XtGem Forum catalog
Tình Yêu Tội Lỗi

Tình Yêu Tội Lỗi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322782

Bình chọn: 8.5.00/10/278 lượt.

đâu thế?

_Đi mua nhẫn. Đề phòng em đổi ý.

Cái gì? O_o Không - thể - nào!!!

• • • • • • •

• • • • • • •

Có ai nói cho tôi biết, đây là mơ thôi, chỉ là mơ.

Nhéo, nhéo...

Rõ ràng cảm thấy đau, nhưng sao tôi còn chưa tỉnh lại?

_Không cần phải tự hành hạ mình, em không mơ đâu.

Tôi nhìn nhìn “vật thể lạ” trên ngón áp út bàn tay trái, lại nhìn lại chàng trai với nụ cười tỏa nắng như thiên thần ở trước mặt...Sốc! Không thể tin được! Chỉ mới nửa tiếng trước, tôi bị nóng đầu, một câu nói vu vơ thốt ra không kịp suy nghĩ...Cuối cùng thì tôi cũng cảm nhận được sâu sắc cái gì gọi là “họa từ miệng mà ra”.

_Anh, lúc đó, em lỡ lời...- Bỗng tôi im bặt. Linh cảm đang cảnh báo...có nguy hiểm...cấp độ cao.

_Em hối hận sao? Anh không nghĩ em lại là người hay nuốt lời như thế.

Sống lưng tôi tự dưng lạnh toát. Thực sự là, anh vẫn cười, chỉ là nụ cười thiên thần thay bằng nụ cười ác quỷ thôi. T_T

_Không, em...- Tôi nuốt nuốt nước bọt, cố gắng xoay chuyển đầu óc 360°. - Em...A! Em còn phải đi học mà! Đợi lúc em tốt nghiệp rồi bàn lại sau được không?

_Kết hôn rồi em vẫn có thể học tiếp, hơn nữa là em đề cập việc này trước mà.

_Em...- Biết nói thế nào đây? >
_Không sao, chỉ cần là người anh thích thì bố mẹ anh sẽ chấp nhận thôi.

_Còn...Còn bố mẹ em nữa! Anh đừng thấy bình thường họ dễ tính mà hiểu lầm nhớ, thật ra với chuyện này họ nghiêm khắc lắm!

_Nếu em muốn, lát nữa anh sẽ vào xin phép hai bác luôn.

_Không, đừng! - Hay nói giỡn, nếu mà để họ biết họ không đốt pháo ăn mừng xong đóng gói tống tôi ra khỏi nhà mới lạ! ToT

_Tại sao?

_Để em từ từ nói với họ cũng được...- Thôi thì cứ kéo dài thêm thời gian trước đã.

_Vậy chắc không có vấn đề gì nữa rồi?

Thật sự không còn đường sống nữa sao? Tôi...Hơ!?

_Thu, sao vậy?

Phía trước là...Thế Anh!? Cậu ấy vẫn đứng đợi trước cửa nhà tôi sao? Mà còn giống như là rất lâu rồi...Tại sao?

Dường như cậu ấy cũng trông thấy chúng tôi nên tiến lại gần. Không hiểu sao tôi lại có cảm giác sợ hãi, sợ phải đối diện với cậu ấy.

_Chị về rồi à? Có thể nói chuyện với em được chưa?

Nói gì? Nói là cậu ấy chán ghét tôi? Hay nói là cậu ấy không bao giờ muốn gặp tôi nữa?

_Có quan trọng không? Không nói luôn ở đây được à? - Tôi còn chưa kịp trả lời thì Nhật Minh đã xen vào nói trước.

_Đây là chuyện riêng giữa tôi và chị ấy, không liên quan đến anh.

_Tại sao lại không liên quan? Cô ấy là bạn gái tôi, hơn nữa còn là...

_Nhật Minh!

Tôi ngăn lại anh, sau đó quay sang Thế Anh. Nếu như có ai đó nói cho cậu ấy chuyện này, thì người đó...phải là tôi.

_Ừ, chị cũng có tin vui muốn cho em biết.

Tôi ôm lấy tay Nhật Minh, cố nở nụ cười mà tôi cho là rạng rỡ nhất.

_Chị và Nhật Minh--sẽ kết hôn.

Đôi khi, có những chuyện ta không thực sự muốn làm, nhưng ta buộc phải làm, bởi vì đó là điều cần thiết.

Đôi khi, có những chuyện, đáng ra ta không cần phải làm, nhưng ta vẫn làm, bởi đó là vì người mà ta quan tâm.

Nếu như cậu ấy không muốn gặp tôi nữa, vậy tôi sẽ vĩnh viễn biến khỏi tầm mắt cậu ấy...

Phần 39: Thổ lộ.

_Chị và Nhật Minh--sẽ kết hôn.

Phản ứng tiếp theo của Thế Anh khiến tôi cũng phải ngạc nhiên. Tôi vẫn nghĩ cậu ấy sẽ thản nhiên đáp lại “Vậy sao? Chúc mừng chị”, nhưng không ngờ lại là--

_Chị nói cái gì? - Ngữ điệu mang theo cả sự tức giận cùng chất vấn.

_Ách...Chị...

Đáng sợ! Sao trông cậu ấy lại giống hung thần thế kia? T.T Bất giác tôi né sau lưng Nhật Minh, nhưng mà, hung thần lại càng phẫn nộ hơn thì phải...

_Cậu không thấy là cậu đang làm cho cô ấy sợ sao?

_Không liên quan đến anh! Tránh ra!

_Tôi sắp trở thành “anh rể họ” của cậu, cậu nói xem, có liên quan hay không?

O_o

_Cái gì? Chị Thu sắp kết hôn? - Kì Phong đột ngột xuất hiện ở phía cửa, với giọng hét có đềxiben âm độ cao, sau đó... =.=

Huỵch! Huỵch!

_Con vừa nói cái gì? - Bố tôi, tay vẫn cầm tờ báo.

_Có thật không Thu? - Mẹ tôi, thậm chí đang cầm nước tẩy rửa bồn cầu “con vịt”.

Biết giờ tôi muốn gì nhất không? Ai đó đào hố vùi tôi xuống đi! T_T

*****

*****

Trong phòng khách.

Không khí căng tròn như quả bóng bay, chỉ một cây kim cũng đủ làm nó nổ tung.

Bố mẹ tôi vẻ mặt âm trầm, ngồi nhấp từng ngụm trà.

Thằng em tôi thì nhàn nhã ra vẻ xem kịch vui, còn Thế Anh ngồi xen giữa chúng tôi, cả người giống như bị bao phủ bởi tầng tầng bão tố...

_Còn mua cả nhẫn rồi cơ à?

Tôi giật mình, theo bản năng giấu tay ra sau lưng. Nhưng mà, âm khí bên cạnh tôi tại sao lại ngùn ngụt thế này? ><

_Cậu có chắc là muốn lấy cái Thu không? - Cuối cùng thì bố tôi cũng mở miệng.

_Vâng, cháu xin lỗi vì đáng lẽ phải xin phép hai bác trước...

_Cậu quyết định?

_Dạ? Vâng!

_Không hối hận?

_Vâng.

_Thật sự không hối hận sao? =.= Làm như lấy tôi là việc đầy nguy hiểm sao?

_Vậy thì...được thôi.

O_o!! Biết ngay mà!!! T.T Có bố mẹ nào không thèm luyến tiếc con gái như thế không?

_Thế bao giờ bố mẹ cậu đến gặp gia đình tôi? - Ặc! Đâu cần nhanh đến thế!

_Sẽ sớm thôi ạ. - Gì mà sớm thôi? Anh thậm chí còn chưa nói với họ cơ mà! ><

_Khoan đã, bác, hai bác kh