
ng xong -nó thở phào
_vậy cảm ơn em nha – Phong nở nụ cười chết người nhưng mà chỉ uổng phí thôi vì nó lo thở có thấy gì đâu mà nếu có thấy cũng chưa chắc có cảm giác gì
_dạ không có sao đâu thầy, thưa thầy em về – nó vươn người một cách hết sức tự nhiên rồi đứng dậy
_cũng trễ rồi, hay để tôi đưa em về – Phong đề nghị
_à, thôi khỏi mà thầy em đi xe bus cũng được – nó từ chối nhưng Phong đâu tha cho nó dễ dàng như vậy
_em đừng ngại, chỉ là quá giang thôi, đừng lo tôi không phiền đâu – Phong tháo cái caravat rồi đứng dậy
_dạ…hì hì…vậy thì cảm ơn thầy – nó muốn khùng luôn
“trời ạ, hắn ta là đỉa hay sao mà dai thế đã từ chối rồi cơ mà” nó kêu khổ gãi đầu
_em đi xuống trước rồi chờ tôi một lát, tôi phải gửi cái này đã – Phong cầm bản giáo án ghé phòng họp
nó xuống cổng chờ Phong, Phong cũng cất xong, anh vừa xoay ra thì gặp một nữ sinh
_dạ…chào thầy – cô nữ sinh cuối đầu
_em là ai? – Phong ngạc nhiên
_dạ…e…em là Bùi Ngọc Yến Nhi, lớp 10b – Nhi rụt rè giới thiệu
_em tìm tôi có chuyện gì? – Phong ngạc nhiên
_à…em…..em..có chuyện…muốn nói…với…thầy – cô bé lấp bấp không nên lời
_chuyện gì? – Phong dịu dàng làm cô bé đỏ mặt
_e….em…em thích thầy…mong thầy nhận cho – cô bé giơ trước mặt mình một gói quà
_ơ……ùh….xin lỗi em…. nhưng thầy……không thể nhận quà của em, thầy đã thích người khác – Phong nói giọng như tiếc nuối
_ơ….dạ…không sao đâu ạ….nhưng cũng mong thầy nhận cho – cô bé nói giọng hỏ nhẹ
_cảm ơn em…. – Phong đưa tay nhận quà – nếu em không ngại
Chưa kịp nói gì thì Phong đã hôm lên má Nhi
_thôi tôi đi trước – nói rồi Phong đi thẳng không quen để lại nụ cười nữa miệng
Tại cổng trường
_em chờ tôi có lâu không? – Phong dắt chiếc mô tô
“mắt đuôi hay sao mà không thấy, lâu đến nỗi người ta ngủ lúc nào không hay” nó rủa thầm
_dạ không lâu lắm – nó nói mà ngượng cả miệng
Xong cả hai leo lên xe, trên đường đi nó thì im bặt toàn là Phong nói không à, còn nó chỉ trả lời
_hay chúng ta đi ăn chút gì đi, coi như trả công cho em – Phong nói mà không quay đầu lại
“tên này phiền quá đi mất, nhưng không sao, một bữa ăn cũng chẳng mất mát gì” nó suy nghĩ một hồi rồi đồng ý luôn
_dạ? à….cũng được ạ – mặt nó méo xệch
Phong bỗng nhiên rồ ga phóng nhanh nhưng mà cũng may nó có võ nên không bị ngã vào người Phong, nó luôn giữ khoảng cách với anh, nó bám vào yên sau cho vững
10″ sau hai người đã có mặt ở nhà hàng Sushi
“hừm, cũng sang đấy , tên này cũng xộp nhỉ?” nó thầm nghĩ
_chúng ta vào thôi – Phong kéo tay nó
_ơ dạ – nó bị lôi xềnh xệch có kịp nói câu nào đâu
Phong chọn một bàn trên lầu gần ban công
_em ăn gì? – Phong hỏi nó
“hừm ta phải moi sạch túi ngươi hehe” nó nhìn chầm chầm vào menu chọn món đắt giá nhất
_dạ cho em Nigiri và Norimaki là được rồi ạ – nó gấp menu lại cười thầm mãn nguyện
_được vậy cho 1 phần Nigiri, 1 Norimaki, 1 Chirashi – Phong đưa menu cho anh chàng phục vụ và nhìn nó mỉm cười
“haha, cô bé cũng thú vị quá nhỉ?” Phong cười thầm “không dễ vậy đâu, cô bé ạ”
Sau khi đã xơi xong phần của mình nó còn gọi thêm mấy ly cocktail trái cây nữa chứ, không những vậy nó còn làm thêm mấy món tráng miệng nữa, Phong bây giờ mới thực sự thấy hối tiếc khi đề nghị chúng ta đi ăn
Xong xuôi, Phong đưa nó về nhà
_dạ chào thầy – nó kễ phép rồi vào trong
_ờh chào em – đợi nó vào trong Phong phóng xe đi
Tại nhà Phong
_em gái mày thú vị thật đấy – Phong cười khì khì kể với Quân
_thú vị? mày gặp con bé rồi à? – Quân trố mắt
_thì con bé là học sinh của cái lớp tao đang dậy
_vậy sao?? nhưng sao lại thú vị? – Quân thắc mắc
_thì là thế này….. – Phong kể tường tận cho Quân nghe, kể cả việc biết nó âm mưu trả thù túi tiền của anh nữa
_con nhóc này hay nhỉ? chắc tao phải về nhà gặp nó 1 lần quá – Quân cười
_tao thấy con bé ngồ ngộ
_mày mà động vào thì chết cả lũ đấy con ạ – Quân hù
_mày nghĩ em gái mày hiền quá để cho tao dễ gạt à? – Phong nói như xem nó là một thử thách khó khăn trong bộ sưu tập bạn gái của anh
* * *
* * *
Ngày cũ trôi qua và ngày mới lại tiếp tục, nó thì vẫn cắp sách đến trường nhưng vì còn ngày mai nữa là thi nên nó quyết tâm không đi “la cà xóm chợ” nữa, mà ở nhà “tu thành chánh quả” (í í nói hơi quá, sorry)
nó lại lên lớp một cách thật bình thường
_wey, tui nè – Vương vẫy vẫy
_ờ
_sao hôm nay đến sớm thế cô nương – Vương nói như xỉa xói
_anh buồn cừơi nhỉ, sâu ngủ như anh mà còn đến sớm thế này huống gì là tôi? – nó nói móc
_cô….cô…. – VƯơng nín hết nói nổi luôn
_thôi không giỡn nữa, anh học bài hết chưa vậy? – nó hỏi
_đương nhiên, thiên tài như tôi mà lại – Vương hếch mũi lên trời
_cái gì? là thiên tai thì có ý, anh mà là thiên tài tôi cũng thuộc hàng thần đông – nó chu mỏ
_thôi mệt quá vô lớp – Vương quê một cục vô lớp luôn
nó cũng vào theo nhưng tình cờ ngoài hành lang
_ô, thật là trùng hợp quá. chúng ta lại gặp nhau rồi – là Phong (xí, cho em bon chen tẹo, thằng cha này vô duyên, ngày nào chả đến trường hok gặp mới là chuyện lạ)
_dạ, chào thầy – nó cuối đầu nhưng hok thèm liếc Phong lấy một cái
_em đang làm gì vậy? – Phong hỏi
_dạ EM ĐANG VÀO L