Tình yêu bá đạo của tổng giám đốc hắc bang

Tình yêu bá đạo của tổng giám đốc hắc bang

Tác giả: Vũ Bộ Sinh Liên

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326523

Bình chọn: 8.5.00/10/652 lượt.

ở đây như cũ, “hít”, những tiếng hít khí trầm thấp được lan ra từ trong đám người.

Bạch Triết Hiên nhìn cô ngơ ngẩn, bị rơi rớt mấy nhịp tim.

Lăng Diệp tạo ra một đường cong bên cánh tay phải, thâm tình nhìn cô.

Khóe môi Úc Hàn Yên khẽ gợn lên, bước từng bước tới gần anh, lúc đến bên cạnh anh, cô đưa tay trái của mình khoác lên khuỷu tay anh.

Hai người cùng nhau đi về phía trước hai mét, sau đó dừng lại, mỉm cười nhìn mọi người xung quanh, để mặc cho người khác chiêm ngưỡng cùng chụp ảnh.

Tiếp đó, mười hoa đồng mỗi người xách theo một giỏ đầy cánh hoa hồng đi tới bên cạnh họ, chia thành hai nhóm nam riêng, nữ riêng.

Nhóm hoa đồng nam trong những bộ âu phục đen nhỏ xíu đứng ở bên trái Lăng Diệp, nhóm hoa đồng nữ trong những bộ váy trắng công chúa đứng ở bên phải Úc Hàn Yên.

Tiếp đó, Tề Ngôn xuất hiện trong tầm mắt của mọi người với dáng vẻ hiên ngang, anh tuấn tuấn vĩ (cao to đẹp trai, tài trí hơn người).

Những người trong giới bạch đạo cũng không khỏi tự hỏi, người đó là ai? Nhưng mà, chỉ với việc anh là phù rể, cũng đã đủ biết nhất định anh không hề đơn giản.

Vì vậy, các cô gái chưa chồng lại cùng nhau đem lực chú ý tập trung trên người anh.

Anh dừng lại sau lưng cách Lăng Diệp khoảng hai mét, Dany ăn mặc đẹp đẽ thong thả đi xuống cầu thang.

Lam Nguyệt và Đan Liên bèn nhìn nhau cười, có một loại cảm khái kiểu “Nhà có con gái mới lớn”.

Vẻ bề ngoài hay khí chất của Dany đều rất xuất chúng, đã níu chặt tầm mắt của cánh đàn ông, bọn họ không hẹn mà đều đem chủ ý đánh trên người cô.

Bạch Triết Hiên vừa thấy phù dâu là cô, gần như đã xác định được ngay người đàn ông sau lưng Lăng Diệp chính là bạn trai cô, cũng chính là tên đầu sỏ đã khiến cho hắn mất tất cả, trở thành hai bàn tay trắng – Tề Ngôn.

Hắn nhét tay vào túi quần, nắm chặt cái lọ nhỏ.

Dany đến cạnh Tề Ngôn thì dừng lại, ngồi xổm xuống nâng làn váy sau của Úc Hàn Yên lên, đứng dậy.

Khúc quân hành thiêng liêng của lễ cưới vang lên, mở màn cho buổi hôn lễ bắt đầu.

Trên đài cao, vị linh mục rất có uy danh trên thế giới – Linh mục Khải Minh bắt đầu lên tiếng.

Mọi người lưu luyến đem tầm mắt dời khỏi bốn người kia, đứng đối mặt với linh mục.

Năm hoa đồng đứng phía trước và năm hoa đồng đứng phía sau Lăng Diệp và Úc Hàn Yên, hòa theo tiết tấu của âm nhạc, rắc xuống những cánh hoa hồng nhạt, những cánh hoa màu hồng nhạt điểm xuyết trên thảm đỏ, tạo thành những bông hoa tuyết phất phơ.

Bốn người giống như đã trải qua vô số những lần tập luyện, bước chân đều nhịp.

Hai bên chiếc thảm đỏ rộng ba mét, cứ cách mười mét là có hai hộ vệ mặc âu phục đen đứng hai bên, sự hiện hữa của bọn họ, khiến cho mọi người không dám bước lên phía trước một bước.

Nhóm hoa đồng đi đến bậc thang lối lên trên đài thì dừng lại, bọn chúng đứng hướng mặt vào giữa đường, động tác rắc hoa trên tay vẫn không ngừng.

Dany đỡ vạt váy sau của Úc Hàn Yên đi lên đài, sau khi Úc Hàn Yên đã đứng ngay ngắn, mới từ từ buông vạt váy xuống đất.

Sau khi linh mục đọc một đoạn xong, nhìn về phía Lăng Diệp hỏi: “Chú rể, con có bằng lòng lấy cô dâu làm vợ không?”Lăng Diệp nhìn chằm chằm Úc Hàn Yên bằng ánh mắt thâm tình, khẩn thiết, cất giọng kiên định: “Con bằng lòng.”Linh mục lại hỏi: “Bất luận là cô ấy giàu có hay nghèo khổ, hoặc bất luận là sau này cô ấy có khỏe mạnh hay ốm đau, con có bằng lòng sống cùng cô ấy suốt đời không?”Lăng Diệp nghiêm túc trả lời: “Con bằng lòng.”Linh mục nhìn về phía Úc Hàn Yên, hỏi: “Cô dâu, con có bằng lòng gả cho chú rể làm vợ không?”Úc Hàn Yên nhìn xuyên thấu qua tấm khăn che mặt, về phía Lăng Diệp, khóe môi khẽ cong, giọng thánh thót: “Con bằng lòng.”Linh mục lại hỏi: “Bất luận là trong tương lai cậu ấy giàu có hay nghèo khổ, hay bất luận là sau này cậu ấy có khỏe mạnh hay ốm đau, con có bằng lòng sống cùng cậu ấy suốt đời không?”Úc Hàn Yên trả lời rất chắc chắn: “Con bằng lòng.”Cha xứ mỉm cười, tuyên bố: “Mời chú rể và cô dâu trao nhẫn cưới.”Tề Ngôn đi tới bên cạnh Lăng Diệp, lấy từ trong túi quần ra một hộp nhẫn, mở ra.

Úc Hàn Yên đưa tay trái của mình lên, chờ đợi.

Lăng Diệp ngoắc ngoắc khóe môi, lấy chiếc nhẫn ra, nâng tay trái của Úc Hàn Yên lên, đưa chiếc nhẫn lồng vào ngón áp út của cô, từ từ đẩy vào.

Mọi người nhìn thấy viên kim cương khổng lồ được khảm trên chiếc nhẫn, đều hít vào một ngụm khí lạnh.

Người tinh mắt sẽ nhận ra, viên kim cương khảm trên chiếc nhẫn, là do mấy tháng trước Lăng Diệp đã bỏ ra ba tỷ Dollar để mua, viên kim cương màu hồng nặng đến 20 Carat.

Nó được cho là viên kim cương hoàn mỹ nhất mà loài người đã phát hiện ra tính đến thời điểm này, không gì sánh được.

Cho dù không nhìn đến người thiết kế chiếc nhẫn, không nhìn đến công nghệ tạo ra chiếc nhẫn, không nhìn đến tư liệu chế tác ra chiếc nhẫn, thì chiếc nhẫn này, cũng không thể nghi ngờ chính là chiếc nhẫn đắt tiền nhất trong lịch sử.

Dany chầm chậm đi đến bên cạnh Úc Hàn Yên, tay trái nâng hộp nhẫn, tay phải mở hộp ra.

Úc Hàn Yên đưa tay phải lên, lấy chiếc nhẫn ra, đưa chiếc nhẫn lồng vào ngón áp út của Lăng Diệp, từ từ đẩy vào.

Lão Tôn đứng hàng đầu t


Polly po-cket