
ằm lên , cô không cho phép người khác nói ‘anh đẹp trai’ của mình như vậy , cho dù là anh thì cũng không được.
“Làm sao em chắc chắc được ?! Nụ cười tỏa sáng như ánh mặt trời ?! Cái gì là ánh mặt trời ?! Nhất định là cậy nhà có ít tiền , muốn chứng tỏ ta đây , cuộc sống thì đầy áp lực , thế nên mới ở trước mặt người khác giả vờ tạo ra cảm giác ưu việt. Thân thiện ?! Tại sao phải thân thiện ?! Chẳng qua tên nhóc đó đang cố tìm cách lợi dụng em…”
“Này , khi đó em chỉ mới có mười hai tuổi…..”
“Mười hai tuổi thì thế nào ?! Mười hai tuổi thì đã bắt đầu biết dục vọng , đã có chu kỳ kinh nguyệt rồi , đúng không ?!”
Gương mặt của cô đỏ bừng , anh không hề che dấu vấn đề , hỏi ngược lại cô , khiến cô im bặt không trả lời được.
“Thấy chưa , anh nói có sai ?! Rõ ràng là tên nhóc đó có mưu đồ với em , cho nên mới tỏ vẻ thân thiện. Tuổi đó con trai muốn gì ?! Chẳng qua là muốn tiếp cận với em. Nói , tên ấy đã có gần gũi em chưa ?!” Anh chợt nghiêng người về phía trước , nheo mắt lại , chất vấn cô
“……” Cô nhìn chằm chằm ánh mắt ghen tuông của anh , vẻ mặt có chút hoảng hốt
“Nói !” Anh giống như một con báo đen nguy hiểm , gầm nhẹ một tiếng
Thanh âm của anh có chút lấn lướt , khiến thân thể cô vô thức run rẩy:”Vâng , hình như là có….” Anh từng ôm qua cô rồi , mười hai tuổi cô cũng đã biết mùi vị đàn ông. Khi anh ôm cô vào lòng , thật sự cô rất hạnh phúc , tựa như một nàng công chúa. Cho tới bây giờ cô vẫn còn nhớ rõ cảm giác ấy , bị anh bế ngang lên.
“Thấy chưa , anh biết ngay mà , vậy tên ấy có hay nắm tay em không ?!”
“Có !” Điểm này cô có thể khẳng định ngay , anh chủ động nắm lấy tay cô , cô cũng ngượng ngùng nắm trả.
Việc này khiến ánh mắt anh trở nên tức giận , giọng điệu thay đổi hẳn:”Đấy , anh biết ngay , đây chính là lối sống của con nhà giàu. Vậy tên ấy có hôn qua em ?! Ở đâu , gương mặt hay là….”
“Không có , anh ấy rất đứng đắn , không giống như anh , là một tên dê xồm…..”
“Cái gì không giống như anh ?! Là do tên đó chưa tìm được cơ hội ra tay , còn chưa kịp….” Có lẽ Lạc Ngạo Thực cũng không hề phát hiện rằng , anh bây giờ nói chuyện không khác gì gây sự , căn bản không để cho cô chen ngang lời nói. Anh tiếp tục đưa ra ý kiến của mình , nêu ra những ví dụ , lần nữa khẳng định quan điểm của mình chính xác:”Tựa như Bùi Tạp Tư , ngày đầu tiên mua Hamburger cho phụ nữ , ngày thứ hai mua bánh ngọt , đến ngày thứ ba liền hôn vào miệng người ta……” (Còn anh LNT nhà ta thì ngày thứ nhất đã lên giường với phụ nữ rồi )
Bùi tạp Tư vừa vặn đi ngang thư phòng , nghe được Lạc Ngạo thực đang bàn luận lịch sử vinh quang của mình , khóe miệng không khỏi nâng lên. Hừ , cậu còn chưa biết được trình độ tán gái của tớ cao cỡ nào đấy ?! Hẳn là phải ghi chép trong lịch sử guiness mới đúng. Không cần Hamburg cũng không cần phải bánh ngọt , chỉ có mấy xâu đậu hũ thúi đã có thể ôm phụ nữ vào lòng… Hơn nữa còn không chỉ một lần cùng nhau lên giường !
Chỉ là ~~ chuyện này anh không thể khoe khoang , trừ phi là anh chán sống , muốn đi du ngoạn vào cõi âm —— Bởi vì cô bé kia chính là em gái của cậu.
Cô quan sát biểu hiện ‘tức giận kèm theo châm chọc’ của anh , trong lòng suy nghĩ muốn cười thật to:”Nhưng mà , em cứ cảm thấy anh ấy không phải dạng người đó , ít nhất là anh ấy không hề có hành động nào xấu !” A , nếu như lúc đó anh mà dám có tư tưởng thế này , em sẽ tôn anh lên làm sư phụ biến thái !
“Em đúng là ngây thơ , khi không lại có người ân cần với mình , dám chắc không phải là hiếp dâm thì cũng là trộm cướp ——” Không được , anh quyết định rồi , phải dùng kỹ năng đặc biệt của mình để tẩy não cô , thấm nhuần tư tưởng cho cô , ‘người đàn ông kia’ nhất định không phải người tốt , là thứ lưu manh giả danh trí thức muốn gài bẫy cô.
“Không đúng , là anh cố tình muốn hạ bệ anh ấy , muốn bôi xấu hình ảnh của anh ấy trong lòng của em. Anh ấy là người tốt , tốt nhất thế giới !” Cô kiên định giữ vững lập trường , đồng thời hét lớn vào mặt anh.
Thấy Vũ Nghê vẫn duy trì ngưỡng mộ ‘tên kia’ , Lạc Ngạo Thực nhan chóng từ trên ghế salon đứng lên , đi về phía salon đối diện ——
Đôi tay anh nắm lấy bả vai cô , ngón tay dùng sức như muốn bóp nát:”Hãy thành thật nói cho anh biết , bây giờ em còn gặp mặt hắn không ?!”
Vũ Nghê chợt run rẩy , đầu choáng mắt hoa. Vẻ giận dữ của anh khiến cô không biết phản ứng thế nào. Cuối cùng , cô vẫn ngây ngốc nói ra sự thật:”Vâng , vẫn còn…..” Không chỉ còn gặp , mà cô còn trở thành vợ của anh , nhưng sau ly hôn lại cùng sống chung với nhau.
“Tốt….. ra là vẫn còn liên lạc. Hắn cũng đi theo em tới thành phố này ?! Hay là em chạy đến đây chỉ vì muốn gặp mặt hắn ?!” Trên trán anh bắt đầu nổi gân xanh , thậm chí thân thể còn hơi run run.
“Em không có chạy theo anh ấy….” Thật ra thì cô muốn ẩn nấp anh , thế nên mới đi đến đây:”Anh ấy cũng không phải vì em mà tới nơi này , anh ấy tới đây là vì mở rộng thị trường , phát triển công việc….”
“Nói , hắn tên gọi là gì ?! Kinh doanh cái gì….” Anh nhất định phải nghĩ biện pháp thu mua những công ty của người đàn ông kia , để cho hắn ta không thể đặt chân kiếm