
bên ngoài bầu trời đã xám mờ sáng lên! Tư Vũ mệt đến mức đã không biết thời điểm kết thúc cái gì, cũng không biết chính mình thế lên giường thế nào!
Hai người mệt đến mức không có dư thừa khí lực, ôm ấp cùng một chỗ nặng nề ngủ!
Uhm, đã lâu không có thoải mái như vậy, trong lúc ngủ mơ Tư Vũ dùng khuôn mặt nhỏ nhắn đi cọ xát cái ‘gối ôm lớn’ có chút cứng rắn! Có thể là cọ xát được thoải mái, nên cô còn mỉm cười ngọt ngào khi ngủ.
Bùi Tạp Tư cũng là đã lâu không có ngủ an ổn được như vậy, uhm, hạnh phúc này có được quả thật là không dễ dàng chút nào!
Cùm cụp, tiếng mở khóa cửa vang lên, tiếp theo là tiếng dép lê ‘bịch bịch’!
Đang ngủ say Tư Vũ lập tức từ trên giường ngồi dậy, liền bối rối vô cùng. “Không tốt, không tốt rồi!”
“A – – cái gì không tốt, làm sao vậy?” Tiếng kinh hô của cô, làm dọa sợ con sâu ngủ của anh chạy mất.
“Hoan Hoan, Hoan Hoan đã tỉnh!” Tư Vũ hoảng sợ mở to hai mắt, như vậy không giống như là nói Hoan Hoan thức dậy, mà là yêu ma quỷ quái thức dậy, lập tức sẽ lấy mạng của cô! “Làm sao bây giờ đây?”
“Vậy thì để cho con bé biết đi, biết chúng ta cùng một chỗ!” Theo Bùi Tạp Tư như vậy là tốt nhất, đỡ phải về sau giống như ăn trộm phải lén lút!
“Không được, bây giờ còn không phải lúc!”
Hoan Hoan đi vệ sinh xong, theo thói quen đi tới cửa phòng của mẹ. “Mẹ, con có thể đi vào không?” Mỗi ngày sáng sớm bé đều đi lên trên giường của mẹ nằm một lát!
“A… – – không, mẹ mệt mỏi quá, nghĩ muốn ngủ một chút, con nên đi về phòng của mình đi!” Tư Vũ ấp a ấp úng, cuối cùng nói ra một cái lý do miễn cưỡng!
“Vậy được rồi!” Tiếng Hoan Hoan có chút thất vọng, tiếp theo là tiếng ‘Bịch bịch’ về tới phòng chính mình!
Nghe được tiếng đóng cửa ‘Cùm cụp’ – –
“Nhanh lên mặc quần áo, nhanh lên!” Tư Vũ động tác linh hoạt nhảy xuống giường, nhặt quần áo trên mặt đất lên liền hướng trên người anh quăng tới!
“Vì cái gì phải lén lút, trực tiếp giải thích rõ cho con bé không được hả? Hoan Hoan cực kỳ thông minh, chỉ cần nói vợ chồng nhất định phải ngủ chung một phòng!” Bùi Tạp Tư không tình nguyện cầm quần áo, hiện tại cảm giác giống như yêu đương vụng trộm vậy, thật sự rất khó chịu!
Tư Vũ nhanh chóng măc áo ngủ vào. “Đó là chuyện sau này, em không thể để cho con bé nhìn thấy bộ dạng hiện tại của chúng ta, hình tượng của em trong lòng con bé sẽ bị ảnh hưởng, anh hiện tại đi mau đi!” Tư Vũ nhặt áo sơmi lên, chủ động mặc áo cho anh!
Chương 456: Kế hoạch
“Vậy thì tối nay em nói với Hoan Hoan là chú Tạp Tư sẽ dẫn con bé đi nhà hàng ăn tối đi!” Bùi Tạp Tư vừa bận lại quần áo vừa nói chuyện với Tư Vũ trước mặt.
Tư Vũ thỉnh thỏang lại thở dài.
“Em sao vậy? Sao nhìn giống như em đang cực kỳ khó xử thế?” Bùi Tạp Tư nghi hoặc nhíu đôi mày kiếm.
Bị anh trực tiếp hỏi như vậy, cô cũng không muốn bịa ra một cái cớ từ chối đành phải nói thẳng. “ Em nói cho anh biết chuyện này, hiện tại Hoan Hoan không thích em có bạn trai, con bé nói hiện giờ nên chú trọng vào công việc, rèn luyện bản thân mình.”
“Cái gì?” Bùi Tạp Tư nghe được sự tình liền lắc đầu bộ dạng như không biết nên khóc hay nên cười nữa. “Hoan Hoan làm sao có lọai yêu cầu kỳ quái như thế chứ, không phải con bé rất muốn có ba ba sao?”
Tư Vũ nhìn anh, ở trong lòng hồi đáp. “không phải do trước đây anh đối xử tệ bạc với em, còn đi “trêu hoa ghẹo nguyệt” làm thương tổn em, điều này làm cho Hoan Hoan đối với anh cực kỳ thất vọng.”
Đôi mày kiếm của Bùi Tạp Tư nhíu chặt lại. “Vậy thì em tính làm thế nào? Không phải nên mau chóng tạo cơ hội cho anh cùng Hoan Hoan ở chung đi chứ?”
“Hiện giờ đúng là con bé cực kỳ chán ghét anh!” trong lòng Tư Vũ như có ai thán. “OK, em sẽ tìm cách. Này, hiện giờ anh nên mau đi đi, nhanh lên, Hoan Hoan hiện giờ sắp thức dậy rồi…”
Tư Vũ dùng lực đẩy đẩy thân thể anh, thúc giục anh mau rời đi.
Bùi Tạp Tư nhanh nhẹn hôn môi Tư Vũ thật sau, sau đó bày ra bộ dáng không tình nguyện đi ra khỏi cửa nhà cô.
Ầm….
Tư Vũ đóng cửa phòng,rụt rụt cổ, cười thầm!
Phù…phù…cuối cùng anh ấy cũng thuận lợi đi về, con gái vẫn không phát hiện được.
“Mẹ, mẹ mở cửa rồi đóng cửa làm gì vậy?” nghe được tiếng đóng cửa, Hoan Hoan từ trong phòng chạy ra, mở to mắt dò xét tựa như một trinh thám nhí, nhìn chằm chằm sau lưng mẹ mình.
Khuôn mặt mẹ cô bé đang tươi cười bỗng dưng trở nên u sầu. “À…vừa rồi mẹ mang rác đi bỏ ấy mà.” Nói xong lời nói dối, im lặng một hai giây mới dám quay đầu lại đối diện với Hoan Hoan. “Hiện giờ còn sớm mà con, ngủ thêm một chút nữa đi kẻo ngày mai đi học không có tinh thần à!”
“Dạ!”
Tuy nhiên Hoan Hoan có cảm giác rất kỳ quái, nhưng không thể nói rõ kỳ quái ở điểm nào, thôi thì cô bé đi ngủ tiếp cho rồi. “Mẹ, vậy lát nữa mẹ gọi con dậy, không thôi con ngủ quên….”
“Không muộn đâu, lát nữa mẹ chuẩn bị bữa sáng cho con rồi đến giờ sẽ gọi con dậy.”
“Dạ!” Hoan Hoan dụi dụi mắt xoay người quay về phòng mình.
Tư Vũ âm thầm thở ra một chút, vuốt ve ngực sau đó cô xoay người đi vào bếp làm bữa sáng cho con gái.
“Ùhm, giờ mình phải làm sao thì con bé mới có thể tiếp nhận lại Tạp Tư đây?”
Phiền…phiền….thật sự rất là phiền nha.