XtGem Forum catalog
Tôi Ghét Anh… Đồ Du Côn

Tôi Ghét Anh… Đồ Du Côn

Tác giả: Thuyuuki

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323731

Bình chọn: 9.00/10/373 lượt.

, gần đến nỗi tôi có thể cảm nhận được hơi thở ấm nóng của hắn phả vào cổ.

Trong phút chốc, tôi bỗng thấy khó thở, trái tim đập thình thịch như vừa thi chạy maraton về, chết tiệt, sao tôi lại có những biểu hiện như vậy nhỉ? Bình tĩnh, phải thật bình tĩnh, đúng rồi có thể là do đây là lần đầu tiên tôi đứng gần một thằng con trai như thế nên mới có biểu hiện như vậy thôi.

Không sao cả, nghĩ vậy, tôi bèn lấy lại tinh thần dùng khuỷu tay thụi cho hắn một cú vào bụng gằn giọng:

– Làm trò gì thế? Có mau bỏ ra không?

Nhưng hình như cú thụi bằng khuỷu tay của tôi không xi nhê gì so với hắn. Khuôn mặt hắn không hề lộ ra vẻ đau đớn, đã thế hắn còn nhếch môi cười mỉa mai, bàn tay hắn siệt chặt tay tôi hơn, rồi cúi xuống thì thầm rít lên giận dữ vào tai tôi:

– Cấm kháng cự, đây là hình phạt dành cho cậu. Hôm nay…cậu đã làm tôi phát điên lên, ai cho phép cậu được mặc đẹp như vậy rồi dung dăng dung dẻ cùng anh ta đến dự tiệc, hừ…

Tôi ngơ ngác trước câu nói hàm chứa một bồ dao găm của hắn, trong lòng không khỏi thắc mắc. Hắn đang ghen??

Tiếng xôn xao bên dưới khiến tôi giật mình cắt ngang dòng suy nghĩ, dường như tất cả mọi người đều bị kích động trước hành động quá ư là thân mật của tôi với Phong.

Các cô gái đều tỏ ra ghen tị thấy rõ, ném những ánh mắt “vạn người mê, 9.999 người chết” về phía tôi, híc híc sao đạo diễn phim kinh dị không xuất hiện ở đây nhỉ, nếu thế thì ông ta đã bỏ túi được một cảnh phim giết người bằng ánh mắt của các cô gái vô cùng chân thực và sống động rồi.

Tôi đảo mắt khắp bữa tiệc, chợt giật mình trước cái nhìn đăm đăm của ông thầy khỉ vàng, một cái nhìn chứa đựng sự đau thương, đôi mắt mang sắc tím dìu dàng nhưng buồn bã, đôi mắt ấy khiến tôi sợ hãi không dám nhìn, vội vàng cụp mắt xuống, cảm giác giống như tôi vừa mắc một lỗi gì lớn lắm.

Phong nhìn biểu hiện trên khuôn mặt tôi, không nói gì chỉ lẳng lặng kéo tay tôi, đặt thanh kéo đàn lên những dây đàn violon, và một bản tình ca sâu lắng vang lên…….

Tiếng đàn đưa không khí của bữa tiệc chìm vào trong những nốt nhạc du dương đầy màu sắc, tất cả mọi người dường như đều đang mơ màng tận hưởng sự ngọt ngào sâu lắng của khúc đàn violon.

Tôi như người mất hồn, thả hồn theo tiếng đàn sát bên tai, cảm nhận từng hơi thở ấm nóng phả vào cổ mình của Phong, chợt xao xuyến, những ngón tay dài, mảnh khảnh của hắn đặt lên tay tôi kéo đi nhẹ nhàng.

……………………

một lúc lâu sau, khi tiếng đàn đã dứt, mọi người như tỉnh khỏi cơn mê, vỗ tay rào rào, ai lấy đều ngước những đôi mắt ngưỡng mộ về phía Phong, tôi vội vàng thoát khỏi vòng tay hắn hấp tấp chạy xuống thoát khỏi cái lễ đài ma quỉ, và tiếp tục đón nhận những ánh mắt muôn thưở một kiểu ghen tị của các cô tiểu thơ.

CHƯƠNG 43: BỊ CHƠI ĐỂU

Cuối cùng phần khai mạc buổi lễ đã kết thúc và h là phần mà tôi trông mong mòn mỏi nhất hà hà NHẮM thôi, xem kìa biết bao nhiêu là đồ ngon vật lạ, xem ra không thưởng thức phí cả đời.

Nghĩ vậy tôi bèn sung sướng nở một nụ cười phô ra hàm răng trên, cầm chiếc đĩa đi đến bên các món thức ăn, mà nuốt nước miếng ừng ực, ông trời đúng là không bạc đãi tôi.

– Cháu là……

một tiếng nói trầm đục vang lên ở phía sau khiến cho miếng biết tết bò trong họng tôi bị nghẹn lại.

Tôi vội vàng đặt chiếc đĩa xuống, lau chùi mồm mép cẩn thận rồi mới quay ra

– Bác là…._ tôi tròn mắt nhìn người đối diện, là bố của Phong và cũng là bạn của mẹ tôi chủ tịch tập đoàn W_ cháu chào bác ạ, cháu là Tôn Nữ Hà Nhiên, chúc mừng sinh nhật bác_ tôi cung kính cúi đầu chào mỉm cười lễ phép nói

– Ồ.._ đôi mắt bác Hải sáng lên rồi mừng rỡ nói_ vậy ra cháu là con gái của Phan Hoa và Mạnh Hùng hả (bố mẹ tôi)? Ta là Hải bạn đại học của bố mẹ cháu đấy.

– Dạ vâng, cháu biết ạ, xin lỗi bác, hôm nay bố mẹ cháu bận đột xuất nên không thể đến chúc mừng bác được.

– Không sao_ bác Hải cười hiền_ mà Nhiên này cháu bao nhiêu tuổi rồi nhỉ?

– Dạ cháu 17 ạ_ tôi lễ phép nói

– Vậy là bằng tuổi thằng Phong nhà bác rồi, lúc nãy thấy hai đứa cùng đánh đàn chắc có quen biết nhau nhỉ? Cháu cũng học Thanh Đằng phải không?

– Dạ.. vâng_ tôi giật thót cả người vội trả lời

– Bác còn nghe nói cháu học giỏi. Haizzz nếu thằng Phong nhà bác được một nửa của cháu thì tốt biết mấy

– Hahaha, cũng bình thường thôi ạ._ tôi khiêm tốn nói, nhưng trong bụng thì đang nổ pháo hoa bùm bụp, sướng đến nổ mũi mất thui.

– Nếu vừa nãy nó có làm gì thất lễ đến cháu, thì bỏ qua nhé, nó là thằng sống thiếu thốn tình cảm của mẹ, bác lại bận rộn nên tính cách mới ngang tàng thế đấy

– Dạ không sao, cháu không để bụng đâu ạ._ tôi mỉm cười và nghĩ “không để bụng mới là chuyện lạ”

– Nhiên, ai vậy????_ tiếng thầy Thiên đột nhiên vang lên khiến tôi giật mình quay lại, ông thầy vừa thoát khỏi vòng vây của các cô gái đi đến bên cạnh tôi liếc mắt nhìn bác Hải dò hỏi

– À, đây là bác Hải, bạn mẹ em, và cũng là chủ của bữa tiệc này_ tôi giải thích

– Chào bác_ thầy Thiên cúi đầu mỉm cười chào bác Hải

– Ra đây là bạn trai của Nhiên hả? đẹp trai lắm_ Bác Hải nhìn thầy Thiên gật gù nói

Thấy thế tôi vội xua xua tay giải thích:

– Không phải đâu ạ, đâ