lại xoè bàn tay ra đòi anh đưa tiền.
“Cô tát tôi một cái, đạp tôi một cước còn đòi tôi trả tiền, cô nghĩ là tôi sẽ cho cô tiền sao?”
Cô gái Ngải Tiền Tiền này thật là đủ đặc biệt, so với những người phụ nữ anh đã gặp trong quá khứ thì hoàn toàn bất đồng.
“Anh, có phải anh không có nghe rõ ràng hay không, hay là lỗ tai của anh bị điếc rồi, mới vừa rồi tên đàn ông thối tha là anh đã cướp đi nụ hôn đầu của bản tiểu thư, mà nụ hôn đầu thì rất đáng giá, là bản tiểu thư thiên tân vạn khổ giữ gìn suốt mười chín năm lại bị anh cướp đi, tính tính toán toán, là mười chín năm đó, anh phải bồi thường cho bản tiểu thư mọi phí tổn thất, phí tinh thần, còn tổn thất phí thanh xuân nữa, mà bản tiểu thư cũng rất dễ nói chuyện, cứ tính là mười chín vạn đi, về phần một cái tát và một cước kia đương nhiên gọi là lợi tức, đã tính xong rồi, anh nhanh đưa tiền đi, bản tiểu thư không có thời gian đâu.”
Ngải Tiền Tiền chớp chớp đôi mắt đẹp, ra vẻ rất kinh ngạc, sau đó cười híp mắt nhìn rồi giải thích cho anh nghe.
“Mười chín vạn, nụ hôn đầu của cô thật đúng là đáng giá, nếu tôi không đưa thì sao?”
Chung Ly Đình mang dáng vẻ nguy hiểm tiến tới gần, Chung Ly Đình anh làm sao có thể để mặc cho cô gái nhỏ nhắn trước mắt này lường gạt đây.
Mười chín vạn chỉ là một con số rất nhỏ với anh, nhưng trong lòng anh chính là không muốn dễ dàng đưa cho cô gái nhỏ nhắn trước mắt này.
“Anh…anh tới gần đây làm cái gì, nói chuyện cứ nói, đứng lại, nếu như anh còn nói không trả tiền, tôi sẽ khiến cho cuộc sống mỗi ngày của anh đều giống như từ địa ngục đi ra vậy, dù sao lỗi sai cũng không phải là lỗi của tôi.”
Ngải Tiền Tiền đi giày cao gót chạy trốn ra phía sau bàn làm việc, nhưng trong giọng nói lại không giống như người ở thế thua cuộc.
“Vậy tôi sẽ mỏi mắt mong chờ xem cô làm thế nào khiến cuộc sống của tôi giống như địa ngục vậy, nhưng bây giờ tôi muốn nói cho cô biết một điều, cô trước hết phải xuống Địa ngục đã.”
Anh nói xong thì đi về phía trước, mỗi bước đi rất nhanh, động tác rất gọn gàng, thời gian cũng chỉ trong nháy mắt cô đã bị anh chộp được kéo vào trong ngực.
Sau đó nhân thể đè lên cô ở trên bàn làm việc, anh ôm lấy cô trong tay rồi giữ chặt hai chân cô trên mặt đất, một tay giữ chặt hai tay của cô cố định ở trên đỉnh đầu của cô.
“Anh…anh, cái người sắc l