XtGem Forum catalog
Tình Yêu Tội Lỗi

Tình Yêu Tội Lỗi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 322894

Bình chọn: 9.00/10/289 lượt.

i rất muốn nghe giọng nói của một người…

*****

_…Thu!?

_Xin lỗi, em có làm phiền anh không? – Giọng anh nghe có vẻ mệt mỏi…Đột nhiên tôi bỗng thấy hối hận, đáng lẽ tôi không nên gọi anh.

_Không, chỉ cần em muốn thì có thể gọi cho anh lúc nào cũng được.

_…

_Em làm sao vậy Thu? Có cần anh đến không?

_Không, đừng! – Đùa à? Đêm hôm khuya khoắt mà còn bắt anh đường xa đến, lỡ có chuyện gì thì sao? Hơn nữa…tôi cũng không biết phải nói với anh thế nào…

_Minh…Em không ngủ được, hát cho em một bài được không?

_Bài gì? – Anh khẽ cười, trong ngữ điệu lại mang theo cả sự nuông chiều.

_Bài gì cũng được.

_Được rồi, khụ, one…two…three…One, two, three!!…

Tôi chợt bật cười. Chỉ có anh là luôn có thể chọc tôi cười theo cách đó.

_…

“Oceans apart…day after day,

And I slowly go insane

I hear your voice, on the line

But it doesn’t stop the pain…”

Giọng hát nhẹ nhàng quanh quẩn bên tai tôi, dần dần đưa tôi vào giấc ngủ. Và tôi cũng không còn mơ thấy ác mộng nữa…

“…Wherever you go,

Whatever you do,

I will be right here waiting for you.

Whatever it takes,

Or how my heart breaks,

I will be right here waiting for you…”

*****

*****

_Chị Thu!

Tôi đứng hình, cứng ngắc quay người lại.Quả nhiên là người mà hiện giờ tôi không muốn gặp nhất. Đúng là vẫn không thể tránh sao? Cái gì nên đến thì cuối cùng cũng đến.

_Gì vậy?

Đến để chất vấn tôi sao? Hay để miệt thị tôi?

_Em có chuyện muốn nói với chị.

“Đi đi, cô không phải chị tôi. Tôi không có quan hệ nào với người như cô cả!”

Khung cảnh giấc mơ đêm qua bỗng tái diện lại trong óc tôi. Vẻ mặt chán ghét, lời nói lạnh lẽo như thấm vào xương tủy tôi, rồi cậu ấy quay đi…Không! Tôi không muốn nghe!!!

_Chị có hẹn với Nhật Minh rồi, có gì thì lúc khác nói đi!

Tôi rời khỏi đó như đang chạy trốn. Không thể dừng lại, vì tôi sợ, chỉ một giây sau, tôi sẽ không đứng vững được nữa.

• • • • • • •

_Đằng kia! Minh, em muốn ăn kem ốc quế!



_A, chưa thấy loại sổ như thế này bao giờ, còn có thể mở từ hai mặt cơ à? Hay thật.



_Minh, anh nhìn này, con chó bông này ngộ quá!



_Cái áo này đáng yêu đúng không? Giá bao nhiêu vậy chú?



_Móc chìa khóa hình chim cánh cụt này! Dễ thương ghê.



_Mũ len này rất ấm, Minh, anh đội thử đi!…Hả? Sao anh nhìn em kì vậy? Mặt em có gì à?

_…Ừ, có ít vụn bánh.

Anh gạt tay qua má tôi, rất dịu dàng, rất nhẹ…

_Hôm nay em rất lạ.

_Lạ gì? Không phải lúc nào em cũng vậy sao? – Tôi có chút chột dạ, vội dời tầm nhìn sang hướng khác.

_Không, không giống em mọi ngày. Bình thường em cũng cười, nhưng không miễn cưỡng như thế.



_Thu, em có chuyện gì à? Nói cho anh được không?…

_Nhật Minh!

_Ừ?

Tôi nhìn sâu vào mắt anh, không biết từ đâu một ý nghĩ bỗng dưng lướt qua…

_Chúng ta kết hôn đi.

Phần 38: Kết hôn.

_Chúng ta kết hôn đi.

Lời nói ra khiến chính tôi cũng phải giật mình. Chẳng lẽ do gần đây suy nghĩ quá nhiều nên đầu óc tôi hỏng rồi? Có con gái nào lại đi nói với một người con trai như vậy không? Xem đi, ngay cả Nhật Minh cũng bị tôi dọa cho choáng váng rồi.

_Em đùa đấy, anh không cần coi là thật đâu.

Anh giống như người vừa mới tỉnh mộng, nhưng lại kích động nắm chặt vai tôi.

_Không được, chuyện đó làm sao có thể tùy tiện lôi ra đùa chứ? Mà khoan…Vừa nãy không tính! Đợi anh một lát…

Tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì anh đã chạy vọt đến chỗ một cô bé bán hoa gần đó, lấy một bông hồng đỏ thẫm, thậm chí đưa luôn cả tờ 100k mà không cần thối lại. Khi anh lần nữa quay trở lại, mái tóc đã có chút rối, nhưng khuôn mặt lại vui như trẻ con vừa được tặng quà. Sau đó, anh từ từ…quỳ một gối xuống trước mặt tôi, giữa hội chợ đông đúc.

_Thu, hãy lấy anh nhé!

“Á Á á á………” Trong đám đông bỗng vỡ toang bởi những tiếng la hét, huýt sáo, vỗ tay. Còn tôi thì hoàn toàn ngơ ngác đứng tại chỗ, mặt nóng rần lên.

Hãy tưởng tượng xem, một anh chàng cao ráo, đẹp trai, giống như một hoàng tử bước ra từ truyện cổ tích, trước mặt tất cả mọi người, đang cầm một bông hoa hồng và quỳ xuống cầu hôn với bạn…Cảnh tượng muốn phấn khích bao nhiêu thì phấn khích bấy nhiêu. Nhưng tâm trạng của tôi hiện giờ thì ngay cả từ “phức tạp” và “rối loạn” cũng không đủ để hình dung.

_Minh, em không…

Chợt vô số những ánh mắt hình viên đạn đồng loạt chĩa thẳng về phía tôi, rất mang tính cảnh cáo nếu tôi dám từ chối sẽ bắn nát tôi dường như…

_Minh, anh đang làm gì vậy? Mau đứng lên đi! – Anh không thấy là nơi này ngày càng tắc nghẽn hay sao? >
_Nếu em không đồng ý thì anh sẽ không đứng lên.

Ặc! Đây có phải là phim truyền hình Hàn Quốc đâu chứ? Đây là đời thật mà! ><

_Thôi đồng ý đi, người ta đã thành tâm thế còn gì.

_Woa! Tôi mà được như thế thì chắc tôi hạnh phúc muốn chết luôn!

_Cái cô này kiêu thế? Bắt bạn trai quỳ xuống rồi mà còn không đồng ý!

What? O_o Tại sao cảm giác tôi giống như một tên tội đồ tàn bạo độc ác thế này? T.T

_Nhật Minh, anh không thấy ngại à, người ta đang nhìn kìa! ><

Vẫn không nhúc nhích...

=.=

_Được rồi, anh đứng dậy nhanh lên!

_Em đồng ý rồi à?

_Ờ ờ...- Cứ tạm thời rời khỏi đây đã, chuyện khác tính sau. - A! Anh kéo em đi