80s toys - Atari. I still have
Tiệm Quan Tài Phố Tây

Tiệm Quan Tài Phố Tây

Tác giả: Toái Dạ

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323973

Bình chọn: 10.00/10/397 lượt.

chỉ có cô cô trở lại núi Bình Đỉnh, mà cha mẹ của nàng lại không trở về.

Nàng đau lòng rất lâu, sau này đau xót cũng dần dần phai nhạt.

Bỗng phát hiện mình sắp làm mẹ, nàng mới nhận ra mình thật sự không biết nên làm như thế nào.

Dì Thúy nói với nàng rất nhiều chuyện quá khứ, chuyện về cha mẹ nàng.

Nàng nghe rất chăm chú, một ngày một đêm cũng cảm thấy không đủ, thậm chí muốn cho dì Thúy bắt đầu nói từ lúc cha mẹ nàng sinh ra.

Dì Thúy thật sự không chịu nổi nàng, cuối cùng mở miệng đuổi nàng đi:”Dì nói này, sao nha đầu con lại đáng ghét vậy.

Dì xưa nay thích yên tĩnh, con lại không cho dì được yên tĩnh, một ngày một đêm còn chưa đủ sao? Chớ có trách dì không chiêu đãi con, nếu con không trở về, sợ rằng Long thái tử sẽ sốt ruột đến phát điên đấy?”Du Dao lúc này mới nhớ ra Bạch Nham còn bị nàng để lại trong phủ Huyền Thanh.

“Đi đi, đi đi, mau đi đi.

Dì thực không còn gì hay để nói cho con đâu.

” Dì Thúy phụng phịu muốn đuổi nàng đi.

Ly Du Dao đứng lên đi vài bước lại quay về, muốn hỏi thêm vài câu.

Còn chưa mở miệng đã bị dì Thúy trách móc trước:”Đứa bé thì cứ để thuận theo tự nhiên đi.

Nếu gặp chuyện gì thật, nhớ rõ con không chỉ có một mình, đứa bé này có cha .

”Một câu cuối cùng này của dì Thúy có lẽ là câu nói ấm lòng nhất Du Dao nghe suốt một ngày một đêm qua.

Đúng vậy, không phải còn có Bạch Nham ở bên cạnh mẹ con nàng sao?Trên đường về phủ Huyền Thanh, Du Dao luôn tưởng tượng xem sau khi Bạch Nham biết sẽ có phản ứng thế nào, sẽ vui mừng thế nào.

Nghĩ vậy nàng bỗng nhiên cảm thấy thật vui vẻ, dường như chưa bao giờ có một khắc nào thỏa mãn và hạnh phúc giống như bây giờ.

Bạch Nham ở phủ Huyền Thanh chờ đứng ngồi không yên, cuối cùng khi Ly Du Dao trở lại, chưa kịp nói gì đã ôm vào trong lòng, ôm sát vào lòng mới cảm thấy an tâm.

“Bạch Nham, ta có việc muốn nói cho chàng?”Bạch Nham xoa xoa đầu nàng, thầm oán nói:”Chuyện nàng cần nói cho ta rất nhiều.

Một ngày một đêm qua nàng làm gì? Vì sao bây giờ mới về? Tóc và mắt nàng rốt cuộc bị làm sao vậy?”Du Dao cười cười, đưa tay ôm lấy cổ hắn, áp vào bên tai hắn nói:”Đừng lo lắng, dì Thúy nói chờ con chúng ta ra đời, ta có thể khôi phục lại tóc đen mắt đen.

”Bạch Nham ngẩn người, hỏi:”Nàng nói cái gì?”Ly Du Dao liếc hắn một cái, sao bỗng nhiên hóa thành kẻ ngu ngốc vậy, câu đơn giản như vậy cũng không hiểu? Vì thế nàng nói trắng ra cho hắn, nàng mang thai.

Khả Bạch Nham vẫn ngẩn ngơ hỏi lại “Nàng nói cái gì?” đến ba lần.

Du Dao tức giận nghĩ hắn lại đang đùa, phủi tay quay về phòng.

Nhưng sắp đến cửa viện cũng không nghe thấy Bạch Nham gọi nàng, quay lại vẫn thấy hắn sững sờ đứng đó.

Ly Du Dao chỉ đành quay này:”Uy! Choáng váng thật rồi sao?!”Bạch Nham đột nhiên trợn tròn mắt nhìn nàng, ngay sau đó bế nàng lên.

Bạch Nham sửng sốt lúc này mới hoàn hồn, không biết nên nói cái gì, chỉ vui vẻ cười, ôm chặt lấy người con gái hắn yêu nhất cười to.

Đợi hắn cười giống như đồ điên xong, bỗng nhiên lại bắt đầu lo lắng:”Tóc và mắt nàng đều là màu vàng, không thể trở về Đan thành được, cô cô nàng cũng không ở núi Bình Đỉnh không thể chăm sóc nàng.

Đi, theo ta về Đông Hải đi.

Không được, mẫu hậu ta mặc dù sinh ba anh em chúng ta nhưng cũng không chăm sóc, Tiêu Thừa và Doanh Chi trước đây đều do ta chăm.

Ừ, để Doanh Chi từ Bột Hải trở về, có muội ấy ở với nàng sẽ tốt hơn.

Cũng không đúng, Doanh Chi không có kinh nghiệm, sợ chăm sóc không tốt.

Nếu không ta đi mời thái tử phi Tây hải đến ở cùng nàng mấy ngày nhé?”Nhìn Bạch Nham tự quyết định , Du Dao cũng không nhịn được cười ha hả.

Hắn còn sốt ruột hơn nàng nhiều.

Ngoại truyệnChuyện Ly Du Dao mang thai không chỉ khiến Bạch Nham vui mừng đến phát điên, càng làm cho toàn bộ Đông Hải tràn ngập không khí vui mừng.

Từ ngày Bạch Nham mang theo con dâu về Đông Hải, Long vương vẫn cười không khép miệng được.

Long vương vui vẻ, không chỉ tất cả mọi người trong Long cung vui vẻ theo, mà cả dân chúng người phàm gần Đông Hải cũng được hưởng ân trạch, liên tục hơn mười năm mưa thuận gió hoà.

Bạch Nham nói được thì làm được, thật sự đã đưa Bạch Doanh Chi từ Bột Hải trở về.

Nhưng Bột Hải cũng cần quản lý, Bạch Doanh Chi trở lại đương nhiên phải có người đi thay nàng.

“Khổ sai” này liền rơi xuống đầu Bạch Tiêu Thừa.

Long vương vốn đã không để ý tới công việc ở Đông Hải, Bạch Tiêu Thừa trải qua ba trăm năm mươi năm mới tu thành Ứng Long, vừa trở lại Đông Hải đã phải thay Long vương gánh vác trách nhiệm, ai bảo Bạch Nham chỉ thích cùng Ly Du Dao làm người phàm cơ chứ.

Mà nay, Bạch Nham kéo Bạch Doanh Chi trở lại Đông Hải cùng Ly Du Dao “An thai”, lại muốn ép Bạch Tiêu Thừa đi tiếp quản Bột Hải, công việc ở Đông Hải vì vậy lại do Bạch Nham gánh vác.

Hắn thật ra không có ý kiến, chỉ cần không rời khỏi Du Dao, hắn thế nào cũng được.

Nhưng Bạch Tiêu Thừa lại không thích, hắn cũng muốn ở lại chính mắt nhìn Ly Du Dao sinh cho hắn một đứa cháu, dựa vào cái gì mà đuổi hắn đi?!Bạch Nham khuyên can mãi, lại thêm dụ dỗ đe dọa một thời gian, Bạch Tiêu Thừa mới tâm không cam lòng không