Pair of Vintage Old School Fru
Tình Yêu Đang Bận Xin Gọi Lại Sau

Tình Yêu Đang Bận Xin Gọi Lại Sau

Tác giả: Trữ Tâm

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323784

Bình chọn: 7.5.00/10/378 lượt.

này càng đẹp! chỉ đáng tiếc bị thương mại hóa!”Chị Đinh Hương mua một loại “Bánh” được nghe nói là đặc sản nhất ở Lệ Giang, đưa cho chúng tôi mỗi người một cái, vừa cắn, vừa đem Lâm Giang Dương ra trêu ghẹo, nói: “Giang Dương, rốt cuộc anh có phải là đàn ông không vậy? sao lại để cho Lỗ Tây đeo trên lưng nhiều quyển câu hỏi vậy…..” Để tiết kiệm thời gian, mỗi ngày chúng tôi đều buộc những quyển câu hỏi trên lưng, ai cũng đeo một ba lô nặng trịch. Thực ra hàng hằng bản thân chị Đinh Hương cũng đều đeo quyển câu hỏi trên lưng, chỉ do vừa nãy, vô duyên vô cớ đi mua “Bánh”, lại trùng hợp đưa quyển câu hỏi cho anh ChuLâm Giang là người cực nhã nhặn lịch sự, da mặt mỏng, vừa nghe xong liền đỏ mặt, nói: “Tôi cũng đang định cõng đó chứ……”Chị Đinh Hương liền cười ha hả, nói: “Cõng ai hả? cõng Lỗ Tây hay là cõng quyển câu hỏi?”Anh Chu Kiến cũng chạy tới trêu chọc, nói: :Cõng đi! Cõng đi! Mau cõng Lỗ Tây lên đi……”Lâm Giang Dương lắp bắp giải thích, nói: “Không phải, tôi nói không phải là cõng Lỗ Tây. Tôi nói là……”Nhìn bộ dạng ngượng ngùng của anh, ngay cả tôi cũng cảm thấy vui vẻ, liền giả bộ tức giận tái mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: ” Em thật không ra gì, làm cho đàn anh như anh cũng không muốn gặp?” Giả bộ thương tâm nói: “Số em thật khổ a…….. Em không muốn sống nữa! Anh chị trăm nghìn lần đừng kéo em lại……” lập tức đi về phía lan can cầu giả bộ nhảy xuống…….Anh Lâm gần như là không chút nghĩ ngợi, chạy lên, tóm lấy tay tôi nói: “Lỗ Tây, em đừng….” Sau đó, có một nắm đấm, đột ngột xuất hiện ngay trước mặt tôi, không chút do dự hướng về phía mặt anh Lâm, hung hăng đấm xuống……..Một tiếng “Bốp” vang lên, nắm đấm kia nở hoa ở trên mặt anh Lâm, tôi quay đầu lại, đệp vào mắt đầu tiên là một thân màu đen.Tôi không kịp suy nghĩ vì sao anh lại đột ngột xuất hiện ở đây, tại sao lại ra tay đánh người, chỉ biết là, trong nháy mắt quay đầu, liền nhìn thấy trên mặt anh Lâm có chút máu…… Tôi liền đặt ba lô xuống, ngồi xổm người xuống, vừa vội vội vàng vàng tìm giấy ướt trong ba lô, vừa ngẩng đầu nhìn khuôn mặt đầy máu hết sức thê thảm của anh Lâm, khẩn trương hỏi: “Sư huynh anh không bị gì chứ?”Anh Chu Kiến lớn tiếng nói một câu: “Anh làm gì cậy…..” kèm theo đó là một tiếng xé gió hướng về phía tôi. Lại “Bốp” một tiếng, âm thanh phát ra từ “Nắm đấm chạm nhau”, làm chấn động không khí.Chị Đinh Hương hét chói tai, nói: “Chu Kiến, Chu Kiến, bình tĩnh, bình tĩnh……..”Sau đó, dường như Lâm Giang Dương cũng kịp phản ứng lại, đưa tay áo lên lau đi máu tươi trên mặt, rồi xông lên…… Ba người quyền cước qua lại, đánh nhau trong nháy mắt, tôi ngẩng đầu lên, đúng đầu chỉ nhìn thấy hình ảnh tay đấm chân đá, từ từ nhìn thấy bóng người lay động phía trước, tôi căn bản cái gì cũng không suy nghĩ được, chỉ biết là muốn ngăn cản trẩn đấu vô vị này lại ngay, cô gắng quên mình nhào vào giữa những nắm đấm, nói: “Dừng tay, Các anh dừng tay lại cho tôi……….”Một nắm đấm rơi vào bụng, một nắm đấm khác rơi vào hông, tôi đau đớn ngã nhảo về phía trước. Sau đó, một cơ thể ấm áp, tôi bị “Anh” ôm vào trong lòng, sau đó, sau đó, sau đó……. Tôi nghe được một giọng nói, kiêu ngạo mà vô cùng rõ ràng vang lên trên đỉnh đầu: “Tôi là Lương Trạm, các người có bản lĩnh thì đi kiện tôi đi………”“Phần phật, phần phật”, Mấy bóng người hiện lên trước mặt, mang theo những âm thanh cung kính và sợ hãi.“Lương tiên sinh……….”“Lương tiên sinh……….”Cả đời tôi cũng chưa từng chịu qua quyền cước nặng như vậy, cả người không kiềm chế được mà cong người lại, sau đó, liền bắt đầu nôn mửa, nôn mửa như giãi bày tâm can, không cách nào dừng lại đượcTrong nháy mắt đó tâm trí của tôi như tách ra khỏi cơ thể, thực sự cảm thấy đau đớn khủng khiếp, từng cơn đau dạ dày co giật!Anh nói anh gọi là Lương Trạm!Anh làm sao có thể gọi là Lương Trạm?Nếu, nếu anh thực sự là Lương Trạm……Cho dù bây giờ ông trời có giáng xuống cả chục cái sấm sét, cũng không thể làm tôi kinh ngạc đau đớn phẫn nộ và sợ hãi như lúc này!Tôi không biết là vì co thắt, hay đơn giản vì cảm thấy phẫn nộ, toàn bộ cơ thể giống như bị lá cây run rẩy, khốn đốn trong gió bão!Anh ôm tôi thật chặc, liên tục gọi: “Lỗ Tây, Lỗ Tây………”Sau đó, tôi nghe thấy tiếng cáu giận cùng hối hận của Anh Lâm Giang Dương, ở đầu bên kia cây cầu đá truyền tới: “Lỗ Tây em có sao không…….”Tôi nghe thấy giọng nói đó, giống như tóm được một cây cỏ cứu mạng, khó khăn vương tay về phía anh ta, muốn nói chuyện, nhưng tay của tôi, lại lập tức bị anh – bị Lương Trạm cầm lấy!Tôi nghe được anh lớn tiếng quát: “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Lấy nước lại đây, cả khăn mặt nữa……”Sau đó nước nhanh chóng được đưa tới, anh tự mình cho tôi uống, là loại nước Riedel giả một cái cốc là kiểu dáng mới nhất, nước trong cốc, đúng là rất ấm.Tôi cố gắng đè xuống những quằn quại trong bụng, uống mấy ngụn nước, khó khăn lắm mới không nôn mửa nữa, thở phì phò nói: “Anh, anh……. để cho tôi yên lặng một chút…….”Anh không nói được một lời, dùng khăn mặt ấm lau mặt cho tôi, sau khi lau xong, không nói một tiếng nào liền nắm tay tôi dẫn đi, dùng giọn nói chân thành đáng tin nói: “Anh đưa em đi