Old school Swatch Watches
Tình Cờ

Tình Cờ

Tác giả: Hồ Ly

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 325201

Bình chọn: 8.5.00/10/520 lượt.

m đỏ, sẽ tuyên bố rằng “Đồng Đồng chính là vợ anh”! Vì thế, Đồng Đồng à, em nhất định phải tìm được phương pháp phá giải được lời nguyên kia, biết không?”

“A Dương!”

“Đồng ý với anh đi, Đồng Đồng! Như vậy anh mới có thể an tâm điều trị được. Đồng ý với anh đi!”

Đồng Đồng đau khổ nhắm chặt hai mắt, áp mặt lên ngực anh, nghe tiếng tim đập bình yên của anh, cuối cùng hạ quyết tâm: “Em đồng ý với anh! Nhưng A Dương à, anh phải nhớ rằng, nếu như anh lừa em, nếu như anh không theo lời hẹn ước đến gặp em, em vẫn sẽ như cũ đi tìm anh!”

Lôi Dương nói với giọng thâm trầm: “Đồng Đồng, hãy tin anh, vì hẹn ước của chúng ta, vì tương lai của chúng ta, còn vì đứa con trai đáng yêu của mình nữa, chúng ta đều phải cố gắng!”

“Cùng nhau cố gắng!” Đồng Đồng sâu kín nói, nhưng trong lòng cô hiểu rằng, Lôi Dương làm như vậy thật mạo hiểm.

Thôi thì cùng nhau hi vọng đi! Như vậy Lôi Dương mới có thể điều trị thật tốt!

Đồng Đồng tâm tình bình ổn trở về nước, tuy rằng trong lòng cô không hề muốn vậy, nhưng cô vẫn trở về. Vì lời hẹn ước kia!

Cô mở của nhà, đứng trong phòng khách vắng vẻ gọi: “Mẹ à, con đã về rồi nè!”

Mẹ Lê từ phòng ngủ đi ra, nhìn thấy Đồng Đồng thì vui sướng cất lời: “Đồng Đồng, con đã trở về rồi!”

“Vâng, con về rồi!”

“Lôi Dương đâu? Sao không về cùng con?”

“Mẹ à, anh ấy phải ở lại làm trị liệu!” Đồng Đồng giải thích đơn giản.

“Vậy con trở về thế này làm sao chăm sóc được cho cậu ta?”

Đồng Đồng tiến lại gần mẹ, cúi đầu: “Mẹ à, con biết mẹ có rất nhiều nghi vấn, nhưng con với A Dương có một lời hẹn ước rằng một năm sau chúng con sẽ gặp lại nhau. Với cả sau này con sẽ xa nhà một thời gian, nhờ mẹ chăm sóc Nhạc Bằng hộ con. Mẹ à, con thật sự có lỗi với mẹ. Đến bây giờ vẫn để mẹ chịu vất vả như vậy.”

Mẹ Lê lo lắng nói: “Đây không phải là vấn đề, mấu chốt là con nói cho mẹ biết, con đang định làm gì? Con sẽ đi đâu?”

“Nhà A Dương có một lời nguyền, con cũng đã nói chuyện với anh ấy. Con muốn đi tìm phương pháp phá giải lời nguyền kia. Anh ấy đã đồng ý với con, một năm sau sẽ đến tìm con. Lúc đó thân thể anh ấy đã khỏe rồi, và con cũng đã tìm được phương pháp phá giải lời nguyền đó!”

Mẹ Lê không nói gì thêm, hình như bà có thể cảm nhận được tâm ý của Lôi Dương, và Đồng Đồng chấp thuận lời hứa đó chắc chắn là có mục đích.

Trải qua bao nhiêu chuyện như vậy, mẹ Lê rõ ràng biết rằng đứa con gái này của bà, nếu không có Lôi Dương sẽ không sống nổi, tình yêu là sinh mệnh của nó, còn Lôi Dương là không khí của nó!

Lôi Dương cho Đồng Đồng một hy vọng mờ ảo nhưng cũng tốt đẹp nhất! Có lẽ một năm sau, nếu như Lôi Dương giải phẫu không thành công, thì với một năm quá khứ, Đồng Đồng sẽ phai nhạt rất nhiều chuyện, cô sẽ chịu nỗi đau ít nhất.

Mẹ Lê nói: “Nếu con đã quyết định như vậy, mẹ sẽ giúp con chuẩn bị. Vân Ny cũng là người Nam Bộ nên con nên tìm cô ấy hỏi han một chút. Chắc là nó có thể giúp được con đó!”

Đôi mắt Đồng Đồng ánh lên tia sáng: “Phải a, con sẽ gọi điện cho hai người họ. Mẹ à! Mẹ thật tốt!”

Mẹ Lê mẹ thấp giọng: “Đi thôi. Con đi nghỉ một chút đi!”

“Vâng.”

Đồng Đồng về phòng ngủ, gọi điện thoại cho Tân Nhiên, hẹn Tân Nhiên và Vân Ny cùng tới nhà mình.

*************************

Ngày hôm sau,

Sáng sớm Tân Nhiên và Vân Ny đã tới nhà Đồng Đồng, nghi hoặc không biết Đồng Đồng gặp bọn họ là muốn nói cái gì.

Với cả họ đều biết Đồng Đồng đi tìm Lôi Dương, vì sao lại trở về nhanh như vậy?

“Đồng Đồng, chị gọi bọn em đến làm gì vậy?” Vân Ny nhịn không được hỏi.

“Vân Ny! Nhà em ở miền Nam đúng không?

“Đúng vậy? Có chuyện gì sao?” Vân Ny khó hiểu.

“Vậy em có biết gì về lời nguyền rủa gì đó không? Nghe nói hình như có một bộ lạc thần bí ở miền Nam phải không?”

“Đúng vậy! Em có nghe ba em nói có bộ lạc gì đó rất thần kì, nhưng khoa học bây giờ không thể giải thích được!”

Đồng Đồng mắt sáng ngời, vội vàng nói: “Vậy bây giờ bộ lạc đó đang ở đâu?”

“Đồng Đồng, chị hỏi chuyện này để làm gì vậy?”

“Chị muốn đi tìm bộ lạc đó để phá giải lời nguyền của Lôi gia!”

Vân Ny nhíu mày: “Nhưng em có nghe nói rằng bộ tộc đó đã “đồng hóa”, giờ bọn họ với chúng ta không có gì khác nhau, có thể phân bố tất cả mọi nơi!”

“Chỉ cần họ còn ở miền Nam, ta nhất định sẽ tìm được!” Hân Đồng kiên định tin tưởng.

“Nhưng chị không đi cùng Lôi Dương sao?”

Đồng Đồng cười buồn: “Hai chúng tôi đã có ước hẹn rồi!”

***************************

Tân Nhiên và Vân Ny vì Đồng Đồng trước tiên cũng quay trở về miền Nam, quyết định cùng Đồng Đồng đi miền Nam.

Đồng Đồng tạm biệt mọi người trong nhà và Nhạc Bằng, tuy rằng trong lòng không muốn, nhưng vì lời hẹn ước kia, vì Lôi Dương, hết thảy đều là tạm thời.

Ngày mai sẽ xuất phát, đầu tiên là đi vào miền Nam tìm giải pháp phá giải lời nguyền kia, một năm sau sẽ cùng Lôi Dương gặp nhau ở địa điểm đã hẹn!

Viễn Hàng nhìn cô nói lời từ biệt, cô thấy trong mắt anh đầy ưu thương. Đối với anh cô chỉ cảm thấy thật có lỗi.

Viễn Hàng đứng trước cửa sổ, cúi thấp một chút nói: “Xem ra chúng ta nhất định không thể đến được với nhau.”

Đồng Đồng đi được hai bước quay lại nói: “Viễn Hàng, hãy quên em đ