Teya Salat
Thương em vào lòng

Thương em vào lòng

Tác giả: Thuần Bạch Xuẩn Bạch

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 323202

Bình chọn: 7.00/10/320 lượt.

.

Lúc đi vào một quán bar ồn áo náo nhiệt nọ, chân mày Dư Hạc chịu không được nhăn lại, thứ âm nhạc điếc tai trực tiếp tác động vào màng tai, ong ong tác hưởng.

“Sao lại dẫn tôi đến nơi này ?”

Cậu hơi khó chịu hỏi một câu, thế nhưng Kiều Tân Hạo giống như căn bản không nghe thấy lời cậu nói, hắn lập tức đi đến một chiếc bàn ở một góc ngồi xuống, sau đó xoay người nhìn thoáng qua Dư Hạc đi theo phía sau mình, hơi hơi giương lên một nụ cười mỉm.

“Lại đây này !”

Tiếng nhạc ầm ĩ khiến Dư Hạc nghe không rõ, nhưng nhìn miệng của hắn thì cũng có thể ngờ ngợ đoán được mấy chữ kia.

Lông mi của cậu lúc này tỏa ra ý lạnh khá nặng, lấy điện thoại ra gõ vài chữ trên màn hình rồi đưa đến trước mặt Kiều Tân Hạo.

“Tôi không thích nơi này, hôm nay tôi mệt mỏi, về trước.”

Cậu thu lại di động rồi liền chuẩn bị xoay người đi về phía cửa…

“Khoan đã.” Kiều Tân Hạo bật người đứng dậy túm lấy tay Dư Hạc, hắn nhất định phải tìm được một lý do để lưu Dư Hạc ở lại, bằng không chuyện đã chuẩn bị lâu như vậy chẳng phải sẽ không ai thấy sao.

Đang lúc hắn nghĩ nên lấy cái cớ gì, thì liền nhìn thấy Dư Hạc đột nhiên cả người cứng đờ đứng tại chỗ, giống như nhất thời mất đi hồn phách. Ánh mắt của cậu kinh ngạc nhìn về phía trước, ngọn đèn sặc sỡ trong quán bar chiếu vào con ngươi thật tròn của cậu, trống rỗng.

Kiều Tân Hạo nhìn theo ánh mắt của cậu – Hạ Hàm hình như là uống rượu, toàn thân hắn đều mềm oặt ngả vào lòng ngực Quân Khải, khuôn mặt ửng hồng, còn đang không ngừng kéo mở quần áo trên người. Giản Quân Khải có chút bất đắc dĩ ôm hắn, chỉnh phần quần áo bị Hạ Hàm kéo mở về như cũ, tươi cười bao dung.

Kiều Tân Hạo nhìn thoáng qua, lập tức xoay người sang chỗ khác xem biểu tình Dư Hạc. Hắn vốn là kêu người bỏ thuốc vào rượu của hai người họ hòng trực tiếp khiến Dư Hạc nhìn thấy cảnh hai người bọn họ trên giường. Ai ngờ đâu bọn người dưới tay hắn lại vô dụng như vậy, giờ này mà còn chưa hạ gục được hai người kia. Bất quá… Tuy rằng thời cơ có điểm không đúng, nhưng có thể làm cho Dư Hạc nhìn thấy cảnh tượng này… có lẽ cũng không tệ.

Biểu tình trên mặt Dư Hạc lúc này có phần u tối không rõ, cậu chết lặng nhìn chằm chằm về phía Giản Quân Khải cùng Hạ Hàm, nhưng không có phản ứng gì. Cậu không nói gì, cũng không xông lên trước, chỉ đứng tại chỗ lẳng lặng nhìn bọn họ, thế nhưng mặc dù là nhìn bọn họ chăm chăm mà ánh mắt lại vô thần, không có tiêu cự. Kiều Tân Hạo nhìn không ra chút bi thương khổ sở hay phẫn nộ trong cậu, hắn không thấy được một tí biểu cảm nào của Dư Hạc.

Điều đó khiến hắn không khỏi có chút kinh sợ, lấy sự hiểu biết của hắn đối với Dư Hạc, hắn biết chắc là cậu rất để ý.

Nhưng ngay sau đó, Hạ Hàm phỏng chừng là do tác dụng của thuốc phát tác quá mãnh liệt, hắn kéo chiếc áo sơmi mỏng manh của mình ra, rồi trực tiếp hôn lên miệng Giản Quân Khải. Quân Khải bất ngờ không kịp đề phòng nên chỉ có thể hơi nghiêng đầu đi, vì thế nụ hôn vốn phải dừng trên môi anh của Hạ Hàm đành phải hạ xuống gò má… Chẳng qua, từ góc độ của Dư Hạc, thì là môi hay má thì không có gì khác biệt. Cậu thấy rõ ràng là Hạ Hàm đã hôn Quân Khải, cậu thấy rõ ràng Quân Khải có chút dở khóc dở cười kéo vai áo đã tuột hơn phân nửa của hắn lại, sau đó dìu hắn đi vào một căn phòng trong quán bar.

Dư Hạc không biết nên hình dung tâm tình của mình lúc này như thế nào, cậu không thể miêu tả.

Chương 56

Đang lúc Kiều Tân Hạo nhíu mày, chuẩn bị tiến lên nói gì đó với Dư Hạc thì, cả người cậu bỗng nhiên hơi chấn động, giống như đột nhiên tìm về được khí lực của mình, cất bước đi về phía cánh cửa.

Kiều Tân Hạo quýnh lên, vội vàng đuổi theo. “Cậu cứ như vậy mà đi à !” Hắn một đường đi theo phía sau Dư Hạc, “Trông bộ dáng Giản Quân Khải vừa rồi, giống như là tính mang Hạ Hàm đi… Ạch, cậu không thèm quan tâm chuyện gì đã rời đi rồi ?”

Dư Hạc thình lình dừng bước, xoay đầu lại nhìn hắn, ánh mắt sắc bén mà lạnh lẽo.

Kiều Tân Hạo run lên, rốt cục cũng ý thức được biểu hiện của mình dường như đã hơi hấp tấp. Hắn vội điều chỉnh biểu tình trên mặt một chút, mang theo một tia lo lắng thản nhiên cùng đau lòng, “Cậu không sao chứ !”

Dư Hạc hé miệng, phun ra vài chữ, “Lái xe tới đây.”

“Ạch…” Kiều Tân Hạo sửng sốt mất vài giây, sau đó đi lấy xe của hắn.

Trên đường, hắn vẫn thường xuyên nhìn sắc mặt của Dư Hạc qua kính chiếu hậu, “Tiểu Hạc, cậu đừng như thế, trong lòng có gì khổ sở cứ nói ra đi, chúng ta là bạn bè mà đúng không ?”

Hắn sẽ không nói cho Dư Hạc tình cảm của mình đối với cậu đã trở nên nhiệt liệt và bị bóp méo bao nhiêu, hắn cũng sẽ không nói cho Dư Hạc khi hắn nói ra những lời này thì nội tâm vừa căm hận lại vừa thỏa thê bao nhiêu, loại tình cảm này đã trải qua quá trình ấp ủ dài lâu như vậy, giờ đã trở thành một sự tồn tại khiến hắn sắp nổi điên mất rồi.

Dư Hạc vẫn giữ khuôn mặt bình tĩnh, không nói gì, cũng không thèm đáp lại.

Xe dừng lại trước cửa trường học, Dư Hạc xuống xe xong cũng không quay đầu lại nhìn một lần…

“Dư Hạc…” Kiều Tân Hạo nhanh chân nện bước tới cầm lấy tay cậu, hơi hơi nhíu mày, “Cậu có thể đừng như vậy hay không, từ lúc