Snack's 1967
Tiên sinh xã hội đen, ở riêng đi

Tiên sinh xã hội đen, ở riêng đi

Tác giả: Toán Miêu Nhi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 327224

Bình chọn: 10.00/10/722 lượt.

n lên nhìn xuống một lượt, khen, “Ăn mặc thế này, thật giống như hoàn toàn trở thành người khác! Lạc Vũ Hinh phải không? Không phải bác nói gì con, nhưng con vốn xinh sẵn , sao phải tự chà đạp mình thành thế kia! Cứ đơn giản thế này, rất đẹp!” Không biết cha mẹ nó giáo dục con cái thế nào, có phải nó làm gì cũng thấy tốt hay không? Không thể quá nuông chiều được!

Rất đẹp! Lạc Vũ Hinh cúi đầu nhìn lại mình, rõ ràng rất xấu xí mà! Hơn nữa, loại vải gì thế này, mặc khó chịu chết được! Nhưng bác gái mà khen có lẽ cũng không tệ lắm! Lạc Vũ Hinh đỏ mặt nói, “ Thật ạ?”

“Đúng đó chị dâu, như vầy đẹp hơn lúc này gấp trăm lần ấy chứ! Chị dâu, chị ngồi đây đi!” Hạ Nguyệt Đình kéo Lạc Vũ Hinh ngồi xuống ghế chính trong bàn ăn, bóp vai cho Lạc Vũ Hinh, “Chị dâu, nhà tụi em khác nhà chị, hơi giản dị, nhưng có câu nhà nhỏ mới ấm áp, không phải sao?”

Mọi người đều im lặng như tờ, không ngờ Hạ Nguyệt Đình là người ba phải như vậy.

Hạ Trạch Nguyên biết đã thoát nạn, ôm vai Lạc Hải Vân, giơ ngón cái lên, “Không ngờ em gái tôi lại có phúc như vậy! Cậu rất đẹp trai!”

Lạc Vũ Hinh liếc qua, thấy anh hai cũng ngồi xuống theo Hạ Trạch Nguyên thì trộm nuốt nước miếng.

“Anh cũng không kém mà! Uống rượu, uống rượu!” Lạc Vân Hải rót cho anh vợ một ly, rồi tự rót cho mình, sau đó uống cạn một hơi.

Hạ Mộng Lộ thấy Lạc Vũ Hinh cứ nhìn chằm chằm A Hải, lập tức dùng chân đạp mạnh anh một cái, nhe răng nói, “Uống cái gì mà uống? Còn không mau đi giúp cha nấu cơm!”

Lạc Vân Hải vội vàng đứng dậy nói, “Anh quên mất! Mọi người từ từ ăn nha, con xuống phụ cha đây!”

“Nhanh đi!” Hạ Mộng Lộ đẩy Lạc Vân Hải một cái, cười nói, “Xin lỗi, chồng em là vậy đó, chị đừng chấp!”

“Khụ khụ khụ!” Lạc Vũ Hinh sặc nước, ngạc nhiên nhìn Hạ Mộng Lộ, “Chồng……. Chồng em?”

Cho mình một vạn lá gan, mình cũng không dám gọi anh hai là em rể, nếu không ngày nào đó anh hai nhớ lại quá khứ, chắc chắn sẽ chôn sống mình!

Lạ lùng hơn chính là vừa rồi rõ ràng Hạ Mộng Lộ đạp anh hai một cái, vậy mà anh hai không hề tức giận, ngược lại còn cười, nếu là lúc trước, sợ rằng đã sớm giết ngay người đó rồi! Còn biết nấu cơm? Thiệt hay giỡn đây? Nhất định, mẹ tình nguyện tin là trên đời này có quỷ, cũng sẽ không tin anh hai biết nấu ăn!

Đây cũng là lần đầu tiên thấy anh hai cười chân thật đến vậy, trước kia anh hai chỉ cười giả, cười nhạt, cười lạnh mà thôi, chẳng lẽ mất trí nhớ có thể làm người ta đổi tính? Chuyện này quá đáng sợ! Hay đó không phải là anh hai mình? Không được, một lát phải hỏi chị Đông Phương thử xem, diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn mà không, hỏi Đỗ Vương đáng tin hơn, tên kia lúc nào cũng cười hì hì, nhưng khá được việc. Đúng ! Chỉ có Đỗ Vương mới có thể giúp mình!

Lạc Vũ Hinh lấy di động ra, cười nói, “Con đi nhà vệ sinh một lát!”

“Anh Đỗ, em là Vũ Hinh nè!”

“Hả? Sao bỗng nhiên lại gọi anh? Có phải lại gây họa rồi không?”

Lạc Vũ Hinh đen mặt nói, “Không phải! Em hỏi anh, anh hai em đang ở đâu?”

Đỗ Vương ngập ngừng mấy giây.

“Tất nhiên là đang đi hưởng tuần trăng mật với chị dâu em…. …..”

“Xạo! Anh em rõ ràng đang ở núi Phổ Đà! Anh Đỗ…. … Anh Đỗ? Anh còn nghe không?”

“Em nói anh em đang ở đâu?”

Giọng Đỗ Vương cực kỳ nghiêm túc, hình như đang rất sốt ruột.

“Núi Phổ Đà! Giờ em đang ở núi Phổ Đà nè! Anh em đang ở đây, em tận mắt nhìn thấy, hiện là em rể của bạn trai em, anh hiểu không? Nửa năm trước anh hai mất trí nhớ, được em gái của bạn trai em cứu, hai người họ vừa kết hôn, anh em đang rất vui vẻ, bị em gái của bạn trai em đạp mà vẫn cười, anh Đỗ, làm sao bây giờ?”

“Kết hôn? Sao có thể? Em đừng làm gì hết, trước tiên nói cho anh biết vị trí cụ thể, anh lập tức dẫn người qua…. ……”

Lạc Vũ Hinh kinh hãi, lắc đầu, “Không được! Anh đừng nói cho ai hết, cứ từ từ đã, giờ anh hai vừa kết hôn với em gái của bạn trai em, nếu anh dẫn anh ấy đi, vậy em làm sao? Nhà họ sẽ hận chết em mất! Em tới chúc mừng đám cười chứ không phải tới phá đám!”

“Cũng đúng! Mà giờ anh dẫn anh ấy về, chưa chắc anh ấy đã chịu, cho anh địa chỉ, để anh tự mình qua xem tình huống thế nào rồi tính tiếp!”

“Được! núi Phổ Đà, khách sạn Bồng Lai!” Chỉ có anh Đỗ là hiểu mình nhất! Dù sau này mọi chuyện có lộ họ cũng sẽ không đổ lỗi mình. Anh Đỗ à, cái danh người ác anh tới gánh đi, em chỉ là cô gái nhỏ hai mươi tuổi mà thôi!

Lạc Vũ Hinh nở nụ cười, tự thấy mình càng ngày càng thông minh.

Chương 29: Giả Làm Đạo Sĩ

Bóng đêm từ từ buông xuống.

Ánh trăng chiếu xuống mặt biển, nhấp nhô theo con sóng.

Trong sân nhỏ, tiếng cười đùa vang khắp nơi, dường như nó chính là nơi bình yên trong lòng mọi người, lánh xa trần thế, không có lừa gạt, không có những lo toan của cuộc sống, đơn giản và bình dị.

Lạc Vũ Hinh giơ chén lên nhận lấy cục móng heo mẹ Hạ gắp cho, sau khi cắn thử một miếng nhỏ, lập tức trợn to mắt, “Rất ngon! Con chưa từng ăn cái móng heo nào ngon đến thế này! Ngon hơn đầu bếp trong nhà con nấu nhiều!”

“Thật không?” Hạ Hưng Quốc vui vẻ nhìn Lạc Vũ Hinh, lúc đầu còn sợ Lạc Vũ Hinh không hài lòng, ai ngờ nghe là còn ngon hơn đầu bếp trong nhà họ Lạc. Đầu bếp nhà họ Lạc không phải