
đi gọi phụ tá Triệu ——”
Hoắc Doãn Văn không nói gì, không biết có phải hay không bởi vì bị cô phát hiện hắn là “con nghiện”, mà cảm thấy ngượng ngùng.
Cô đứng dậy đi ra ngoài, tìm phụ tá Triệu.”Hoắc tổng muốn về nghỉ ngơi, anh Triệu!”
Phụ tá Triệu hơi kinh ngạc một chút, sau đó lập tức nói.”Vậy tôi đi lấy xe ——”
Cô vừa chuyển lời xong, chuẩn bị quay vào trong, đã thấy Hoắc Doãn Văn bước ra; tay cầm áo vét khoác lên người, dáng vẻ tự nhiên. Âu phục thật hợp với anh, ngay lập tức đã tôn dáng vẻ anh tuấn nam tính của người đàn ông này.
Nhưng, một người đàn ông dù tốt thế nào một khi đã nghiện ngập, sẽ sớm suy tàn. Cô càng không thể tiếp thu nổi anh là người nghiện ma túy.”Phụ tá Triệu đi lấy xe rồi!”
“Em sợ anh à?” Anh hỏi.
“Không có, người có tiền cũng thích làm điều này điều nọ, không có gì phải sợ!” Cô cố làm ra vẻ không sao cả, đi xuống cầu thang!
Hoắc Doãn Văn đi theo sau cô!
Vừa ra cửa, gió đêm phất qua, sảng khoái. Ngoài trời mát lạnh hơn nhiều, nhưng Nhan Như Y lại không cảm thấy nhẹ nhõm, lồng ngực vẫn nặng trĩu buồn bực!
Phụ tá Triệu lái xe đến, Hoắc Doãn Văn mở cửa sau ra lệnh.”Lên xe!”
Đang lúc cô chuẩn bị bước lên xe, Cao Hải đã gọi ầm ĩ.”Tiểu Y Y, ông xã đến đón em về nè!” Vừa kêu, vừa chạy đến trước cửa trà quán XX!
Nhan Như Y còn chưa kịp phản ứng, Cao Hải đã đứng sững trước mặt cô. Cao Hải còn khoa trương nhiệt tình chào hỏi Hoắc Doãn Văn và phụ tá Triệu!
“Hoắc tổng, Tiểu Y Y nhà tôi vừa mới rời ghế nhà trường, không hiểu nhiều chuyện, không làm ngài mất mặt chứ?”
“Không có, Như Y biểu hiện rất tốt, hơn nữa tối hôm nay còn giúp công ty nhiều việc!” Hoắc Doãn Văn hướng Cao Hải đưa tay ra, Cao Hải vội vàng nắm lấy, sau lại bắt tay phụ tá Triệu!
“Vậy thì tốt, Tiểu Y Y sau này vẫn còn phải nhờ Hoắc tổng chỉ điểm nhiều hơn. Những người trẻ tuổi, chỗ nào cần phê bình thì phê bình, cây nhỏ không uốn không thành dáng mà!” Cao Hải vuốt đuôi nói một câu.”Vậy được, Hoắc tổng, nếu như không có chuyện gì khác, tôi đón Tiểu Y Y về nhà đây. Chỗ ở của chúng tôi vắng vẻ, tôi sợ Tiểu Y Y gặp rắc rối nếu về khuya!”
Cao Hải nói năng, mập mờ ra vẻ có quan hệ thân mật với Nhan Như Y, giống như bọn họ đã ở cùng một chỗ, nên chuyện nên xảy ra đã xảy ra, anh còn tự xưng ‘ ông xã ’.
Nếu như mười phút trước, cô nhất định sẽ cảnh cáo Cao Hải chớ nói lung tung, nhưng cô hiện tại không có cái tâm tình này, cô chỉ nghĩ sớm một chút rời khỏi Hoắc Doãn Văn đi thôi, rời đi những ý tưởng vẫn đang lởn vởn đầu độc đầu óc nàng, rời đi cảm giác ‘ thất kinh ’ không thể kiềm chế nỗi, rời đi người đàn ông đang làm nàng lo lắng ——
Cô vẫn nhìn chăm chăm xuống những đốm màu đỏ tía nhảy múa trên mặt đất, không nhìn anh, nhưng cô cảm giác ánh mắt ai đang nhìn. Sau đó cô nghe thấy tiếng chân bước lên xe, rồi tiếng cửa xe đóng lại, mơ hồ nghe tiếng chào tạm biệt của Cao Hải. Tiếng động cơ xa dần.
Giờ khắc này, cô không thể tiếp tục khống chế cảm xúc thất vọng cực độ, nước mắt lã chã rơi xuống, tựa như đập vỡ nước tràn, tiếng khóc lớn dần lên!
Tại sao, tại sao anh lại nghiện? Loại nghiện ngập này đối với cơ thể vô cùng độc hại? Anh có biết hay không? Anh tại sao không hiểu được phải yêu thương bản thân mình?
Cô cảm thấy lòng mình đang rách toác một mảng lớn, vì anh đau lòng.
Mặc dù anh và cô chỉ là cấp trên và cấp dưới. Mặc dù với anh, cô cũng chỉ có thể đứng ở một bên xa xa nhìn!
Nhưng cô luôn hi vọng anh sống thật tốt, thật tốt, mà không cách nào tiếp nhận anh đang chích ma túy. Cô không cách nào tưởng tượng anh bị độc chất khống chế!
“Tại sao, tại sao phải như vậy, Cao Hải, cậu nói cho tớ biết, tại sao phải như vậy?” Nàng bất lực vung tay đánh vào người Cao Hải!
Cao Hải chưa từng thấy Nhan Như Y khóc bù lu bù loa.”Thế nào? Cậu bị anh ta khi dễ?”
“Cậu không hiểu, ngươi không hiểu đâu!” Cô làm sao có thể nói cho người khác biết chuyện của Hoắc Doãn Văn. Cô không thể nói, chỉ có thể giải tỏa buồn bực thành quả đấm phát tiết trên người bên cạnh!
Cao Hải là người thông minh.”Nhan Như Y, cậu yêu anh ta, đúng không?”
“Ô ô ——” nàng tiếp tục khóc lóc ầm ĩ, đau lòng muốn chết, không còn hơi sức phản bác.
Cao Hải thở dài một cái, ôm Nhan Như Y vào trong ngực.”Tốt rồi! Tốt rồi! Đừng làm tớ coi không được mắt nghen. Người ta, nhiều phụ nữ yêu, cậu đi tham gia náo nhiệt làm gì? Người ta thêm ngươi một người không nhiều, thiếu một người như cậu cũng không ít đi đấy! Có người từ mấy năm trước liền yêu thích cậu rồi, đợi cậu thích lâu rồi. Tớ cảm thấy cậu nên yêu người đó thì hơn ——”
Nhan Như Y vẫn còn vương nước mắt, ngẩng đầu nhìn Cao Hải, nghẹn ngào nửa ngày nói.”Cao Hải, tớ cảm thấy cậu càng ngày càng tốt!”
“Tớ dĩ nhiên rất tốt, đối với cậu cũng tốt. Tớ vừa nghe nói cậu ở đây, đã lập tức đem xe đến rước cậu về, sợ cậu ở ngoài thua thiệt. Tớ đối với cậu, đất trời chứng giám ——” Anh lại thì thầm tỏ tình một hồi!
Nhan Như Y thầm nói trong lòng, cô nói anh tốt, là thân thể khỏe mạnh, sức khỏe tốt. Có nghĩa là cô biết rõ anh không chích ma túy, không để bản thân tiếp xúc với độc phẩm là thân thể tốt!
Không hiểu sao cô thấy H