Duck hunt
Tổng giám đốc cặn bã xin anh đừng yêu tôi

Tổng giám đốc cặn bã xin anh đừng yêu tôi

Tác giả: Cơ Thủy Linh

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 328124

Bình chọn: 8.00/10/812 lượt.

suy nghĩ một chút, nếu như chúng ta thật sự là có quan hệ người yêu, cũng sẽ không chỉ thực hiện mỗi động tác này rồi !” Nhan Như Y đưa tay vuốt nhẹ tóc em gái!

Hiện tại, cô cảm thấy vô cùng may mắn, khi mới rồi, anh chỉ vuốt nhẹ tóc cô, không hơn.

Chương 136: Hơi Lạnh Mùa Thu

Tiểu Phỉ cùng Tiểu Quân giống như đang suy nghĩ lời giải thích của chị, nên … không nói gì!

“Hai em chẳng phải đang ngủ trong phòng khách sạn sao? Thế nào lại ở đây vậy?” Nhan Như Y hỏi thăm!

“Nếu như tụi em không trở lại, làm sao có thể. . . . . .” Tiểu Phỉ ruột để ngoài da, công bố đáp án, bọn họ căn bản là cố ý trở về, xem xem cô có ở nhà không! Trên lầu gõ cửa không ai mở ra, cho nên bọn họ ở chỗ này chờ một chút, cuối cùng cũng mục kích được cảnh hay ho!

Tiểu Quân mở miệng nói, nhưng đưa ra một câu trả lời khác.”Chúng em trở lại tìm một chút đồ!”

Có đề tài khác để nói, Nhan Như Y vội vàng chuyển đề tài.”Vậy sao? Hai em muốn tìm cái gì à?”

“A, chính là chợt nghĩ đến thư thông báo trúng tuyển có ở đây hay không, Tiểu Phỉ nói không biết có ở đây hay không, hay rớt ở trong nhà!” Tiểu Quân nói xong, không quên lấy phận làm anh, trêu chọc em gái mấy câu.”Cả ngày chỉ biết vứt bừa bãi, vật quan trọng như vậy cũng không nhớ rõ để đâu!”

“Chắc là ở đâu đó trong nhà thôi!” Nhan Như Y nói, bảo hai em lên nhà tìm qua một lần!

Ba chị em leo lên tầng sáu, trong nhà vẫn tối đen, xem ra Kha Văn vẫn chưa về!

Nhan Như Y ném túi lên ghế salon, rồi đi vào toilet!

Tiểu Phỉ cùng Tiểu Quân vào phòng, Tiểu Phỉ hạ thấp giọng, oán trách anh. “Anh nói oan cho em không hà?”

“Hư ——” Tiểu Quân không để cho cô nói tiếp.”Từ từ đi!”

“Có nên nói cho ba biết hay không?” Khi hai anh em lên tàu, ba cố ý dặn dò hai anh em để ý chị một chút, xem thử chị đã có người yêu chưa.

Tiểu Quân dùng sức lắc đầu.”Bây giờ chưa cần!”

“Vậy cũng tốt!” Tiểu Phỉ cũng có thể cảm thấy chuyện này có chút nghiêm trọng, bởi vì chị lui tới với một người đàn ông không phải bình thường!

“Đã tìm được chưa?” Nhan Như Y bưng đĩa dưa hấu đi ra, để lên bàn, hỏi hai em!

“Nha. . . . . . Tìm được, ở đây!” Tiểu Phỉ vội nói.”Chính là quá lo lắng, cho là không có mang !”

“Vậy thì tốt, lại ăn dưa hấu cho mát!”

Tiểu Quân ngáp một cái, lắc đầu một cái.”Em không muốn ăn, em về khách sạn ngủ đây. Tiểu Phỉ ở lại đây với chị nhé!”

“Cũng tốt, vậy để chị đưa em về khách sạn!” Nhan Như Y vẫn không yên lòng, dù sao em trai cũng vừa mới tới, ngộ nhỡ đi lạc thì không hay!

“Cũng tốt!” Tiểu Quân nói. Đúng lúc cậu cũng có lời nói muốn nói cùng chị!

Buổi tối B thị hơi chớm lạnh, đi bộ một chút cũng khá dễ chịu!

“Chị ——” Tiểu Quân trải qua một chút suy tư, cuối cùng lên tiếng!

“Hả? Thế nào?”

“Chị, chị và Hoắc tổng, ông ấy có nói sẽ lấy chị không?”

Nhan Như Y ngẩng đầu lên, muốn nói cùng em trai, không nên nói lung tung, nhưng khi nhìn đến vẻ mặt nặng nề của em trai, cùng với ánh mắt như đã nhìn thấu tất cả mọi chuyện, cô biết mình không gạt được em nữa. “Chuyện này, chị tự có tính toán riêng, em không cần phải lo!”

“Chị, chị không phải làm ra những loại sự tình này! Chúng ta tội gì ——”

“Chị nói, chuyện này trong lòng chị đã có tính toán!” Bị chính em trai mình phê phán, cô thật có chút cảm giác không đất dung thân! Em trai, sẽ xem thường cô sao?

“Chỉ là bởi vì tiền sao?” .

Nhan Như Y không thể nghĩ ra, đến em trai ruột thịt của mình, có thể nói cô như vậy.

“Bởi vì anh ta rất có tiền? Nếu như vậy, em cùng Tiểu Phỉ không cần chị phải trợ cấp, tự hai đứa em có thể nghĩ biện pháp, em không hy vọng chị làm như vậy. . . . . .” Tiểu Quân lúc nói chuyện, tức giận, nhưng phần nhiều là đau lòng.

Chị hai ở trong lòng của cậu rất một cô gái hoàn mỹ, không chỉ bề ngoài mỹ lệ hào phóng, chủ yếu nhất chị chưa bao giờ chịu thua bất cứ một đối thủ nào, dù đó là con trai, hơn nữa lúc nào cũng làm việc rất quang minh lỗi lạc, trên người luôn tràn đầy năng lượng tích cực!

Làm em trai, cậu thực không hiểu nổi, chị sao lại hẹn hò với một cấp trên giàu có như vậy. Cậu đương nhiên sẽ không ngu ngốc cho là bọn họ chỉ có quan hệ bình thường, nếu như là quan hệ cấp trên – cấp dưới, chị cũng sẽ không phải giải thích, che giấu nhiều như vậy?

Cho dù là chị không nói, người kia cũng có thể nói rõ mình ‘bạn trai’ của chị chứ? Tại sao lại không thừa nhận?

Có thể thấy được, tình cảnh của chị bây giờ rồi !

Bả vai của Nhan Như Y trầm xuống, sắc mặt cũng trở nên rất nặng nề, nhỏ giọng nghi vấn mà hỏi em trai. “Chẳng lẽ. . . . . . Em cho rằng chị là bởi vì tiền sao?”

“Chị. . . . . . Mặc kệ là bởi vì sao. . . . . . Nếu như anh ta lấy kết hôn là điều kiện tiên quyết cùng chị qua lại, thì tốt rồi. . . . . .” Vẻ mặt của chị đã hù cậu sợ hãi, cậu không biết nên làm sao, hay nói gì.

Nhan Như Y lắc đầu một cái, rồi nói.”Chúng ta sẽ không có kết quả, chị cũng không mong đợi sẽ có kết quả như thế nào, nhưng chị cũng không phải vì tiền ——” Cô thậm chí không có tiếp nhận bất kỳ quà tặng của anh.

“Chị, vậy vì cái gì?”

“Chị cũng vậy, không hiểu là vì cái gì!” Nhan Như Y lắc đầu một cái, nhìn xa lên bầu trời đêm, nước mắt lại mộ