
cổ của cô, Tô Thiển Hạ cảm giác hô hấp có chút khó khăn.
Tính khí người đàn ông này quả nhiên không được bình thường.
Cô bị anh bóp cổ đến không thể thở nổi, cô vươn đôi tay cố gắng gỡ tay của anh ra, vừa chỉ chỉ hướng ngoài cửa, ý là có người tới, anh nên buông cô ra rồi.
“Anh, khụ khụ, muốn, muốn mưu, mưu sát, sao?”
Tiếng nói của cô đứt quãng, khuôn mặt bị anh bóp làm cho hồng một mảng.
“Đừng nghĩ đổi chủ đề, người phụ nữ háo sắc này, tôi đã cảnh cáo cô đừng quấy rầy tôi, nhìn dáng vẻ cô là muốn dùng ổ khoá này khóa tôi? Không biết ổ khoá này ở trên người của cô thì cảm giác sẽ như thế nào đây?”
Gương mặt tuấn tú của Tần Trác Luân lập tức đen sì, một tay anh ném Tô Thiển Hạ lên trên giường, một tay nhanh chóng nắm cái ổ khoá kia, sau một hồi lập tức khóa trên người Tô Thiển Hạ.
Như vậy vẫn chưa xong, anh cười lạnh rồi tìm tới một con dao gọt trái cây.
“Người phụ nữ háo sắc này, cảm giác bị khóa như thế nào, có phải rất hưởng thụ hay không? không phải cô rất háo sắc ư, muốn hấp dẫn được tôi, không phải cô từng có rất nhiều đàn ông chứ? Tôi thấy cô ăn mặc rất gợi cảm, mặc ít như vậy là muốn quyến rũ đàn ông sao, để cho tôi xem một chút, cô ngoại trừ có gương mặt xinh đẹp này, lúc cởi bỏ quần áo thì vóc dáng cũng rất động lòng người phải không?”
A, anh, lời nói của anh ta thật là xấu, trên mặt anh nâng lên nụ cười tà ác, kế tiếp Tô Thiển Hạ kinh ngạc nhìn con dao gọt trái cây trong tay anh đang về phía trước ngực cô cắt bỏ quần áo đi, cô nhắm mắt lại, không dám nhìn tiếp, cô sợ động tác tiếp theo của thanh dao gọt trái cây kia sẽ cắt đến thân thể cô, hu hu, sao cô lại xui xẻo như vậy, cô giống như đã thật sự chọc vào ác ma.
Nhưng quái lạ, chuông cửa thế nào lại không kêu, ghét, vì sao lại im bặt như vậy, nếu tiếp tục kêu thì cô có thể nhân lúc anh đi mở cửa rồi tìm cách thoát thân.
Cô nâng khuôn mặt nhỏ nhắn cười khổ, nhưng dường như không có cảm giác đau đớn như mong đợi, ngược lại thân thể cảm nhận được làn gió mát mẻ lướt qua.
Cô mở mắt, phát hiện bây giờ mình cùng trần truồng không có gì khác biệt, bởi vì quần áo đẹp đẽ trên người cô đã bị anh cắt thành một đống vải vụn rồi.
“Tại sao không nói chuyện, buổi sáng ở ngoài cửa nhà tôi không phải cô đang vui mừng lắm sao, nhưng mà dáng người của cô cũng không tệ. . . . . .”
Ngón tay thon dài nhấc cằm của cô lên, khiến cho cô nhìn rõ ánh sáng lạnh lẽo như băng trong mắt anh.
Người đàn ông này không có hứng thú với thân thể cô, một chút xíu hứng thú cũng không có, ánh mắt của anh vẫn lạnh giá vô tình như vậy.
Phát hiện này khiến Tô Thiển Hạ thật đau lòng, hu hu, tâm người đàn ông này làm từ đá tảng sao? Đối mặt phụ nữ siêu cấp xinh đẹp như cô mà anh lại có thể không động lòng, điều này cũng làm cô thật xót xa.
Chương 5: Bò Vào Phòng (2)
“Nếu anh không có hứng thú sao còn không thả tôi ra?”
Trong mắt cô hàm chứa nước mắt, quần áo của cô bị anh cắt nát ở trước mặt, cô cảm thấy mình bị thương rất nặng, người đàn ông này rất xấu, hư hỏng đến tận xương như vậy, thế nhưng dùng loại phương thức này nhục nhã cô, được, cô nhớ rõ, cô âm thầm thề lần tới sẽ làm cho anh nhục nhã gấp bội.
“Thả cô, chỉ vì lời nói đơn giản như vậy mà thả cô, không, tôi rất hoài nghi người phụ nữ háo sắc như cô có phải bị mất trí nhớ hay không?”
Anh buông tay ra, đẩy cô ngã xuống giường, trong mắt cô thoáng qua mất mác lẫn kinh ngạc, anh, chẳng lẽ anh muốn cưỡng hiếp cô? không phải anh không có hứng thú với cô sao?
Cảm giác trong lòng cô rất phức tạp, hình như mơ hồ có chút mong đợi anh sẽ làm như vậy.
Môi của anh đặt lên môi cô, nụ hôn của anh bá đạo lại cuồng nhiệt khiến tim cô đập thình thịch không ngừng, này, đây chính là cảm giác hôn môi sao?
Không phải bồng bềnh say mê, nhưng lại khiến người ta mặt đỏ tim đập. . . . . .
“Cô đi đi.”
Ngay lúc cô nghĩ là mình muốn hôn mê, hô hấp không thông, dưỡng khí giống như đều bị anh hút hết, ngay thời điểm cô muốn ngất xỉu, anh đẩy cô ra, giải tỏa ổ khoá trên người cô, đưa lưng về phía cô, bảo cô đi.
Chuyển biến này cũng quá lớn đi.
Cô nhìn thấy bên cạnh là áo ngủ, là áo ngủ của anh, mặc dù anh không nói ra, nhưng cô biết anh muốn cô mặc bộ đồ ngủ này rời đi. Cô không hiểu rõ tâm tư của anh, người đàn ông này làm cho người ta nhìn không thấu.
Một khắc trước nhục mạ cô, một khắc sau lại hôn cô, khiến cô có chút ý loạn tình mê.
Cô không biết mình ra khỏi phòng như thế nào, đi đến cửa, khi thấy đứng ngoài cửa là một phụ nữ xinh đẹp thì cô đoán được người phụ nữ này là bạn giường của anh, người mới vừa nhấn chuông cửa chắc là cô ta, cô ta thật đúng là có kiên nhẫn.
Trong lòng Tô Thiển Hạ che giấu một luồng cảm xúc ưu thương, cô đi tới trước cửa phòng mình, móc chìa khóa ra mở cửa, nhưng cái chìa khóa chính là không mở được cửa, cô tức giận vứt cái chìa khóa trên mặt đất, sau một lúc cô mới nhặt cái chìa khoá lên, lúc đó cô mới phát hiện đây là chìa khoá nhà anh, còn chìa khoá nhà cô được giấu ở trong chậu hoa ngoài cửa.
Cô vươn tay vào chậu hoa tìm chìa khoá mở cửa nhà mình, trước khi đi vào còn liếc nhìn cửa phòng của