
g như điên, trực tiếp hướng về phía cô tuyên chiến, “Cô cho tôi tin tức tốt lắm, sáu năm trước, cô đoạt đi anh Thiếu Hạo từ tay tôi, hôm nay, tôi muốn từ tay cô cướp lại anh ấy, tôi nhất định không bao giờ thất bại dưới tay cô nữa.”
“Tại sao? Tôi cũng nói cho cô biết, lần này cô nhất định thua chắc rồi.” Luyến Luyến tin tưởng tuyệt đối. Đối với Hạo, cô hết sức tin tưởng. Mà anh, cũng chưa từng có bao giờ làm cô thất vọng qua. Không phải sao? Cô cười rạng rỡ, cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
“Hạo đến đây” Luyến Luyến đột nhiên nói.
“Thật vậy chăng? Ở nơi nào?” Nghê Tử Uyển kinh ngạc vui mừng không thôi, hết nhìn sang đông lại nhìn qua tây, nhưng không có nhìn thấy người mà cô mong nhớ ngày đêm, cô giận dữ trừng mắt nhìn Nghê Luyến Luyến, phẫn nộ thét lớn: “Cô gạt tôi.”
Luyến Luyến đôi mắt trong suốt nhìn cô, “Lừa cô thì tôi được lợi gì?” Cô dựa sát vào lan can tầng ba cúi người nhìn xuống phía dưới, Long Thiếu Hạo thật đang đứng trước thang máy, Luyến Luyến vui vẻ hướng về phía anh ngoắc gọi: “Hạo!”
Long Thiếu Hạo nghe được thanh âm của cô, vội ngẩng đầu lên, lại sợ hãi phát hiện cả người cô đang chồm qua lan can rất nguy hiểm, nhất thời sắc mặt đại biến, ngay cả thang máy cũng không kịp chờ, ba chân bốn cẳng, phóng một lúc mấy bậc thang bộ nhanh chóng xông lên.
“Thật là anh ấy.” Nghê Tử Uyển thì thào tự nói, trái tim như ngừng đập, tâm hồn thiếu nữ đều bị anh mang đi. (Yu: ọe lần 2)
Long Thiếu Hạo rất nhanh vọt tới lầu ba, lôi Luyến Luyến ra khỏi lan can cách xa đến mấy thước, vẻ mặt vô cùng khẩn trương, đưa mắt liếc nhìn toàn thân cô cẩn thận kiểm tra qua một lần, rồi lại một lần nữa, thấy cô không việc gì, mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, định quở trách cô vài câu, nhưng lời vừa đến bên miệng lại không nỡ, cuối cùng chỉ có thể mạnh mẽ ôm hôn cô…
Bên cạnh chẳng biết khi nào vây quanh một đám người đứng xem, nhất tề vỗ tay chúc phúc.
Nghê Tử Uyển ở một bên tức giận đến sôi lên, anh Thiếu Hạo không ngờ không thèm để ý tới cô, không hề có cô tồn tại, trong mắt anh chỉ có mỗi hình bóng của con nhỏ đáng ghét kia, người đàn ông đó không phải thuộc về cô sao? Cô thực có năng lực cướp lại anh từ trong tay Nghê Luyến Luyến sao?. Lần đầu tiên, cô đối với sức quyến rủ của bản thân mình hoàn toàn không có chút tự tin nào.
Nụ hôn vừa chấm dứt, đám người vây quanh bốn phía vẫn còn chưa rời đi, Luyến Luyến nhớ đến mẹ đang ở bên cạnh, nhất thời xấu hổ đến nỗi muốn kiếm cái lỗ mà chui vào, cô vùi sâu đầu vào trong vòm ngực rắn chắc của Long Thiếu Hạo, thật lâu sau vẫn còn ngại ngùng không dám ngẩng đầu lên.
Lúc này, Long Thiếu Hạo mới ngẩng đầu nhìn về phía Nghê Tử Uyển, khẽ gật đầu, “Tử Uyển, đã lâu không gặp!”
“Đã lâu không gặp!” Nghê Tử Uyển ngây ngốc gật đầu lại, lại một lần nữa không thể kìm chế được, mê muội chìm dần vào sức hấp dẫn của anh, đến lúc cô có thể trấn tĩnh, phục hồi tinh thần lại, đã sớm không nhìn thấy anh nữa.
69
“Hạo, anh cũng thật là không có chút lễ phép gì hết, tốt xấu gì cũng phải chở mẹ cùng đi dùng bữa với chúng ta chứ.” Luyến Luyến đối với vẻ ngang ngược của anh thật hết sức bất đắc dĩ.
“Là do bác gái nói muốn đến công ty cùng bác trai dùng bữa đó chứ.” Long Thiếu Hạo nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, nhưng thực lòng anh không hy vọng còn phải mang theo một người xen vào cuộc hẹn hò giữa anh và Luyến Luyến, cho dù người đó có là mẹ của Luyến Luyến cũng không được. Trời biết hôm nay lúc ở công ty, anh nhớ cô biết bao nhiêu. Anh vòng tay âu yếm ôm cô vào lòng, thắm thiết hôn lên môi cô, bồi thường tổn thất những nhớ nhung da diết của anh hôm nay đối với cô.
“Anh nha,” Luyến Luyến đối với anh thật sự là vừa yêu lại vừa tức, anh đối với cô rất yêu thương, đối với cô rất cưng chiều, cô cho tới bây giờ cũng không hề hoài nghi qua tình yêu của anh đối với cô, anh thật là chiều chuộng cô hết mực, xem cô như nữ hoàng. Nhưng anh đối với người khác không cần quan tâm, có thể nói là hết sức vô tình, lạnh lùng hà khắc, thậm chí có thể nói là tàn nhẫn, cho nên lúc còn ở Mỹ, thái độ này của anh không biết đã làm tổn thương trái tim biết bao nhiêu cô gái, tựa như vừa rồi đối với Nghê Tử Uyển, anh dùng thái độ lạnh lùng kiêu ngạo đối xử với cô ta, thật lòng mà nói nhất định là cô ta đã bị một trận đả kích trầm trọng.
Cô thở dài một hơi.
“Làm sao vậy? Ai chọc giận em sao?” Long Thiếu Hạo khẩn trương hỏi.
Luyến Luyến nhìn Hạo, một khuôn mặt toàn bích, khôi ngô tuấn tú, một thân hình cân đối trong bộ tây âu cắt may bằng tay sang trọng, quả thật khí thế bất phàm, đúng là vô cùng quyến rũ, hấp dẫn ngàn vạn cô gái vì anh mà say mê, vì anh mà tan nát cõi lòng.”Hạo, nếu có một ngày anh không còn thương em …”
“Không thể nào.” Long Thiếu Hạo không chút do dự cắt ngang lời của cô, “Vĩnh viễn không có ngày như vậy, suốt cả đời này anh chỉ yêu nhất mỗi mình em, chỉ duy nhất bà xã yêu quý của anh, chúng ta cả đời này đều ở cùng nhau.”
“Em biết, em đã biết.” Nhìn thấy bộ dáng lồng lộn điên cuồng của anh, Luyến Luyến bị hù dọa đến khiếp sợ, vội vàng trấn an anh, “Em chỉ nói là nếu như, không phải là sự thật, anh đừng